Ông Lão Quỷ ra tay.
Áo vải quét qua, một chân khí sắc bén vọt mạnh ra từ tay áo của lão.
Lão là kiếm tu, trong lúc giơ tay nhấc chân cũng mang theo kiếm ý, mặc dù chân khí này không phải dùng kiếm phát ra, nhưng vẫn ẩn chứa từng tia từng tia kiếm ý.
Thanh thế không bằng Huyền Ngọc Chỉ mà Mộc Bình thi triển trước đó, nhưng uy lực lại là gấp mười gấp trăm lần, cứ như sấm sét trong im ắng.
Vậy là đủ để giết chết Lục Vân rồi.
Sau khi Ông Lão Quỷ tung ra chân khí này thì không để ý đến Lục Vân nữa mà tập trung lực chú ý lên người Lâm Thanh Đàn, đang nghĩ nên làm sao tranh đoạt Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh với Công Tử Vũ.
Lão không hề cân nhắc đến Mộc Bình.
Bởi vì dù Mộc Bình ăn đan dược cấm ky cũng không phải là đối thủ của hai người bọn họ.
Đối thủ của Ông Lão Quỷ chỉ có Công Tử Vũ. "A2"
Bởi vì Lục Vân và Lâm Thanh Đàn đứng rất gần nên ánh mắt Ông Lão Quỷ vừa di động đến người Lâm Thanh Đàn, nhưng cảnh xảy ra tiếp theo lại cưỡng ép lão chuyển mắt trở về.
Khoé mắt của Ông Lão Quỷ liếc nhìn phát hiện Lục Vân không chết dưới kiếm ý chân khí của mình thì không khỏi kinh dị hô lên một tiếng.
"Thằng ranh này thật sự có chút năng lực." Ánh mắt Ông Lão Quỷ trầm xuống, nói.
Mộc Bình tâm tình thoải mái bảo: "Đã sớm nói tên điên này không đơn giản, Ông Lão Quỷ không lấy ra chút bản lĩnh thật thì muốn giết hắn cũng không dễ."
"Hừ!" Ông Lão Quỷ không vui hừ lạnh một tiếng, khi nhìn lại Lục Vân thì sát ý điên cuồng ngưng tụ, gần như đông kết thành sương, sau đó lão quát một tiếng: "Đồ chó, còn không đi chết cho tao!"