Bích Hà - A Lí Lí Nha

Chương 88




Hết phim, hai người nắm tay nhau chậm rãi ra khỏi rạp. Đêm khuya sương nặng. Đám đông ngoài quảng trường đã giải tán, chỉ còn lại tốp năm tốp ba bóng người. Ánh đèn mờ nhạt.

“Về nhà không?” Hắn hỏi.

Bích Hà không nói gì.

“Ở khách sạn?” Người đàn ông nhíu mày.

“Thôi về nhà đi.” Cô nói.

“Được.”

Người đàn ông rất nghe lời cô những chuyện nhỏ nhặt này. Hắn nắm tay cô, đứng ở ven đường định bắt xe gần đây.

“Xe anh đâu?” Cô thắc mắc hỏi. Buổi chiều lúc ra ngoài, rõ ràng hắn tự lái xe.

“Bảo lão Trương lái đi rồi.” Hắn nói, do dự một lát, lại bổ sung: “Đưa người ta về nhà.”

“Nam hay nữ? Mình không có xe còn cần người khác đưa?”

“… Nữ.” Hắn hơi ngập ngừng, bóp bàn tay nhỏ trong tay, hiếm khi lựa chọn thành thật một lần.

Hắn tưởng là cô sẽ không vui, nhưng mà người phụ nữ im lặng một lát, lại chợt nở nụ cười: “Chắc chắn là gương mặt này của anh quá phô trương.”

Hắn cũng cười, nắm tay cô: “Không thì lần sau em đi cùng anh đi.”

Chỉ là bên kia mang tình nhân, nếu hắn mang Bích Hà thì cứ cảm giác mình chịu thiệt lớn. Vợ không gặp thiếp, thiệt thòi Bích Hà của hắn. Xã hội bây giờ đúng là ngày càng mục ruỗng. Nhan sắc đàn bà thì có gì, chẳng phải cởi quần áo ra cũng vậy thôi sao? Bản thân thích nuôi trong nhà thì thôi, mọi người ra ngoài xã giao không thể vui vẻ mang vợ đi sao?

Người đàn ông im lặng suy nghĩ trường hợp gì mới thích hợp để cô đi.

“Nói sau đi.” Bích Hà không hào hứng lắm, không quá muốn quản lý chuyện của hắn.

Về tới phòng ngủ, Bích Hà tháo trang sức, chuẩn bị đi tắm. Người đàn ông cũng cởi quần áo, trần truồng đi sờ cô, khăng khăng muốn tắm cùng cô.

Toàn thân hai người trần trụi đứng trong phòng tắm. Hắn từ từ bôi sữa tắm giúp cô.

Cô nhìn khuôn mặt tuấn tú của hắn.

Lông mày sắc dài, đường nét gợi cảm, mũi cao môi mỏng. Tầm mắt cô hướng xuống một chút, vóc dáng cân đối như vậy, còn có cơ bụng… Với điều kiện ngoại hình của Lâm Trí Viễn, không đi quay phim thật là đáng tiếc.

Cô chợt nhớ tới thời kỳ cấp ba, cô ở một phòng giường tầng tám người ở Trung học T. Buổi đêm nói chuyện, bạn bè cũng bàn luận về nam sinh. Đương nhiên Lâm Trí Viễn chính là hot boy của Trung học T.

“Không biết sau này Lâm Trí Viễn sẽ kết hôn với ai?” Bọn họ nói: “Gương mặt đó…”

Bích Hà chậm rãi đưa tay sờ lên mặt hắn. Người đàn ông không tránh, mặc cho ngón tay cô lướt qua khuôn mặt mình, còn cười với cô.

Một tay hắn đang xoa bóp ngực cô, một tay khác chậm rãi vuốt ve eo cô. Dễ thấy vũ khí giữa hai chân người đàn ông từ từ căng trướng, đứng thẳng, dán sát vào bụng dưới.

Hắn quay đầu khẽ hôn tay cô trên mặt mình, cười cười, kéo tay cô về phía bụng mình: “Sờ cho anh.”

Tinh lực của hắn tốt thật.

Tay Bích Hà chạm lên bụng rắn chắc của hắn, chậm rãi xoa, cầm dương v*t cứng rắn của hắn, bắt đầu vuốt lên xuống giúp hắn.

Tay người đàn ông nắm lấy bầu ngực cô, sờ loạn trên người cô, hô hấp bắt đầu gấp gáp, ôm chặt cô. Đồ vật nóng hổi dán sát vào tấm lưng trần trụi của cô.

“Không được.” Cô nhắc nhở hắn.

“Anh biết.” Hắn ôm cô, giọng nói căng thẳng trên đỉnh đầu cô: “Anh cọ thôi, không đi vào.”

Cô bị hắn thao túng phải kiễng mũi chân, hơi cong eo. Dương v*t nóng hổi đi vào giữa hai chân cô, ma sát giữa hai chân. Quy đầu to lớn và rãnh quy đầu cọ cánh hoa và mật đậu ở giữa, khơi gợi xuân triều của người phụ nữ. Theo sự ra vào của người đàn ông, chốc chốc quy đầu lại xuất hiện dưới bụng cô, giống như cô đã bị xuyên qua cả người.

“Kẹp chân chặt chút.” Hắn bôi sữa tắm lên vật to lớn đã hoàn toàn cương cứng, lại đặt giữa hai chân cô, khép chân cô lại: “Phải làm cho bắn ra mới được.”

Trong phòng tắm vang lên tiếng xác thịt va chạm. Vật lớn cọ xát giữa hai chân người phụ nữ, thỉnh thoảng không khống chế nổi chọc vào cửa huyệt, dẫn tới tiếng rên rỉ kháng nghị của cô. Không biết có phải như thế này không đủ kích thích hay không mà người phụ nữ cảm giác hai chân mình đã bị ma sát đỏ lên, còn hắn vẫn chưa có dấu hiệu muốn bắn.

“Lâm Trí Viễn, để em làm cho anh ra.” Bích Hà đứng đến tê chân, cuối cùng mở lời.

“Làm thế nào?” Người đàn ông rút vật lớn khỏi hai chân cô. Dương v*t nảy lên mấy cái, oai phong lẫm liệt.

Bích Hà cầm lấy vòi hoa sen, dùng nước cọ rửa cẩn thận dương v*t giúp hắn. Dù sao cũng là thứ lát nữa mình phải ngậm trong miệng. Quy đầu, thân, rãnh dương v*t, các đường gân… Người đàn ông cũng không giúp đỡ, chỉ cúi đầu nhìn cô hầu hạ mình. Tay nhỏ mềm mại sờ vào, hắn chỉ cảm thấy thứ đồ của mình càng ngày càng cứng trong tay cô.

Bích Hà thấy rửa tạm được rồi, ngồi xổm xuống, ngậm lấy quy đầu to lớn của hắn, bắt đầu mút vào. Đầu trước nhạy cảm cuối cùng đi vào nơi ấm áp, người đàn ông không nhịn được đưa tay nắm tóc cô.

Dùng miệng… cũng không tệ.

Nhìn dương v*t mình ra vào trong miệng Bích Hà cũng là thỏa mãn và kích thích lớn đối với tâm lý của người đàn ông. Dù sao cô bận tâm nhiều. Nếu không phải mấy ngày nay cơ thể cô không thỏa mãn được hắn thì chưa chắc có thể chủ động liếm cho hắn như thế.

Tiếng liếm mút của người phụ nữ kéo dài thật lâu trong phòng tắm. Dần dần người đàn ông cảm thấy sắp đến đỉnh điểm, ấn đầu cô nhún nhanh mấy lần, quen thói bắn vào trong miệng cô.

Lương Bích Hà là người phụ nữ của hắn.

Hắn hài lòng nhìn cô ghé vào bồn cầu nhổ tinh dịch ra. Tinh dịch của hắn đều để lại cho cô. Thích bắn chỗ nào thì bắn chỗ đó, bên trên bên dưới đều được.

Hắn chỉ cần cô sinh con.

Trước kia thì khác. Hồi ở Mỹ, ngay cả bao cao su hắn cũng chỉ dùng của mình mang. Có vài người phụ nữ dùng đủ các loại chiêu trò để mang thai, chuyện chọc kim trên “áo mưa” không hiếm thấy. Hắn không muốn đổ vỏ…

Không phải người phụ nữ nào cũng có tư cách sinh con cho hắn. Tình dục và sinh dục không hề liên quan.

Người đàn ông được thỏa mãn dục vọng, hài lòng tắm xong, quấn khăn tắm đi ra ngoài trước. Bích Hà súc miệng rồi đánh răng kỹ, sau đó ghét bỏ vứt bàn chải đánh răng đi.

Đến khi cô tắm rửa xong ra ngoài, trông thấy Lâm Trí Viễn đã thay đồ ngủ, đang khoanh chân ngồi trên mặt thảm trong phòng ngủ, cầm tua vít lắp cái nôi cô mới mua về.

Bích Hà ngồi bên giường, lẳng lặng nhìn dáng vẻ chăm chú của người đàn ông.

Làm khó đôi bàn tay không dính nước xuân của hắn lại nỡ lấy ra tự thân làm việc nặng.

Người đàn ông thông minh, khả năng thực hành cũng không kém. Chưa đến mười phút đã lắp xong. Bích Hà đi tới sờ thử. Hắn lại sáp tới ôm cô từ đằng sau, cúi đầu hôn tóc cô, tay xoa bụng cô.

“Hài lòng không?” Người đàn ông trầm giọng hỏi trên đầu cô.

“Lâm Trí Viễn, anh giỏi thật.” Cô quay người ôm hắn, khen hắn.

Lời khen ngợi của người phụ nữ làm người đàn ông cười đắc ý. Hắn lập tức bế cô lên, đi về phía giường lớn, hôn môi cô: “Anh còn giỏi nhiều thứ kìa.”