Ngô gia còn đang phải gánh chịu áp lực kinh khủng, giống như sấm chớp mưa bão buông xuống.
Tất cả mọi người cảm thấy rất áp lực.
Hơn nữa loại áp lực này càng ngày càng mãnh liệt, tất cả mọi người có thể cảm nhận được sự phẫn nộ của Ma Lang đại nhân đang không ngừng tăng lên.
Khủng bố đến cực điểm!
"Ngô Thiên Bưu, lập tức cút đến cấm địa Huyết Trì cho ta!" Tiếng rống giận dữ của Ma Lang đột nhiên nổ vang.
Cả người Ngô Thiên Bưu run như cầy sấy, biết những người đuổi theo nhất định đã xảy ra chuyện bất trắc, nếu không Ma Lang đại nhân không có
khả năng tức giận như vậy, còn chủ động gọi ông ta đến cấm địa Huyết Trì.
Ngô Thiên Bưu không dám chậm trễ giây nào.
Cấm địa Huyết Trì nằm trong một đại điên trang nghiêm, bình thường không ai dám tới gần, nếu không chính là bất kính đối với Ma Lang đại nhân.
Ngô Thiên Bưu lảo đảo đi tới cấm địa Huyết Trì. Mùi máu gay mũi đập vào mặt.
"Ngô Thiên Bưu, cả chút chuyện nhỏ này cũng làm không được, ngươi thật rác rưởi!" Tiếng nói của Ma Lang làm chấn động cả đại điện.
Ngô Thiên Bưu suýt bị hù tiểu ra quần, liều mạng dập đầu xuống bên cạnh Huyết Trì: "Ma Lang đại nhân tha mạng! Ma Lang đại nhân tha mạng! Là thuộc hạ làm việc bất lực, thuộc hạ rác rưởi. .... - r
"Mang mười tộc nhân lại đây, lập tức hiến tết"
Mười người?
Ngô Thiên Bưu lập tức hoảng sợ.
Trước kia hàng năm chỉ cần hiến tế một người, nhưng những người đó đều là Ma Lang đại nhân chọn lựa kỹ càng, huyết mạch cực kỳ thuần khiết.
Năm nay đến phiên Ngô Xảo Xảo. Ai biết lại xuất hiện ngoài ý muốn như vậy.
Hiện tại Ngô Xảo Xảo chạy mất, cần dùng mười người của Ngô gia để thay thế hiến tế.
Ngô Thiên Bưu nói: "Ma Lang đại nhân, xin ngài cho tôi thêm một chút thời gian, tôi nhất định sẽ bắt Ngô Xảo Xảo trở lại, hoàn thành hiến tế trong thời gian quy định."
"Bổn tọa không này kiên nhẫn chờ đợi thêm nữa, lập tức làm theo lời ta nói, nếu không ta bắt ngươi hiến tế đầu tiên!"
"Vâng vâng, thuộc hạ đi làm ngay!"