Beta Làm Sao Có Thể Bị Đánh Dấu

Chương 127




Từ ngày hôm đó trạng thái giữ Lâm Triết và Adios đã bình ổn hơn trước rất nhiều.

Người vốn đang ở kèo trên, Lâm Triết chuyển xuống kèo dưới, cậu không dám hống hách như trước nữa, cũng không dám từ chối yêu cầu nào của thượng tướng nữa.

Nếu ngài ấy muốn xoa đầu cậu thì cậu sẽ chìa đầu tới cho ngài ấy sờ, nếu ngài ấy muốn xoa bụng cậu, thì cậu cũng nằm im cho ngài ấy sờ.

Vai trò chủ gia đình của Adios dần lấy lại vị thế nhưng anh lại không vui chút nào, anh không muốn Lâm Triết kiêng nề mình như vậy, giữa anh với cậu không cần sự khách sáo đó.

Lâm Triết nằm trên ghế mềm vạch bụng trần ra cho Adios giúp cậu bôi kem, hôm nay lại tới ngày kiểm tra định kỳ, Nhậm Bác thay thể cho Tạ Dư Quang đang bận rộn chuẩn bị đám cưới trở thành bác sĩ chính của phủ thượng tướng. (L

Khi bệ hạ biết tin Tạ Dư Quang sắp kết hồn thì như sét đáng bên tai, anh ta nghĩ chí ít Adios cũng phải là người kết hôn trước, nào ngờ Tạ Dư Quang lại hẫng tay trên. 2

Halem còn sốc hơn khi hay tin đối tượng kết hôn của Tạ Dư Quang là Evan, lần cuối anh ta nghe được tin tức về hai người này là lúc Tạ Dư Quang bị Evan đánh cho thành đầu heo kêu gào khóc lóc. 3

Vậy mà hai người này lại kết hôn, còn là vì tranh thủ lúc Evan bụng bầu chưa lớn lắm làm tổ chức tránh người ngoài dị nghị.

Halem thầm cảm thấy Tạ Dư Quang làm rất đúng, mặc dù chuyện có thai trước khi cưới bây giờ không phải là chuyện hiểm nữa nhưng dù sao Evan cũng có địa vị là công tước quý tộc, khó tránh bị người khác nói ra nói vào, vậy nên cách làm của Tạ Dư Quang chính là để bảo vệ bạn đời của mình.

Quay lại phủ thượng tướng....

Nhậm Bác dùng một cái đèn màu xang chiếu vào Lâm Triết rồi di chuyển quang vùng bụng của cậu, chẳng mấy chốc hình ảnh sinh động trong bụng cậu hiện lên trên màn hình.

Ba khỉ con phát triển rất tốt nhưng có phần hơi tốt quá, nếu cứ tiếp tục như vậy thì chưa đầy hai tháng sau tới ngày dự sinh thì bụng của Lâm Triết sẽ to tới mức không cử động nổi nữa. 2)

Adios nhìn từng sợi mạch máu xanh tím hiện rõ trên da bụng của Lâm Triết mà đau lòng không thôi, anh nhớ tới ngày đầu tiên làm kiểm tra cho Lâm Triết, Tạ Dư Quang đã dọa rằng bụng cậu sẽ to tới quá đáng, lúc đó anh còn cho rằng là lời trêu đùa, không ngờ thật sự là như vậy.

Nhậm Bác nói vài lời khuyên bảo hai người " Thời gian tới thượng tướng phu nhân cần phải giảm lượng đồ ăn nạp vào cơ thể, đứa trẻ sinh ra có thể thiếu cân một chút không sao, nhưng nếu chúng tiếp tục to lên sẽ gây ảnh hưởng rất lớn tới sức khỏe của cậu".



Lâm Triết sợ hãi nhìn bụng lớn của mình như một cái quả bom nổ chậm không biết một lúc nào đó sẽ nổ tung.

Cậu sợ hãi run chân cầm cập vì cậu rất sợ, hai tay nắm chặt không dám đụng đậy.

Adios nói chuyện với Nhậm Bác một hồi liền quay lại, anh an ủi Lâm Triết bằng Pheromone và xoa lấy bên má cậu

" Đừng sợ, còn có anh ở bên, anh sẽ không để em xảy ra chuyện gì đâu".

Lâm Triết run rẩy bờ môi, cậu biết Adios là con trai duy nhất của gia tộc Jamalka, cũng là người thuộc về hoàng tộc, con nối dõi là thứ rất quan trọng " Nếu lúc nguy cấp chỉ được chọn một trong hai thì ngài sẽ chọn em hay là đứa trẻ".

Adios gần như không mất thời gian suy xét mà lập tức trả lời " Không có gì phải chọn cả, em là người quan trọng nhất đối với anh, con cái chỉ là tai nạn, nếu chúng khiến em rơi vào nguy hiểm, vậy thì không cần cũng không sao".

Lâm Triết ấm lòng, cực kì ấm lòng với câu trả lời này, tuy nghe thì vô tình nhưng cậu cũng cho rằng mạng của mình là quan trọng nhất, mấy đứa nhỏ cũng quan trọng nhưng mà... Dù sao cũng chỉ là nếu như, chắc sẽ ổn thôi.

Có lẽ là do phản ứng của bạn đời định mệnh nên Lâm Triết gần đây được tiếp xúc da thịt nhiều với Adios tới nghiện, nhiều lúc cậu rất muốn ngài ấy chạm vào mình nhiều hơn nhưng lại không dám mở lời.

Nhất là buổi tối, cậu rất khó ngủ, cảm thấy căn phòng cứ trống vắng, thiếu thiếu đi thứ gì đó.

Nằm lăn lộn mãi không ngủ được, Lâm Triết chỉ đành nhắm mắt cố nghĩ tới chuyện gì đó khiến. cậu dễ ngủ hơn.

Cửa phòng đột nhiên mở ra...

Lâm Triết đã biết nhưng cậu giả vờ như vẫn đang ngủ.

Adios lặng thinh không tiếng động bước tới gần rồi nắm lên giường lật chăn lên chui vào ôm lấy Lâm Triết từ phía sau, cắm mặt vào sau cổ cậu hít lấy mùi hương Pheromone hoa hồng.



Trái tim Lâm Triết đập rất mạnh, cậu sợ răng tới cả Adios cũng nghe thấy mất, lại không dám đụng đậy gì cả sợ bị phát hiện đang giả vờ ngủ.

Cậu không tránh đi cái ôm chặt chẽ này, cậu cảm thấy an toàn hơn ở trong vòng tay anh.

Có điều... Lâm Triết rốt cuộc cũng biết được tà ma đè cậu mỗi đêm là ai.

Đầu óc rối loạn muôn điều nhưng không hiểu sao lại cậu cảm thấy buồn ngủ, thậm chí ngủ quên lúc nào cũng không nhớ nữa, hình như là sau khi cậu ngửi thấy mùi hương Pheromone của ngài thượng tướng không lâu thì đầu óc dần thăng thiên.

Đêm hôm đó Lâm Triết đã mơ một giấc mơ rất dài, cậu đã nhớ lại được toàn bộ ký ức. 2

Rốt cuộc cậu cũng đã hiểu vì sao thượng tướng lại thành chồng của cậu, tại sao cậu lại mang thai, tại sao cậu lại mất đi ký ức.

Mọi thứ đã được giải mã trong cái đầu nhỏ lười suy nghĩ của Lâm Triết khiến cậu ảo não không thôi.

Tới khi tỉnh dậy, cậu ngồi bật dậy nhưng vì bụng lớn nên mất trọng tâm lại nắm trở về.

Lâm Triết chớp chớp mắt mấy lần, mọi thứ cứ như thể là một giấc mơ vậy.

Có khi nào mọi thứ đều do cậu mơ mà thành, còn thực chất cậu vẫn là một beta tầm thường ở một góc nào đó tự mình ảo tưởng hay không.

Lâm Triết sờ sang bên cạnh không không thấy người đêm qua nằm cạnh đâu.

Cậu rất sợ, lần đầu tiên trong đời cậu thấy bất an, sợ hãi như vậy.

Đến cả dép đi trong nhà cũng không kịp đeo, Lâm Triết đi chân trần đi xuống nhà trong tình trạng áo ngủ xộc xệch, hai mắt cậu rưng rưng đắm nước mắt chạy xuống. 2

" Thượng tướng! Adios! Ngài đâu rồi".