Đây không phải là kinh ngạc, mà là hoảng sợi
Kim Đan Kỳ và Trúc Cơ kỳ cách nhau một trời một vực!
Tu ma giả này thực sự khủng bố!
"Mày mơ tưởng!"
Người đàn ông trung niên mặt mày tái xanh gào thét một tiếng, thân thể nhanh chóng lùi lại muốn tránh thoát, đáng tiếc cho dù ông ta kéo ra khoảng
cách rất dài thì chân khí trong cơ thể vẫn đang trôi qua.
Chỉ thấy giữa ông ta và Lục Vân như hình thành một cầu nối chân khí dài mười mấy mét.
"Đáng chết! Đáng chết! ! Tên tu ma giả đáng chết này! ! !" Người đàn ông trung niên sốt ruột đến chửi ầm lên.
Ông ta liều mạng muốn tránh thoát, đáng tiếc lại chỉ vô dụng, ngược lại trong lúc giãy dụa Kim Đan của ông ta lại trôi ra một cách quỷ dị rồi cũng bị cắn nuốt.
Đồng tử của mọi người co rụt vào.
Căn nuốt Kim Đan!
Lần cắn nuốt chân khí này còn bá đạo hơn, tàn nhẫn hơn gấp trăm lần nghìn lần, rốt cuộc tu ma giả này tu luyện ma công nào mà lại đáng sợ đến mức này?
Tương lai sợ là sẽ có một đại ma đầu kinh thiên ra đời!
Hồng hộc!
Ngay khi Lục Vân dùng thần công vô danh điên cuồng cắn nuốt Kim Đan thì bỗng thấy lòng bàn tay phải của hắn bắn ra một tia sáng trắng, trong nháy mắt đã hút viên Kim Đan kia qua.
Đoạt Thiên Tạo Hóa Kính còn cắn nuốt Kim Đan?
Cả Lục Vân cũng không dự đoán được cảnh này, nhìn Đoạt Thiên Tạo Hóa Kính đoạt lấy Kim Đan rồi căn nuốt sạch sẽ, hắn kinh ngạc đến ngây người.
Một món pháp bảo giật đồ ăn với một môn thần công vô danh?
Cái này cái này cái này. .. Con mẹ nó cũng quá quỷ dị?
Tâm tình của Lục Vân lập tức phức tạp, nhưng rất nhanh đã cảm thấy vui mừng, không ngờ lại phát hiện một thu hoạch bất ngờ.