Vì thế mới tạo thành ảo giác cho Mộc Bình.
Hiện tại Lục Vân đã tỉnh táo lại, có thể tự do điều khiển chân khí, không †an rã như trước đó mà phần lớn đều hội tụ trên nắm tay, vì thế tất nhiên thế công càng mạnh hơn.
Công Tử Vũ như suy nghĩ có gì đó mà nói: " Dưới tình huống không thi triển quyền pháp võ kỹ mà thằng ranh này có thể ngưng tụ chân khí đến trình độ này, công pháp của hắn quả nhiên không đơn giản..."
Gã liếm môi một cái, biểu lộ đột nhiên trở nên phấn khởi.
"So với Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh thì mình càng cảm thấy hứng thú với công pháp của hắn hơn."
Người của Vân Sơn Thư Viện thích nghiên cứu công pháp võ kỹ kỳ quái nhất, trong đó có không ít ma công.
Công pháp Lục Vân tu luyện thành công khơi gợi hứng thú của Công Tử Vũ.
Mặc kệ Mộc Bình và Công Tử Vũ nghĩ thế nào, dù sao tâm tình lúc này của Ông Lão Quỷ rất khó chịu, thật là chó chết, cứ tiếp tục như vậy thì không còn mặt mũi gì nữa rồi!
"Quỷ Kiếm Thập Nhất!"
Ông Lão Quỷ không bận tâm nhiều nữa mà gầm thét một tiếng, trường kiếm sau lưng gào thét lao ra, lơ lửng trên đỉnh đầu lão rồi hội tụ kiếm thế điên cuồng.
Đây là kiếm pháp tông môn của Quỷ Kiếm Tông, tổng cộng có mười ba thức, Ông Lão Quỷ đã tu luyện đến thức thứ mười một, là thủ đoạn công kích mạnh nhất hiện giờ lão nắm giữ.
Hai lần thất bại liên tục làm Ông Lão Quỷ mất hết kiên trì, cho nên không định lãng phí thời gian với Lục Vân nữa mà trực tiếp tung ra sát chiêu mạnh nhất.
“Tao xem thằng chó chết mày có chết không!"
Ánh kiếm rét lạnh chiếu rọi lên mặt Ông Lão Quỷ, khiến gương mặt vốn khô gầy của lão trở nên càng quỷ dị mấy phần.
Sau một tiếng gào thét, kiếm trên đỉnh đầu Ông Lão Quỷ bỗng huyễn hóa thành mười một kiếm ảnh, mỗi một kiếm ảnh đều mang theo sát ý vô cùng kinh khủng.
Lục Vân nhìn mười một kiếm ảnh kia với ánh mắt lấp lóe.
Quả nhiên kiếm pháp là thứ rất thú vị.