Beta Được Săn Đón

Chương 75: Săn thú




Trong một hang động mịt mù bóng đêm, sâu bên trong chính là ánh sáng đỏ tươi như được phát ra từ ngọn nến đỏ thắm trong những cuộc minh hôn.

Ánh sáng đỏ tươi đều đều chiếu rọi, thứ ánh sáng vừa quỷ dị vừa xinh đẹp ấy như đoá hoa vô hình thu hút mọi sinh vật nhìn thấy, khiến những sinh vật ấy phải tò mò về nó

Đường Nguyên từ bên ngoài hang động núp trên cây cao, nhìn chăm chú về phía cửa hang. Tên tóc vàng và tóc đỏ cũng ở gần đó chỉ chờ chỉ thị của cậu mà ra tay hành động.

Bây giờ là ban đêm nên sắc trời ảm đạm, là thời điểm hoạt động của những sinh vật chuyên săn mồi. Và mục tiêu của cậu là sinh vật to lớn như loài báo, tốc độ và sức mạnh thì chắc chắn hơn hẳn mấy con báo trên trái đất.

Lý do cậu săn thứ sinh vật đấy là vì trong tài liệu có nói đến một thứ đặc điểm của máu loài này đó là có thể bồ sung năng lượng cho dị năng giả, do đó mà cậu mới đi săn sinh vật này.

Loài sinh vật giống báo này không thật sự là quá gây uy hiếp đến một kẻ đã sử dụng dị năng lão làng như cậu, mà hiện tại cậu còn đạt đến trình độ cấp C thì con báo này bị cậu đe doạ thì đúng hơn.

Vì thứ công dụng của máu loài này nên chúng đã được nhân tạo từ các tế bào DNA nên giờ đây các loại thuốc phục hồi năng lượng dị năng được rao bán khá nhiều trên các sàn đấu giá.

Tại sao phải là sàn đấu giá? Bởi vì loại máu của loài thú này không thể sử dụng trực tiếp nguyên nhân là do máu loài này có một lượng độc tố nhỏ có thể gây tê liệt trong một thời gian ngắn.

Vì vậy phải được chế biến và sàng lọc lại để đạt được công dụng tối đa. Còn mấy loại máu tràn lan trên chợ online hay gì đó thì độc tính chưa qua xử lý nên giá thành cũng chả cao và chẳng ai muốn mạo hiểm mua về để làm gì.

Đường Nguyên cảm thấy có còn hơn không, hiện tại cậu còn có 4 tên vệ sĩ ngốc này theo bảo vệ, chẳng lẽ lại không thể sử dụng tốt tác dụng của máu sinh vật này sao?

Một âm thanh vang lên, khiến cho cả đám Đường Nguyên phải nín thở ẩn mình dưới bóng đêm của các tán cây lớn tạo ra.

Đường Nguyên không sợ nhưng đám người Cao Lăng lại không dám làm ra hành động ngốc nghếch nào. Loài báo này tốc độ nhanh mà còn mạnh hơn so với người trưởng thành thì bọn họ có vũ khí hiện đại có khi còn chưa kịp sử dụng đã bị hàm răng sắc nhọn của sinh vật này cắn đứt cổ



Trở lại thời điểm trước buổi chiều, cả nhóm người tụ tập lại địa điểm mà Đường Nguyên đã nói, vẻ mặt của người nào cũng khó coi, nhất là Cao Vũ.

Tóc vàng và tóc đỏ coi như vẫn có thể che dấu biểu cảm nhưng vẫn là khó coi, còn Cao Lăng thì trước sao như một, điềm tĩnh và luôn giữ cái đầu lạnh trong mọi tình huống. (2)

"Coi bộ các cậu cũng nghe lời nhỉ? Tưởng là sẽ bỏ chạy đi mất chứ."

Đường Nguyên làm ra vẻ rất ngạc nhiên khi đám alpha này nghe lời như vậy. Lời nói của cậu chạm vào đúng nỗi đau của bọn họ, cũng muốn chạy lắm chứ, đánh thì không lại mà còn bị tên beta khốn kiếp này chơi trò bẩn thỉu, đưa một thứ tà môn nào đó vào cơ thể còn bảo là gì mà nếu không nghe lời sẽ bị cơn đau giày vò đến chết.

"Nếu có thể là đã không tụ tập ở đây rồi."

Tóc vàng khoanh tay hất mặt nhìn qua chỗ khác, cứ nhìn cái bản mặt của cái tên beta đã hành một đám alpha bọn hạ thì nhục nhã không muốn nói. (1

Rốt cuộc là tên khốn kiếp nào xét duyệt đưa tên beta đáng sợ vào ngôi trường này vậy? Thiên phú và tài năng đã có thể vượt trội hơn đám alpha bọn họ rất nhiều rồi. (

Thật là không công bằng!!

"Ô, các người nghe lời vậy cũng làm tôi đỡ phải áy náy khi phải giết người rồi. Cách đây một hôm có một tên al-pha không nghe lời tôi, các người biết kết cục của hắn là gì không?"'

Đường Nguyên nhìn bốn tên alpha cao lớn trước mặt. Kẻ nào cũng dùng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cậu vào bụng nhìn cậu. Đường Nguyên lúc này nở một nụ cười lạnh cả sóng lưng.

"Cái giá của việc không nghe lời tôi là bị cơn đau đớn hành hạ đến chết. Không phải nỗi đau tâm lý gì mà chính là cơn đau từ thể xác, đau đến mức tên đó cầu xin tôi hãy cho hắn chết đi."



"Các người muốn biết cơn đau đó như nào không? Đó là sự tàn xé từ từng tất da tất thịt, từ mỗi tất da tất thịt đều được chăm sóc đặt biệt, giúp cho nạn nhân sẽ không cảm thấy được nơi nào bị bỏ rơi."

"Sau đó là hạt giống tôi gieo vào trong người bắt đầu hút cạn đi từng giọt máu trong cơ thể tên alpha đó, đến khi hắn chỉ còn lại cái xác khô héo chỉ còn lại hỗn hợp da thịt và máu tươi đã chảy ra ngoài, một đóá hoa xinh đẹp mọc ra từ những bụi gai đỏ thắm được nuôi dưỡng từ chính máu của hắn."

Đường Nguyên dùng những từ ngữ vô cùng chân thật và cười đùa kể chuyện. Nhưng nội dung rất làm người ta nối da gà, có khi mấy cái hành phạt dùng điện giật nạn nhân hay đánh đập còn nhẹ nhàng.

Tên alpha kia chắc chắn rất thảm!!! Tên beta này chắc chắn không phải là còn người mà

"Được rồi, các cậu đừng lo, tôi sẽ không làm như vậy với các cậu đâu. Chẳng phải các cậu rất nghe lời hay sao?"

Đường Nguyên nhìn từng tên làm cho bọn hắn nổi da gà. Kể cả Cao Lăng cũng dao động cảm xúc qua ánh mắt, nhưng cũng chỉ là trong giây lát, hắn chỉ hơi ngạc nhiên bởi độ nhẫn tâm và độc ác của tên beta này.

Đường Nguyên phải dùng giọng điệu răn đe và lấy ra một tấm gương để làm minh chứng cho lời nói của cậu.

Nhưng tất cả đểu là nói xạo, nhưng không ai có thể biết được lời cậu nói là thật hay không.

Đường Nguyên biết rằng muốn sống ở nơi đây thì bản thân phải thật mạnh mẽ và tài giỏi. Nếu như không thể thì hãy trở thành một kẻ độc ác mang tiếng xấu, như vậy thì sẽ thu được rất nhiều sự căm ghét và ghê tởm từ kẻ khác.

Vốn không tồn tại sự công bằng, thiện và ác chỉ cách nhau bởi một ranh giới mỏng manh, những hành động của

Đường Nguyên đối với đám alpha này có thể coi là độc ác và man rợ, nhưng với những beta khác khi đám alpha này làm hành động tương tự thì nó lại là lẽ đương nhiên.

Đường Nguyên không biết rằng bản thân là người xấu hay người tốt, chỉ do góc nhìn của người khác mà bản thân cậu sẽ là loại người mà họ nhìn nhận.