Răn đe mấy tên alpha này xong thì Đường Nguyên bắt đầu sử dụng những tên này vào mục đích của mình, và phương châm của cậu chính là tư bản bóc lột sức lao động của mấy tên này.
"Được rồi nghe đây, tôi hiện tại muốn các anh giúp tôi bắt hắc báo. Cái tên này chắc cũng không xa lạ đâu nhỉ?"
Đường Nguyên nói ra tên loài sinh vật này làm đám alpha kia cũng nhìn cậu bằng ánh mắt tên này có bị khùng hay không, kể cả Cao Lăng cũng dùng một ánh mắt thích thú và tò mò nhìn về cậu.
Những tên alpha này tất nhiên đều nghĩ rằng cậu có phải tự tin vào bản thân quá không? Bản thân bọn họ cũng không có khả năng chạm hay là làm tổn thương được loài hắc báo đó.
Sinh vật này tốc độ nhanh rất là khủng khiếp, có thể nói là bằng mắt thường khó có thể quan sát được. Cho nên nếu không cẩn thận thì một cú cào xé cũng khiến cho họ mất vài miếng thịt chứ đùa.
"Chậc, đừng nhìn tôi như vậy. Tôi không phải kẻ nói ra những lời không có tính khả thi đâu, à mà tôi đây chưa giới thiệu bản thân nhỉ, sẵn tiện giờ giới thiệu chút nhé."
"Tôi là Đường Nguyên, beta năm nhất.."
Nói đến đây thì dừng lại, sau đó thốt ra nốt câu sau:
"Dị năng giả cấp C, rất vui được làm quen.
Sau khi tự giới thiệu xong cho dễ dàng xưng hô thì không khí im lìm. Tóc đỏ nhìn cậu bằng ánh mắt không thể tin được như thiếu điều rớt hai tròng nhãn cầu ra ngoài.
Còn tóc vàng và Cao Vũ thì dùng ngón tay chọt chọt vào lỗ tai mình như thế bản thân vừa mới nghe được chuyện gì đó rất vô lý, có thể là ráy tai nhiều chặn đứng lỗ tai nên không nghe rõ.
Cao Lăng thì như thể mình mới nghe được chuyện động trời mà thay đổi sắc mặt, từ tò mò, hứng thú chuyển sang suy ngẫm và hoài nghi tính chân thực bên trong lời nói.
"Được rồi, nói đến đây thì các người cũng biết lý do tôi tự tin rủ mấy người đi bắt hắc báo rồi chứ? Tôi đây cũng giới thiệu bản thân rồi thì các người cũng nên giới thiệu lại cho phải phép tắc đi chứ."
Tóc vàng nhanh chóng thức thời mà giới thiệu bản thân muốn bắt chuyện làm thân đầu tiên.
"Tôi tên Lý Dương, rất vui được làm quen.
Tóc vàng giới thiệu xong thì những người khác cũng bắt đầu giới thiệu về bản thân mình. Có vẻ như bọn họ đều là những kẻ khá không thích nói chuyện, ngoại trừ Cao Vũ hay tự xầm xì và nói chuyện với người khác xong bị ngó lơ.
"Diệm Long, alpha cấp A."
"Ồ, cũng thật là có thứ đáng ngưỡng mộ nha!"
Đường Nguyên làm ra vẻ rất bất ngờ khi nghe người này giới thiệu là alpha cấp A. Cảm ơn vì đã nói để biết đường lợi dụng đúng người đúng việc.
"Cao Vũ, alpha cấp B."
"Cao Lăng, alpha cấp B."
Sau một màn làm quen đầy gượng gạo, cả nhóm lại tiếp tục rơi vào hoàn cảnh anh im, tôi im, tất cả cùng im lặng. Đường Nguyên thật sự không chịu nổi cảnh này mà bắt đầu nói ra công việc cần làm.
Sau đó mới có một cảnh 5 người giữa trời đêm núp trên cành cao trước một cái hang ôm cây đợi thỏ đến. Và cuối cùng không phụ sự trông đợi của 5 con người núp ở đây từ chiều.
Mắt đường nguyên sáng lên khi nhìn thấy hắc báo đã đi vào tầm ngắm.
Một con báo đen từ từ chậm rãi tiến tới gần cửa hang nó vẫn rất cảnh giác vì vậy bước chân cũng rất nhẹ nhàng để không gây ra sự hấp dẫn những sinh vật ăn thịt khác lại đây.
Đang là buổi tối nên kẻ thù của nó rất nhiều, bất kể là loài sinh vật nào cũng có thể gây nguy hại đến nó nếu như chủ quan.
Loài báo cao ngang 2 mét to lớn, bộ lông đen rậm, trên người còn có một số hoạ tiết đường sọc vằn màu xanh biển.
Riêng cái đầu của nó thôi đã to hơn một người trưởng thành rồi, nếu như há họng ra có khi là nuốt trọn cái đầu của Đường Nguyên vào miệng nó mất.
Do bọn họ ngụy trang và cách ở một vị trí an toàn nên hắc báo không phát hiện ra. Đường Nguyên từ xa chỉ có thể nhìn thấy được hình dáng ẩn hiện trong bóng đêm, đến khi nó đứng trước hang thì cậu mới dựa vào chút ánh sáng ít ỏi đó quan sát nó.
Do xung quanh ánh sáng thiếu hụt, rừng đỏ rậm rạp dưới ánh bầu trời tím đen cũng là một trở ngại lớn. Nhưng Đường Nguyên không quan tâm, chờ khi con mồi chui vào cái bẫy của cậu thì đó chính là ngày tàn của nó.
Ánh sáng đỏ rực yếu ớt từ trong hang dội ra thu hút hắc báo khiến nó đi vào trong. Không chỉ bởi ánh sáng kỳ lạ thôi mà còn do bên trong có một cái xác của một con chim khoảng hơn nửa mét, máu tươi ngập tràn cả hang động.
Thịt là đồ ăn không thể thiếu của những loài săn mồi như nó, bản tính hoang dã của nó giúp nó cảnh giác đến xung quanh nhưng nơi đây không có mùi hương của sinh vật sống nào cả.
Tất nhiên là do Đường Nguyên đã dùng dị năng che dấu đi dấu vết và mùi hương của bản thân, bốn tên alpha kia cũng được cậu tạo ra một loại thực vật có mùi nồng đậm che dấu đi mùi hương cơ thể.
Dưới đất là cái xác đã khô máu, nhưng cái xác lại giống như chỉ mới bị giết chết vào khoảng 1 tiếng trước. Bên trên cái xác là một cái lá lớn màu đỏ bao bọc bên trong là chất nhầy phát sáng của loài bọ phát sáng.
Hắc báo vẫn còn rất cảnh giác, nó nhanh chóng rời khỏi hang, chạy vào trong bụi rậm gần đó. Từ xa, Đường Nguyên nhìn thấy thì cứ ngỡ con mồi của mình chạy mất tiêu.
Nhưng một lát sau thì hắc báo lại quay trở lại từ bụi rậm. Đường Nguyên thở phào nhẹ nhõm, cứ tưởng nó chạy mất tiêu làm cậu tốn thời gian giăng một cái bẫy lớn.
Hắc báo lần này mới thật sự đánh chén một bữa trong hang động. Đường Nguyên thấy vậy thì như đạt được mục đích mà bắt đầu kích hoạt một số loài hoa có khả năng tiết ra chất khiến cho sinh vật bị ảo giác.
Từ từ nhẹ nhàng đưa con mồi vào chiếc bẫy do cậu giăng ra. Còn mấy tên alpha kia chỉ việc ngồi nhìn chờ cậu bắt được con báo này thôi.
Không lâu sau đó con báo dần nhiễm phải ảo giác mà loạng choạng đứng dậy muốn rời đi. Nhưng Đường Nguyên đâu dễ cho nó quay đầu là bờ, những sợi dây leo từ cửa hang đánh thẳng vào trong phi thẳng về phía hắc báo muốn xiên quay đầu nó.
Nhưng sinh vật này tuy trong trạng thái ảo giác lâng lâng vậy mà cũng có thể dùng tốc độ nhanh vượt qua khả năng quan sát người thường chạy tới cửa hang.
Đường Nguyên thấy vậy liền triệu hồi đám dây leo bịt kín cửa hang. Cứ nghĩ là đã chặn được lối thoát thì một sức công phá mạnh mẽ làm cho đám dây leo bị phá hủy.
Đường Nguyên lúc này cũng biết nó đã rơi vào trạng thái điên cuồng. Lúc này mọi kỹ năng gây choáng sẽ không có tác dụng với nó, mà khi nó đã rơi vào trạng thái này chứng tỏ nó đã bắt đầu muốn trốn đi rồi.
"Bé mèo con đừng hòng chạy thoát, ngoan ngoãn để lại tiết canh nào."