Nói xong, anh không để ý đến sự phản kháng của Cam Điềm, cúi người cưỡng ép cô.
Nụ hôn nóng hổi đè nén nhẹ nhàng rơi trên môi cô rồi lân dần qua gò má, chiếc lưỡi linh hoạt cuốn lấy vành tai hồng phấn, lưu luyến xoay tròn không buông.
Chẳng bao lâu, thân thể nhỏ bé của Cam Điềm có phản ứng, uốn éo kêu ngứa, dù sao lỗ tai cũng là vị trí mẫn cảm của cô.
Khóe miệng người đàn ông hơi nhếch lên, vẻ mặt đặc biệt hòa nhã: ” Ngứa ở đâu?”
“Tai, lỗ tai ngứa…”
Hai tay Cam Điềm dốc hết sức đẩy anh ra, cô đã bị hôn mềm nhũn cả người nếu cứ tiếp tục không biết phát sinh sự tình đáng sợ nào nữa.
” Ừ, đừng nhúc nhích, để chồng giúp em bớt ngứa nhé.”
Tay phải anh nắm chặt đôi vai gầy yếu, tay trái đỡ lấy gáy cô rồi nhẹ nhàng mơn trớn mái tóc dày mượt ở phía sau.
Ngoài cửa sổ, cơn mưa ầm ầm sắp sửa xuyên qua màn đêm xanh thẫm, không khí mát lạnh tỏa khắp căn phòng.
Cam Điềm chỉ thấy toàn thân nóng ran,lòng bàn tay to lớn của người đàn ông, nụ hôn triền miên, tiếng thở dốc ướt át, tất cả đều như nham thạch nóng chảy cuồn cuộn không ngừng đánh úp tới khiến cô không thể nào tránh thoát.
Cô bị ép ngửa đầu lên đón lấy nụ hôn của anh, nụ hôn ngọt ngào say đắm như cơn mưa sô cô la rượu rơi xuống từ những đám mây dày đặc.
Hai tay cô bất giác phải vươn lên vòng qua chiếc cổ thon dài của anh, cố gắng kéo gần khoảng cách của hai người lại.
Cánh tay rắn chắc của người đàn ông nhẹ nhàng nâng cô lên và khóa chặt cô trong ngực.
Anh nhấc cặp giò thon gọn của cô vòng lên hông mình, chóp mũi áp sát vào mặt cô, hai cánh môi mỏng gợi cảm mút lấy đầu lưỡi, ngón tay phải lại trêu chọc vành tai cô.
Thật lâu, lâu đến nỗi ngay cả hương hoa thơm nồng bên ngoài cửa sổ cũng dần tiêu tán.
Anh lúc này mới lưu luyến rời khỏi đôi môi sưng mọng tựa cánh hoa, đôi mắt hẹp dài chứa đựng cả ngàn sao cứ lẳng lặng ngắm nhìn cô.
Trong màn đêm, chỉ thấy hàng mi dày cong đang run rẩy trong gió, anh không kìm lòng được lại cúi đầu, hôn nhẹ như chuồn chuồn đạp nước lên đôi mắt ướt át của cô.
Cam Điền cũng thấy bóng dáng mình trong đôi mắt anh, gò má nung đỏ, cặp mắt mê ly. Cô thật sợ hãi chỉ muốn nhảy xuống khỏi người anh.
Ai ngờ người đàn ông trực tiếp ôm cô đặt lên máy giặt, sau khi bình tĩnh lại đã thấy chiếc váy ngủ trên người bị lột ra.
Ánh mắt anh như vẽ lên bầ.u vú trắng tròn mềm mại, giọng nói khàn khàn:” Sao ngực lại to thế nhỉ? Khiến chồng cứng rồi này.”
Cam Điềm nghe vậy, ngón tay cuộn chặt vào trong, móng tay ấn mạnh hằn lên những vệt trắng trong lòng bàn tay.
Người đàn ông vòng tay ra sau cởi chiếc áo bra màu trắng sữa, sau đó dùng dây vai buộc thật chặt hai tay cô, phía trên còn thắt chiếc nơ con bướm trang nhã.
“Giang Dĩ Hằng”
Cam Điềm vừa nức nở vừa réo tên anh. Đồ khốn khiếp này, chuyên gia nhân lúc cô phản ứng chậm bắt nạt cô.
” Không trói không được, lần trước vuốt mèo cào chồng bị thương rồi.”
Anh cầm đôi tay bị buộc nơ con bướm, hôn thật mạnh vào đó và nói: ” Đồ đần nào đó ngông cuồng ba năm nay, giờ đã đến lúc phải dạy dỗ lại.”
” Giang Dĩ Hằng. Anh mới là đồ đần, a…” Trước khi nói hết câu, lỗ tai Cam Điềm chợt nóng rực lên, màu hồng từ tai lan ra cả khuôn mặt.
Ngón tay thon dài của anh đẩy nhẹ miếng vải qu.ần lót lệch sang một bên rồi nhẹ nhàng trêu chọc hạt đậu đỏ.
Anh cụp mắt hôn lên chóp mũi cô rồi thì thầm:” Huyệt nhỏ thật nóng, chút nữa dương v*t đi vào không biết có bị bỏng không nhỉ?” Cam Điềm làm sao có thể chống đỡ lại sự khiêu khích này, người đàn ông mới chỉ gẩy nhẹ vài cái, cô suýt chút nữa cong người tiết hết ra, c.ửa huyệt trào ra cơn sóng mật dịch ngai ngái ấm áp
” Thật ướt.”
Ngón tay nhẹ nhàng thăm dò tiểu huyệt lầy lội, lông mi hơi rũ xuống, ngón trỏ cùng ngón giữa “phập” một tiếng chọc thẳng vào.