Beta Làm Sao Có Thể Bị Đánh Dấu

Chương 122




Khi nhìn thẳng vào khuôn mặt đẹp trai nam tính chết người của Adios, tim Lâm Triết như ngừng đập.

Mặc dù lần trước anh ta nói dối là chồng của cậu nhưng người đàn ông này cũng quá đẹp rồi đi, nhất là cậu lại là người mê sắc đẹp.

Lâm Triết mem mlem nuốt nước miếng.

Thấy Lâm Triết lại một lần nữa bị anh mê hoặc, Adios rất đắc ý cười nhẹ quyền rũ Omega nhỏ háo sắc này. 3

Lâm Triết lén liếm môi rồi bẽn lẽn quay mặt đi " Sao anh lại ở đây nữa rồi? Lúc thì xưng là chồng của tôi, lúc thì lại hóa thành ông cha già, anh rốt cuộc muốn làm gì?"

Quản gia nghe tiếng Lâm Triết liền vội chạy tới, tiểu tổ tông này sao tự dưng lại lên đây " Lâm Triết... Ta...".

Lâm Triết đã biết mình bị lừa nên không tin lời quản gia nói nữa " Mọi người phải cho cháu một câu trả lời thích đáng, nếu không... nếu không đợi thượng tướng trở về cháu sẽ mách với ngài ấy". 2

Lâm Triết buột miệng nói ra, nói xong mới chợt nhận ra thượng tướng trong lời của mình là ai vậy nhỉ.

Nghe cậu nói mà cả Adios lẫn quản gia đều kinh ngạc tới cứng đơ vài giây rồi vui mừng hớn hở.

" Lâm Triết, cháu nhớ ra chồng cháu là ai rồi sao?" Quản gia nói, tiện thể nhận lấy đĩa đồ ăn trên tay Lâm Triết.

" Cháu không biết, cháu không biết nữa" Lâm Triết lắc lắc đầu " Trong đầu cháu cứ tự dưng nghĩ tới hai chữ thượng tướng này, hình như rất quan trọng".

Adios vội nắm lấy tay Lâm Triết, Pheromone an ủi kéo tới bao lấy cơ thể cậu để cậu bình tĩnh lại " Lâm Triết, là anh, anh là thượng tướng của em đây, em có nhớ ra chưa?".

Lâm Triết nghi hoặc nhìn sang quản gia, nhận được một cái gật đầu, cậu mới đáp lại Adios " Anh thật sự là chồng của tôi?".

"Ừm, là anh".

" Anh là thượng tướng?".

"Đúng, là thượng tướng duy nhất của đế quốc và của riêng mình em". (3)



Nếu mọi người đều cho rằng là đúng, vậy thì Lâm Triết cũng không ngại gì, tự dưng có một người đàn ông đẹp trai, mạnh mẽ lại còn là thượng tướng uy mãnh nhận làm chồng cậu, chỉ có lãi không có lỗ. *

Adios sợ Lâm Triết không tin, hiểm khi cậu lại chịu lắng nghe giải thích như vậy chứ không phải như hôm đầu tiên anh trở về chưa kịp nói gì đã bị đuổi ra khỏi nhà, anh liền lấy tập hồ sơ người ban nãy đưa cho mở ra cho cậu xem.

"Em xem, đây là hồ sơ bệnh án của em".

Lâm Triết ngập ngừng mở ra xem, bên trong ghi rất rõ từng giai đoạn mang thai của cậu, nó nói bởi vì thượng tướng Adios ra chiến trường ba tháng khiến cho cậu mất đi sự an ủi của Alpha nên khiến cho cơ thể xảy ra phản ứng phòng vệ, quên mất bạn đời của mình, về sau còn nặng tới mất hết ký ức.

Chuyện kỳ lạ này sao có thể xảy ra cơ chứ.

Nhưng mà những bức ảnh cậu chụp cùng người đàn ông tên Adios mỗi khi đi khám thai kia rất chân thật, mỗi bản kiểm tra định kỳ đều có dấu vân tay của cậu xác nhận, Lâm Triết có thể đảm bảo dấu vân tay này đúng là của cậu không phải làm giả.

Lâm Triết nghi vấn ngầng đầu lên đối diện với Adios, cậu phải tiếp nhận quá nhiều thông tin, tạm thời não đã ngừng hoạt động không biết nói cái gì.

"Em sẽ nhớ lại sớm thôi, đừng lo lắng quá, em cần có Pheromone của anh, nên xin em đừng đuổi anh ra ngoài nữa, anh rất nhớ em".

Oa, người đẹp trai nhất hành tinh đang cầu xin cậu. (3)

Lâm Triết không cưỡng lại được khuôn mặt quyến rũ kia, còn có cả luồng Pheromone khiến cậu như rơi vào bể nước ấm kia nữa, quá thoải mái.

Bản năng của Omega cho cậu biết rằng, Alpha này có mối liên kết rất chặt chẽ với cậu.

" Được, cho anh ở lại đó nhưng cho tới lúc tôi chắc chắn mình nhớ lại được ký ức thì anh không được tùy tiện tỏ ra thân mật với tôi đâu".

Trong đầu Lâm Triết vẫn sợ có một khả năng người này không phải chồng cậu, đến lúc chồng thật quay về cậu sẽ rất có ăn nói, dù sao người ưu tú như vậy, nếu thật sự là chồng cậu thì kiếp trước chắc cậu đã giải cứu cả thế giới mới có được phúc phận này. (

Nhận được thánh chỉ khai ân, Adios vui như mở cờ trong bụng " Em yên tâm, anh sẽ không làm phiền tới em".

Đợi sau khi Lâm Triết gãi đầu ngốc nghếch rời đi, Adios liền liên lạc lại với Nhậm Bác nói về tình hình của cậu.



" Vậy thì tốt quá" Nhậm Bác vui mừng nói.

" Tiếp theo cần phải làm gì?" Adios hỏi.

Nhậm Bác ghi chép vào sổ tay rồi nói " Tiếp theo... tạo ra những tình huống giống như hồi trước khi hai người ở bên để cậu ấy ngờ ngợ ra, còn có cả gặp lại những người quen cũ, nhớ nói rõ thân phận của họ để Lâm Triết không bị hoang mang, rồi dần cảm thấy những chuyện ngài nói là đúng, và tin vào nó".

"Được, tôi hiểu rồi".

Nhậm Bác tắt máy nhìn vào bếp, Evan đang dạy Tạ Dư Quang cách làm bánh ngọt, nhìn từ xa thì trông có vẻ tình tứ, ấm cúng....

Nhưng thực ra, vì Tạ Dư Quang quá hậu đậu nên bị Evan mắng té tát như con, hai mắt anh ta rưng rưng như sắp khóc. (4)

" Không phải do anh chủ động nói muốn học sao? Thẳng cái lưng lên".

Tạ Dư Quang như đứa trẻ bị mắc lỗi, sợ sai nên bĩu môi tủi thân, rõ ràng tối qua Omega này còn lén chạy tới văn phòng của anh khóa cửa lại rồi đề anh ở trên ghế đòi trả bài. 2

Khi bị anh từ chối vì sợ ảnh hưởng cái thai cậu ta còn nũng nịu ôm ấp rồi nhẹ giọng rên rỉ, vậy mà giờ lại quát anh ta rồi, còn quát to thế nữa. (5)

Đúng là tụt quần xuống một kiểu, xách quần lên lại một kiểu khác.

Nhưng Tạ Dư Quang lại chính là mê chết cái kiểu Omega này tỏ ra mạnh mẽ với tất cả mọi người, chỉ lúc lên giường mới lộ ra vẻ yếu đuối với mình anh ta.

Điều Tạ Dư Quang hối tiếc nhất chính là không còn Pheromone để an ủi Evan mỗi khi cậu ta cảm thấy khó chịu.

Nhưng có một điều mà mãi về sau Tạ Dư Quang mới hiểu, Evan chịu ở bên anh ta một phần vì anh ta không còn tuyến Pheromone, không còn bị những Omega khác quyến rũ theo bản năng nữa. @

Cho dù Tạ Dư Quang có bỏ một số tiền lớn để tìm một tuyến Pheromone của người khác thay thế vào thì cũng không phải là bạn đời định mệnh của Evan và bất cứ khi nào cũng có thể vô tình gặp được bạn đời định mệnh khác quấy phá.

Vậy nên tốt nhất vẫn cứ như vậy, lần mang thai này là ngoài ý muốn, có lẽ sau này vì sự an toàn của Evan, bọn họ sẽ không sinh thêm lần nào nữa, như vậy thì chuyện có Pheromone hay không cũng không còn quá quan trọng.

Không phải Evan không đủ tin tưởng Tạ Dư Quang, mà là vì không muốn bất cứ biến cố nào xảy ra nữa, những thứ cậu ta phải trải qua từ nhỏ tới giờ đã quá đủ rồi.