Hollywood tổng kết qua rất nhiều công thức... Cái gì điện ảnh sẽ thành công?
Nhưng luôn có phù hợp công thức đại chế tác tiền vé chết,
Ronald · Lee xuyên việt đến thập kỉ 1980 Hollywood,
Hắn có thể phát hiện điện ảnh thành công bí quyết sao?
Bởi vì hắn có thể mơ thấy kiếp trước xem qua điện ảnh phiến đoạn...
Giỏi về đập cao tiền vé điện ảnh, cũng giỏi về để cho diễn viên đạt giải,
Mang đến cho Ronald không ít bạn bè, kẻ địch, cùng hồng nhan tri kỷ...
Xin cho tác giả mang ngươi cùng nhau ôn lại break dance, nổ tung đầu, cao lót vai thập niên tám mươi
GT của cvt:
Uhm, bần đạo trước giờ ít khi còm, cũng như rep, các truyện bần đạo up lên hoặc là vì đọc thấy hay nên muốn chia sẻ cho chư vị đồng đạo cùng thưởng thức, hoặc có người nhờ mà names cũng ko quá khó, vậy thôi. Truyện của bần đạo đa phần giành cho những người 3x đổ lên, trải qua nhiều, đọc thích nhẹ nhõm nhưng phải logic 1 tí, hoặc hài hước 1 tí, chứ ko phải loại trend thích đánh mặt vả miệng, buff hack lung tung, YY không não, do đó số lượng độc giả cũng rất ít, thôi cũng đành, là sở thích.
Bần đạo đã đọc được 200c bộ này, nên review sơ, chư vị đạo hữu vào đọc thích thì xem, không thì đề nghị lặng lẽ rời đi giúp. Nội dung là main trọng sinh vào 1 thiếu niên Mỹ ở thập niên 70, con 1 gia đình cựu chiến binh CT Việt Nam, đã mất, sống với dì và em họ, chồng cũng chết trong CTVN. Main trọng sinh chỉ có chút trí nhớ mơ hồ của nguyên chủ, mà trí nhớ bản thân cũng mơ hồ luôn, phải học lại cả tiếng Anh. Đến khi tốt nghiệp cấp 3 thì đi làm chân chạy việc cho 1 đoàn phim để lấy lý lịch, đặng quảng cáo dịch vụ chụp hình chân dung đi thử vai để kiếm tiền học đại học, nhưng nhờ vào đó mà dần dần mê đắm trong điện ảnh, từng bước tiến vào ngành điện ảnh. Cơ bản là thế! Còn đây là phân tích riêng:
1. Đại Hán: có vị đạo hữu nào bình luận nó có tinh thần đại háng, bần đạo ko hiểu đạo hữu ấy có đọc nhầm truyện không? Truyện này chỉ nhắc đến TQ khi nó đến khu người Hoa để gọi món ăn, hết. Main gần như 1 người Mỹ, ký ức kiếp trước cực kỳ nhạt.
2. Nữ: Main đến chương 200 đã có khoảng 4 cô bạn gái, nhưng đều kết thúc khá chóng vánh, theo đúng phong cách Mỹ. Cảm xúc đến, yêu đương, hoặc vì chút hư vinh, gặp chuyện hoặc vì sự nghiệp, 2 bên chia tay trong hòa bình. Nhưng không ngựa giống hậu cung, vì lúc nào yêu ai main cũng chỉ có người đó, đến khi chia tay mới quen người khác.
3. Ngón tay vàng: cơ bản là không có. Main họa hoằn lắm mới mơ được 1 đoạn phim thành phẩm, nói chung trợ giúp rất có hạn, gần như không có. Main từ số 0 vươn lên là nhờ nỗ lực, đam mê, năng khiếu, quyết tâm và 1 chút may mắn. Main trọng sinh mà như không, vì gần như chả nhớ gì, gặp những nhân vật nổi tiếng, đại thần nhưng chẳng biết, cư xử như những người thông thường. Cho đến giờ, những người mang lại trợ giúp cho main nhiều nhất lại là những người ít được công chúng biết đến, như ông chủ hãng phim New World.
Điểm mạnh: kiến thức cơ bản của tác giả về ngành điện ảnh Mỹ rất vững chắc, kết cấu câu chuyện rõ ràng, trình bày mạch lạc, tình tiết hợp lý. Main đi lên vững vàng từng bước, từ chân chạy vặt, đến trợ lý trường quay, trợ lý đạo diễn, biên kịch ... với mục tiêu cao nhất là trở thành đạo diễn. Các nhân vật phụ xây dựng xung quanh main đều có tính cách riêng, không có chuyện nữ thấy main rụng trứng, nam thấy main bại não. Đến giờ quen 4 cô bạn gái hết 2 cô đá main, 2 cô còn lại tự hiểu ko tiếp tục được là auto chia tay. Đọc truyện, chúng ta có thể cảm nhận được sự vùng vẫy vươn lên của main, những bẫy rập chết người trong thế giới Hollywood, những mánh khóe, những câu chuyện đằng sau vinh quang. Ta cũng có thể thấy được cuộc sống rất đời thường của các đại thần sau này, như James Cameron chạy đi KFC lấy cái đĩa để làm đĩa bay, hay Tom Cruise, 1 cậu chàng đẹp trai nhưng có bộ vẩu không thể diễn tả, và lùn.
Điểm yếu: Truyện đi vào miêu tả Hollywood của thập niên 80, 90, niên đại quá xa xôi với đại đa số người. Do đó, với người trẻ, sẽ thiếu đại nhập cảm.