Bịp Rồi! Nữ Chính Vậy Mà Là Nam Nhân!

Chương 42




" K-khoan đã nào..."

_Leng keng

Lục Vũ Minh tính bỏ chạy xuống giường nhưng quên rằng mình đang bị xích, Kinh Ngọc liền có thể túm lấy sợi xích kéo ngược người trở lại

Cạch

Sau đó hắn còng nốt dây xích bên còn lại vào tay cậu

"??? Hå?

Rốt cuộc hắn lắp đặt mấy thứ này từ khi nào vậy?? Rõ ràng đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng!

'Đừng bất ngờ quá, căn phòng này tôi bố trí cách đây không lâu, đều giành cho cậu đấy. "

" ...Chúng ta có thể ngồi nói chuyện được không? Tớ sẽ không bỏ trốn đâu." Thả tôi ra đi mà!

Nội tâm Lục Vũ Minh gào thét, nhưng mà thịt dâng tới miệng Kình Ngọc hắn ngu gì thả người đi chứ?

" Vậy thì có chuyện tôi muốn hỏi cậu trước. Trong lúc rời xa tôi cậu yêu bao nhiêu người rồi?"

Cậu không nghĩ tới hắn lại tra hỏi vấn đề này

" Cái này cần trả lời sao?...

Kình Ngọc mỉm cười, nhún vai tỏ vẻ hiển nhiên

Bé ngoan không nên nói dối đâu nhé " Nói dối sẽ bị trừng phạt đấy.

Lục Vũ Minh: "... Cậu mới bé ấy! Tính từ kiếp trước thì tôi sống nhiều tuổi hơn!

Mà nếu nói thật thì cũng hơi rén

Nhưng nếu nói dối thì sao? Có thể hắn đã điều tra cậu từ trước rồi nên muốn kiểm tra sự thành thật của cậu

Vẫn nên nói thật thì tốt hơn.

Một người. "

Xoạt

Vừa dứt lời Kình Ngọc vừa nói vừa xé toạc lớp áo phông mỏng trên người cậu một cách dứt khoát



Lục Vũ Minh xanh mặt không nói nên lời...

Đã thành thật khai báo rồi còn muốn gì nữa!? Cái áo có tội tình gì!!

" Là nam hay nữ?

" Là...là nữ " Hơn nữa còn là hoa khôi trường đó nha!

Cậu cũng muốn khoe vậy nhưng đâu dám, nhìn sắc mặt vô cùng tệ của người đối diện đã đủ kinh thiên động địa rồi

...Có xinh hơn tôi không? "

Vẻ mặt Kinh Ngọc rầu rĩ u ám làm Lục Vũ Minh hết sức bối rối

Chuyện đó quan trọng sao?

Thế này là đang ghen à??

Nhưng nói về nhan sắc thì mỗi người đều có vẻ đẹp riêng mà...Bắt chọn sao mà được!

" Tôi không biết nữa...Cơ mà trong mắt tôi, cậu là đẹp nhất. "

Thấy hắn bất động không nói gì, cậu thầm đắc ý trong lòng

Sao? Đã hài lòng cậu chưa? Chắc chỉ cần dỗ ngọt vài câu là sẽ được thả

um...

Kình Ngọc lại bắt đầu hôn lên môi cậu, nhưng lần này có vẻ nhẹ nhàng hơn lần trước

Được lúc thì hắn hôn xuống cần cổ cậu cắn nhẹ làm cậu kêu đau một tiếng sau liếm chỗ vừa cắn an ủi

Hắn vừa để lại dấu trên người cậu vừa tiếp tục hỏi

" Hai người đã làm tới mức nào rồi? Có phải cậu đã hôn cô ta giống như tôi không?"

Lục Vũ Minh còn chưa kịp soạn câu trả lời, hắn đã hôn xuống phần xương quai xanh làm cậu nhột không chịu được

K-không có.C-chỉ mới nắm tay thôi! "

Cậu thề là chỉ dừng lại ở việc nắm tay, còn những thứ khác đều không làm tới

' Tay sao? "



Kình Ngọc hơi nhướn mày, kéo lấy cố tay đang bị còng của cậu rồi dùng răng cắn mạnh

'Aida!

Bộ cậu là kiki hả!? 1

Cắn đau vai c*t!!

Lục Vũ Minh kêu đau một tiếng, ngón áp út xuất hiện dấu răng giống như một chiếc nhẫn

Hay là tôi nên cắn nát tay cậu trước nhỉ? "

Hắn mỉm cười, đan tay cậu vào với tay mình sau đó xoay qua hôn lên mu bàn tay cậu, ánh mắt toát ra đầy sự mê muội

'Không được đâu..."

Lục Vũ Minh rón rén lắc đầu, lo lắng cho cái tay của mình

Bàn tay ta làm nên tất cả, mất tay rồi làm gì cũng không nên.

" Vậy chỗ khác chịu thay đi.

Á...Từ từ!

Kình Ngọc nói rồi túm lấy cạp quần cậu kéo xuống, cậu có cản lại nhưng đã quá muộn, quần lót và quần dài bị vứt sang một bên, toàn thân không hoàn toàn không có gì che chắn

.Tên điên này!! "

Vì không sử dụng tay được nên cậu dùng chân muốn đạp vào người hắn nhưng rất nhanh bị bắt lấy mắt cá chân

Cảnh đẹp triệu view phơi bày trước tầm mắt, con ngươi trong mắt hắn đỏ lên, trong người nóng rực, phía dưới cũng đã căng cứng khó chịu (5)

Phải, tôi là kẻ điên. Đáng ra lần đó cậu không nên dính vào tôi chứ? Vì đã khiến kẻ điên này rơi vào lưới tình của cậu rồi thì có chạy đằng trời cũng không thoát được đâu. "

Lục Vũ Minh cảm thấy ánh mắt Kình Ngọc có chút khác, dường như bắt đầu mất lý trí, biểu cảm cười nói trông rất nguy hiểm

Chúng ta hãy cùng hoà làm một nhé, chồng yêu à~

Lục Vũ Minh: ""

Quả nhiên....

Chuyến này lành ít dữ nhiều rồi.