Ma!
Thao Thiên Cự Ma!
Tiếng nói của Lưu Lão như tiếng sấm rền, chưa bao giờ mất khống chế như hôm nay, toàn thân lão đều run cả lên để lộ sự kinh hãi trong lòng.
"Cốc Tông Chủ, ông đi chủ trì đại trận hộ sơn để chuẩn bị Tru Ma, tôi đi lên Đan Dương Tháp xem thử!" Lưu Lão ra lệnh thật nhanh.
"Vâng!" Cốc Thanh Sơn cấp tốc rời khỏi. Lưu Lão ngẩng đầu, nặng nề nhìn lên Đan Dương Tháp mà đau lòng nói: "Tu ma giả đáng sợ dám cắn nuốt cả linh hỏa, há có thể để mày tiếp tục trưởng thành?"
Lưu Lão quát lên một tiếng, thân hình như gió lao thật nhanh lên Đan Dương Tháp.
Tâng thứ hai.
Tầng thứ ba.
Tâng thứ tư.
Lão đi thẳng tới tầng thứ mười một.
Lưu Lão muốn xem thử dựa vào sức mạnh của mình có thể đánh giết Lục Vân hay không.
Dù thất bại cũng không sao, kéo dài chút thời gian để bọn người Cốc Thanh Sơn mở đại trận hộ sơn ra cũng được.
Nhưng khi Lưu Lão đi vào tầng thứ mười một thì lập tức sửng sốt đứng lại. Không có ở đây? Lục Vân không có ở mười một tầng!
Lưu Lão có thể chắc chắn vừa rồi lúc mình đi lên không gặp phải Lục Vân, chứng tỏ hắn không có khả năng đi xuống, chỉ có thể đi lên thôi.
Phía trên...
Lưu Lão ngẩng đầu nhìn về phía lối vào tầng mười hai, thân thể run lên kịch liệt.
"Sao tu ma giả có thể leo lên tầng mười hai chứ?" Lưu Lão vô cùng rung động.