Lâm Triết cùng Adios quay về tàu mẹ, việc thu thập binh lính đã đầu hàng của Blackburn giao lại cho cấp dưới.
Đoàn đội tàu chiến lập tức cho người đi xử lý nốt tàn đảng đối nghịch của quân Blackburn.
Trước tiên cho người gửi tin báo chiến thắng về cho bệ hạ. Chỉ ba tiếng sau, tàu viện trợ năng lượng ở trạm vũ trụ gần nhất đã tới, năng lượng được nạp lại đầy đủ vào các con tàu rồi chuẩn bị mau chóng đổi hướng trở về đế quốc.
Khi nãy trải qua chấn động khiến Lâm Triết hơi chóng mặt, vừa rồi còn quá căng thẳng nên nhất thời không để tâm, bây giờ cậu mới đứng không nổi nữa.
Adios đỡ Lâm Triết tới phòng y tế đề bác sĩ quân y kiểm tra, trước hết anh thay cho cậu một bộ đồ mới, lại dùng khăn ẩm lau sạch vết máu trên người cậu.
Lâm Triết bị những cánh tay rô bốt cắm mũi kim vào cổ tay, khuỷu tay, cổ và phần đầu, số liệu trên màn hình nhanh chóng nhảy lên. 2
Bác sĩ nhìn rồi kết luận " Cơ thể của phu nhân do căng thẳng quá độ, cộng thêm mấy ngày ăn uống ngủ nghỉ không điều độ, lại phải chịu chấn đống từ vụ nổ, cần phải nghỉ ngơi, ăn uống đầy đủ, qua vài ngày là sẽ khỏe lại ngay thôi".
Bởi vì cơ thể của cậu còn phải nuôi thêm ba đứa trẻ nên chỉ cần ăn không đủ sẽ bị thiếu chất vì dinh dưỡng đều dồn hết cho cái thai trong bụng.
Lần này trải qua biết bao sóng gió lại có thể vẫn bình an, Lâm Triết chỉ có thể nói là cát nhân thiên tướng, trong nghịch cảnh luôn có người đứng ra cứu giúp cậu. Elena, Evan, vị bác sĩ kia và đương nhiên là cả Adios, cậu sẽ khắc sâu ân tình này.
Lâm Triết nằm trên giường nắm lấy tay Adios yếu ớt nói " Ngài cũng mau đi trị thương đi, em biết ngài cũng bị thương không nhẹ, không cần lo cho em".
Adios nhìn cậu mà lo lắng, anh dùng ánh mắt âm chỉ với bác sĩ, anh ta lập tức liền hiểu, một lượng thuốc an thần được truyền vào cơ thể Lâm Triết qua ống dinh dưỡng cắm trên khuỷu tau cậu, chả mấy chốc Lâm Triết đã lịm dần đi, cậu cần nhất lúc này là việc nghỉ ngơi.
Bác sĩ mở lời hỏi xem Adios có muốn chữa thương không nhưng anh từ chối " Đi chữa cho những binh sĩ bị thương trước đi".
Adios xoa nắn bàn tay của Lâm Triết một hồi.
Anh đứng dậy đi ra khỏi phòng.
Ở trong nhà giam, Kai'Sa và Uông Khanh lần nữa bị nhốt lại, lần này không đơn giản chỉ là nhốt nữa, bọn họ bị trói chặt chân tay lại trên tường, trên người có không ít những vết thương do phản kháng để lại.
Uông Khanh nhìn thấy Adios vẫn còn sống thì cười như điên dại, trong miệng cậu ta có dính máu " Mệnh ngài lớn thật đấy, như vậy rồi mà vẫn không chết".
Adios như tàng hình ở trong bóng đêm, khi anh tới gần thì đôi mắt màu hổ phách sáng lên như mãnh hổ bước ra từ bóng tối đầy nguy hiểm.
"Ta không chỉ không chết..." Anh quay sang nhìn Kai'Sa đã bị đánh tới mức đang giả chết ở bên kia " Mà Lâm
Triết cũng không chết".
Kai'Sa trừng to mắt ngầng đầu lên, rốt cuộc cũng thôi chơi tèo giả chết " Không thể nào! Rõ ràng là...".
Adios cắt lời cậu ta " Là Elena đã cứu em ấy, chỉ có nữ hoàng đã tan xác trong vụ nổ đó, chính tay ngươi đã giết chết nữ hoàng, ngươi nghĩ sao nếu ta giao ngươi cho hoàng gia Blackburn xử trí nhỉ?".
Trước nay cậu ta cậy được nữ hoàng sủng ái mà đã gây thù hẳn với không biết bao nhiêu người, nhất là với những người có khả năng kể vị trong tương lai, nữ hoàng có rất nhiều người con, bọn họ đều nhắm tới vị trí kế vị, mà cậu ta là ứng cử viên sáng giá nhất.
Với trọng tội giết nữ hoàng này, cậu ta mà trở về Blackburn, sẽ có không biết bao nhiều kẻ sẽ tìm cách băm vắm cậu ta ra từng mảnh.
Blackburn mất đi nữ hoàng như rắn mất đầu, cuộc nội chiến tranh giành ngôi báu này cậu ta không phải nhân vật chính mà là một con tốt thí mạng.
" Không, ta không về đó!".
"Không tới lượt ngươi quyết định".
Kẻ này là chủ mưu khiến cho sự việc lần này diễn ra, Adios quyết không để cho cậu ta được chết thoải mái.
"Không!! Ngươi không được làm vậy".
Quá ồn ào, Adios ra hiệu cho binh sĩ canh chừng nhà giam bịt miệng Kai'Sa lại.
Anh nhấc chân lên đạp thật mạnh lên tay của cậu ta, Kai' Sa đau đớn nhưng không hét ra được vì miệng đã bị miếng da bịt chặt lại, chỉ có thể phát ra những tiếng hống thảm khốc.
Là bàn tay này đã bấm nút khải hỏa khiến cho anh tưởng chừng như đã mất đi Lâm Triết.
Bàn tay phải của Kai'Sa đã coi như bị phế đi hoàn toàn, máu thịt lẫn lộn.
Adios quay lưng rời đi, Uông Khanh mới dám lên tiếng gọi "'Adios!...Ta sai rồi, xin ngài tha mạng cho ta".
" Tha mạng?" Adios quay người lại " Ám toán thượng tướng đương triều, kết bè âm mưu với địch quốc, mỗi một trong hai tội này đều đủ cho ngươi phải chịu tử hình".
Uông Khanh vùng vẫy mãnh liệt khiến dây trói rung lên, âm thanh kim loại lạch cạch như sát ngay bên tai "
Không phải tại ta!! Lâm Triết kia vốn dĩ không nên tồn tại, là do cậu ta!!".
Binh sĩ bên cạnh rất thức thời bịt miệng nốt cậu ta lại, Adios không thèm để vào tai những lời này mà rời đi ngay lập tức.
Bóng tối bao trùm ngục giam, mọi hy vọng trong mắt hai kẻ kia đều vụt tắt, không còn cách nào để quay lại nữa rồi. (
Adios về tới phòng y tế nơi Lâm Triết đang nằm anh mới đi không vững nữa, bác sĩ dìu anh nằm xuống giường bệnh bên cạnh lập tức tiến hành kiểm tra vết thương cho anh.