Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bí Ẩn Cổ Thị

Chương 39: Căn nhà mới của Mark




Chương 39: Căn nhà mới của Mark

Mùa đông. Những hàng thông đã trụi lá quá lâu, tự đưa cơ thể xác xơ gồng mình với cái lạnh khắc nghiệt của thời tiết, nhưng ở đó vẫn còn vẻ sừng sững vững trãi dù trải qua bao nhiêu biến động. Trên con đường mòn nhỏ, một chiếc xe hơi đang thong dong chạy về phía gần bìa rừng, nơi có một nhà thờ bị đổ nát mà gần như chỉ còn lại một đống tro tàn.

Rồi chiếc xe dừng lại trước khung cảnh trần trụi ấy. Cánh cửa hé mở, Mark bước ra với vẻ đăm chiêu hiếm có, khác hẳn với tính cách tinh nghịch của anh thường ngày. Ở cánh cửa đối diện, Kane cũng chậm rãi bước ra, nhìn nhà thờ với ánh mắt nghi ngại.

Rồi anh khẽ liếc Mark, thầm lo lắng cho người bạn của mình, bởi từ khi khu nhà thờ này bị sụp đổ, Mark không biết sẽ ở đâu, cũng là bởi vì nay đây chính là căn nhà mà Mark đã sinh sống biết bao nhiêu năm. Giờ nó đã bị phá huỷ, không biết trong những ngày qua anh sẽ sống như thế nào nữa.

Đã nhiều lần Kane để nghị Mark dọn về ở với anh, vì hai người từ nhỏ đã khá thân thiết. Bố mẹ Kane thì coi Mark chẳng khác gì con trai của mình, nên việc anh dọn về ở với Kane cũng không có gì là khiên cưỡng. Ấy thế mà Mark lại nhiều lần từ chối lời đề nghị của Kane, đến bây giờ anh vẫn không hiểu được nguyên do, chỉ nghe Mark nói rằng anh đã có chỗ ở. Thế nhưng đến khi Kane ngỏ lời muốn đến thăm nơi ở mới của Mark thì anh lại luôn miệng từ chối.

Rồi đột nhiên Mark đưa Kane trở lại nhà thờ này. Trong suy nghĩ Kane vẫn chưa hiểu mục đích của hành động ấy. Từ khi lờ mờ hiểu thêm về thân phận của Mark, Kane luôn có cảm giác rằng Mark đã trở thành một con người khác, và tính cách nhí nhố của người bạn mà mình quen biết bấy lâu thật ra không phải là bản chất của anh.

Thế nhưng Kane lại không dám mở lời để hỏi, anh không biết từ lúc nào giữa hai người lại có một vách ngăn vô hình như vậy. Chắc cũng lẽ vì không chỉ Mark, mà chính Kane cũng tự tách biệt ra với chính bản thân mình, là một bản thể kỳ quái nào đó đang ẩn sâu vào cơ thể mà dù đã rất cố gắng, anh vẫn chẳng thể nào giao tiếp được..

Kane cứ thế giằng co trong những đắn đo mà không biết Mark đã gọi mình không biết bao nhiêu lần.

“Này, cậu còn thừ người ra đó làm gì. Đi theo tớ.”



Kane giật mình, bối rối gật đầu rồi đi theo bóng lưng của Mark. Dù còn rất nhiều những thắc mắc nhưng Kane không dám hỏi, còn Mark thì có lẽ cũng biết những điều đó nhưng anh chẳng đưa ra bất cứ lời giải thích nào mà cứ thế dẫn Kane theo mình vào bên trong khu nhà thờ chỉ còn những mảnh vụn.

Đi sâu vào chính giữa chánh điện, Mark đột ngột dừng lại, Kane cũng bất ngờ khựng lại mà suýt va vào. Anh còn chưa hiểu chuyện gì thì giật mình nhìn xuống dưới chân, vì nơi ấy đang phát sáng. Từ dưới mặt đất, có một luồng ánh sáng rực lên theo đường của một ngôi sao năm cánh, thứ mà Kane đã từng trông thấy lúc cả bọn đang chiến đấu với đám quỷ binh đêm hôm đó.

Vào thời điểm nguy khốn nhất, ký hiệu kia xuất hiện cũng đã đưa mọi người dịch chuyển đến nhà thờ này. Vậy bây giờ cái dấu ấn ấy đột nhiên hiện diện là có mục đích gì, phải chăng cũng chính là ấn thuật hôm trước do Mark tạo ra để đưa Kane đến một chiều không gian nào đó?

Kane cứ thế mà im lặng chờ đợi. Có vẻ anh đã đúng, vì mọi khung cảnh xung quanh anh đã bắt đầu thay đổi. Thay vào đó, một chiều không gian mờ ảo dần hiện ra để thay thế khu đất trống bị tàn phá. Theo phản xạ, Kane xoay người nhìn ra đằng sau, thì lối ra cũng đã biến mất và thay thế bằng một bức tường cao rộng.

Chẳng mấy chốc, tất cả đã hoàn thiện thành một căn phòng rộng lớn và cực kỳ đồ sộ. Xung quanh là vô số những giá sách cao ngút với hàng trăm các loại sách khác nhau, nhưng nhìn qua bìa, Kane thấy thiết kế của nó khá lạ Là một người hay đọc sách, anh thật chưa từng trông thấy những cuốn sách nào giống vậy bao giờ.

Bỏ qua những giá sách đó, anh lia mắt về phía trước, nơi có một mô hình của quả địa cầu khá lớn và được bao quanh bởi một lớp từ trường. Thỉnh thoảng nó vẫn toé lên vài tia điện như cảnh báo bất cứ ai có ý định chạm vào.

Kane ngước lên trên đầu, anh mới cảm thấy căn phòng này mới rộng lớn đến chừng nào. Chiều cao của nó là gần như không thể đong đếm. Với hàng vạn cuốn sách trong đó, cứ như thể mọi thông tin từ vũ trụ đều được cất giữ ở đây vậy.



Kane không dám tin rằng Mark có thể đưa mình đến một nơi như thế này. Thậm chí anh còn không dám tin là Mark có thể sống ở một nơi chỉ toàn là sách. Trước đây, Kane luôn nghĩ rằng Mark chẳng thích thú với việc đọc. Ấy thế mà lúc này cả hai lại xuất hiện một nơi bí ẩn và đầy học thuật như thế này. Suy nghĩ của Kane về Mark cứ thế mà càng thêm thay đổi.

“Đây. Tớ đưa cậu về nhà của tớ đây. Tớ mới tu sửa lại một chút. Cậu thấy sao về nơi này?”

Bỗng dưng, sắt mặt Kane trở nên đanh lại, anh nghiêm giọng: “Mark, cậu còn giấu tớ bất cứ điều gì nữa? Tớ vẫn không dám chắc rằng trước đây cậu từng xem tớ là bạn đấy.”

Nghe vậy, Mark chỉ biết thở dài: “Cậu không hiểu đâu. Tớ vẫn luôn xem cậu như một người anh em. Chỉ là những chuyện như thế này tớ không thể cho cậu biết, chính là để giữ an toàn cho cậu thôi. Như cậu thấy rồi đấy, thế giới của tớ rất nguy hiểm.”

Giọng Mark bỗng trầm lại: “Như cậu đã biết, Cha Jacos vì bảo vệ chúng ta mà phải c·hết. Ẩn sâu trong cái Thế giới này có biết bao thứ nguy hiểm mà cậu làm sao hiểu được? Nếu không phải vì thân thế của cậu, chắc tớ cũng sẽ không bao giờ cho cậu biết về nơi này đâu.”

“Thế rốt cuộc đây là đâu?”.

“Đây thật ra là phòng tàn tích còn sót lại của gia tộc Black. Trước khi c·hết, cha tớ đã kịp phong ấn nó lại và ẩn nó vào một chiều không gian của nhà thờ này. Bây giờ nó là chỗ ở mới của tớ. Dù có hơi bất tiện nhưng ở đây cũng không tệ lắm, tớ cũng có thể chuyên tâm vào tập luyện cũng như tìm hiểu thêm về thân thế của cậu.”

Kane hơi ngạc nhiên, rồi anh không kìm được liền hỏi: “Thế cậu tìm được gì rồi?”

Mark không vội trả lời, mà a chỉ xoay người, hơi nhún chân một cái, cả cơ thể đã như lơ lửng, lượng lờ đến một vị trí trên cao của một trong những giá sách. Tại đây, anh đưa tay lựa một vài cuốn, rồi lấy ra một tập sách lớn. Xong, anh từ từ hạ xuống, sau đó chầm chậm bay về phía Kane. Dù đã biết khả năng của bạn, nhưng thấy hành động đó của Mark cũng không khỏi làm Kane kinh ngạc.



“Thật ra thì bố tớ mất sớm, các cha cũng chỉ tạm quyền nuôi dưỡng và dạy tớ các thuật phong ấn theo cách của Thiên Chúa, còn những bí thuật của gia tộc Black cũng như thông tin về những sinh vật huyền bí đều nằm trong thư viện này, mà chẳng ai có thể nắm rõ ngoài thành viên trong gia tộc. May mắn là từ nhỏ tớ cũng từng tới đây nên còn có chút ký ức, tuy vậy phải mất khá lâu để lùng ra cuốn sách này. Cũng thật may mắn là cuối cùng tớ cũng tìm được.

Rồi Mark lật mở từng trang rồi nói tiếp: “Tớ đã từng kiếm á thần trong danh sách của những thực thể siêu linh nhưng lại không ra, ai ngờ nó lại nằm trong danh mục của những sinh vật dị biệt. Thật là quá bất công.”

Kane nghe Mark nói nhưng cũng không đầy đủ, bởi anh đang quan tâm đến cuốn sách bạn mình cầm trên tay. Hắn trong này phải có rất nhiều thứ hay ho, và có điều gì đó liên quan đến thân thế của anh. Điều đó làm Kane vô cùng kích thích.

“Cậu có thể đọc được chữ cổ ư? Tớ chưa từng biết về điều đó.” Kane kinh ngạc nhìn thấy những dòng chữ La Tinh cổ xưa trong cuốn sách. Còn Mark thì ra vẻ kiêu ngạo nói: “Ở trong này toàn viết bằng ngôn ngữ cổ, nếu tớ không biết đọc chúng thì sao có thể hiểu được ngôn ngữ của chúng chứ?”

Đang nói giữa chừng, chợt Mark dừng lại ở một trang giấy, ra chiều chăm chú nhìn vào nó rồi nói: “Đây rồi, dòng này có nói về á thần này.”

Vừa nhìn vào trang giấy, Mark vừa đọc rành rẽ: “ Ở đây có viết khá rõ ràng này. Xét về á thần thì có rất nhiều loại. Có á thần được tu luyện qua nhiều kiếp sống, khiến linh hồn của họ trở nên mạnh mẽ, đến một lúc nào đó, khí lực của họ sẽ vượt trội hơn so với một con người, rồi họ sẽ trở thành á thần. Có á thần được sinh ra do những người thu thập được một phần thần lực của các vị thần sau đó hấp thụ vào bản thân, dựa vào nguồn sức mạnh đó để tu luyện thêm. Những người này thì thường là pháp sư, phù thuỷ. Khi họ có một phần sức mạnh của thần, pháp thuật của họ sẽ càng được tăng tiến mạnh mẽ.”

Nói đến đây, Mark hơi chau mày, nhìn qua Kane rồi nói: “Tớ nhìn trên xuống dưới, cũng không thấy cậu có đặt điểm gì dúng như những trường hợp tớ vừa nói ở trên cả. Hm để xem tiếp nào.”

Rồi Mark lại tiếp tục lướt qua cuốn sách. Đến một đoạn, anh chợt cất lời: “Còn một á thần này là mạnh mẽ nhất, bởi họ sinh ra vốn đã có sức mạnh của thần, nó như một phần máu thịt chảy vào huyết quản của họ vậy. Đó chính là con trai của thần linh. Những người này rất hiếm, bởi thường khi sinh ra thì hay c·hết yểu bởi cơ thể không thể gánh nổi một sức mạnh quá to lớn. Hơn nữa, nếu có tồn tại sẽ luôn là mục tiêu săn đuổi của các giống loài khác, bởi đó là món mồi lý tưởng để chúng tăng cao sức mạnh một cách vượt bậc.”

Anh hơi chau mày một chút, buột miệng: “Suy đi nghĩ lại thì cậu hợp với trường hợp này nhất, nhưng nếu như vậy thì cha của cậu chắc chắn cũng là một vị thần. Không lẽ cha hoặc mẹ cậu là một vị thần sao?