"Cô bé kia thật đáng thương. ..... :
"Chị Yên Nhi làm sao vậy, không phải là dâng trào tình thương của mẹ đó chứ? Một khi đã như vậy thì không bằng hai chúng ta tìm cái khách sạn
nhỏ nói chuyện nhân sinh đi, hắc hắc!"
Lục Vân lộ ra nụ cười xấu xa, ánh mắt đê tiện cực kỳ càn rỡ nhìn lướt qua dáng người nóng bổng của Liễu Yên Nhi.
Kể từ khi biết vị chị ba là hồ ly tinh, Lục Vân nhìn thế nào cũng thấy cô ấy không thích hợp.
Thật sự là không đứng đắn nổi!
Rất muốn trải nghiệm mùi vị bị hồ ly tinh quyến rũ.
Liễu Yên cười cong cong đôi mắt đẹp, ôm lấy Lục Vân và nói: "Được thôi, hơn nữa đã rất lâu rồi chị không tìm em phụ trợ tu luyện, nhịn rất rất
khó chịu luôn đó!"
Cô uốn éo cà cà lên người Lục Vân, phỏng chừng không người đàn ông nào có thể chịu được dáng vẻ quyến rũ kia.
Đương nhiên Lục Vân cũng miệng khô lưỡi đắng.
Nhất là phần bên ngoài cánh tay truyền tới xúc cảm mềm mại co dấn làm Lục Vân nhịn không được hết sức thỏa mãn.
Nhưng rất nhanh hắn đã nghĩ đến một chuyện.
Trước đó ở tỉnh Vân Quý, khi hắn đi bái tế với Liễu Yên Nhi thì Diệp Khuynh Thành có gọi đến, nói với Lục Vân sau khi trở lại tỉnh Giang Nam thì tốt nhất đừng lộ ra khí tức tu luyện giả.
Người của Chu gia thư viện Vân Sơn đang tìm hắn.
Đương nhiên hiện tại Chu gia không biết Lục Vân chính là hung thủ giết chết Công Tử Vũ.
Nhưng điều này cũng nhắc nhở Lục Vân.
Hắn cần một cái mặt nạ hoàn toàn mới để che giấu thân phận, như vậy có thể hạn chế rất nhiều phiền toái, không đến mức liên lụy các chị.