Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 455




Trong lúc ông ta đang do dự, Diệp Phàm đã đi đến trước mặt Dương Thiên Hổ, sau đó tung ra một đấm.

Rắc!

Chỉ trong nháy mắt, tay phải của Dương Thiên Hổ bị Diệp Phàm bóp nát, lộ ra vẻ mặt thống khổ.

Am!

Diệp Phàm tung ra một quyền đâm xuyên thân thể của Diệp Phàm!

PhụtI!!

Dương Thiên Hổ hộc máu, hai mắt mở to nhìn chằm chăm Diệp Phàm, không nói lên lời, tắt thở!

Chủ nhân quân đoàn 3 cũng ngã xuống trong tay Diệp Phàm!

Dương Thiên Hổ bị giết, không khí hiện trường đọng lại!

Mọi người gần như nín thở, hai mắt mở to!

Thời gian như bị đóng băng!

Phó tổ trưởng Long Tổ, quân chủ quân Bạo Hùng, quân chủ quân Bạch Hổ, cả ba vị này đều là những đại lão đứng trên đỉnh quyền lợi, hiện tại đều chết trong tay. Diệp Phàm!

Nếu truyền tin tức này ra ngoài đủ để chấn động Long quốc!

Sau khi Dương Thiên Hổ, sắc mặt của Thác Bạt Nghê và Mục Thanh vô cùng khó coi, những người còn lại nhìn Diệp Phàm với ánh mắt vô cùng sợ hãi!


“Còn ai muốn chết, tôi có thể thành toàn!”

Diệp Phàm nhìn về phía tám quân đoàn và năm chiến khu, quát to.

Đối mặt với sự ngông cuồng của Diệp Phàm, mọi người im lặng không nói!

“Lần này người đứng đầu đại hội đấu võ quân đoàn là ai?”

Diệp Phàm nhìn về phía Thu Minh, lạnh nhạt nói. “Là... Là quân Thiên Sách!”

Thu Minh bị Diệp Phàm nhìn chằm chằm, cảm nhận được sự áp bách đáng sợ, thân thể bị trấn áp, dường như có thể bước vào địa ngục bất cứ lúc nào, ông ta vội vàng nói.

“Nói cho người của Nội Các, tôi nhớ kỹ những hành động của bọn họ, nếu bọn họ còn dám đánh ý đồ lên quân Thiên Sách, tôi đảm bảo làm Long quốc không còn ngày bình yên!”

“Nếu quân Thiên Sách bắt được đệ nhất, vậy phần

thưởng và tài nguyên thuộc về quân Thiên Sách, không thể thiếu bất kỳ món gì, nếu không sẽ là ngày chết của mấy người!”

Diệp Phàm lạnh lùng quát.

Nói xong hắn mang theo đám người Hoàng Bộ Thương rời đi.

“Diệp...”

Hắc Uyên nhìn Diệp Phàm, đang định lên tiếng thì Diệp Phàm nói: “Trở về nói cho Long Soái tôi lấy được. Hà Đồ Lạc Thư, nhưng ông ta muốn thì tự đến quân Thiên Sách lấy!”

Nói xong Diệp Phàm biến mất trong doanh địa!

Ánh mắt Hắc Uyên lóe lên, nhìn lướt qua những người ở đây: “Tôi khuyên mấy người một câu, tốt nhất đừng lại đi chọc cậu ta, nếu không mấy người bọn họ chính là vết xe đổi”

Những lời này của Häc Uyên làm sắc mặt của những người này thay đổi!

Mục Thanh nắm chặt tay, sắc mặt lạnh lếo, trong lòng tràn ngập lửa giận!

“Quả nhiên là đệ tử của Tiêu Thiên Sách, trò giỏi hơn thầy!"

Quân chủ quân Bạo Tuyết Nhiếp Bắc Lương cảm thán.

Vài vị thống soái cũng không ngừng thay đổi sắc mặt.

Hôm nay đối với các chiến khu quân đoàn Long quốc sẽ là một ngày khó quên!

Tiếp theo tin tức về quân Thiên Sách đoạt được top 1 quân đoàn, lại bị coi là phản nước, trong lúc quan trọng đệ tử chiến thần Thiên Sách trở về, tức giận giết chết phó tổ trưởng Long Tổ, quân chủ quân Bạch Hổ, quân chủ quân Bạo Hùng, đánh quân chủ quân Thanh Long bị thương nhanh chóng lan truyền!

Mặc dù Thu Minh kịp thời phong tỏa tin tức nhưng giấy không thể gói được lửa, nói gì đến chuyện lớn như: vậy, càng không giấu được!


Tin tức này truyền ra, ba giới quân chính thương của Long quốc đều chấn động!

Vô số hào môn, quyền quý, thế gia đề kinh sợ!

Bọn họ không ngờ đệ tử chiến thần Thiên Sách lại đáng sợ như vậy, phải biết rằng đối phương là đệ tử chiến thần Thiên Sách, nhiều nhất cũng mới hai mươi mấy tuổi.

Tuổi này lại có thể giết chết hai vị quân chủ, nghịch thiên đến mức nào?

Vô số thiên chi kiêu tử Long quốc bị đả kích!

Chuyện này tạo nên sóng to gió lớn ở triều đình Long quốc!

Vô số quan viên giận mắng hành vi vô tổ chức của Diệp Phàm.

Chuyện này hoàn toàn khiêu khích quyền lợi của Long quốc!

Đám quan viên sôi nổi muốn xử lý Diệp Phàm!

Nhưng rất nhanh bọn họ bị một câu của Long Chiến Thiên dọa sợt

“Ai muốn xử trí Diệp Phàm thì xử trí tôi trước!” Đây là lời nói của Long Chiến Thiên.

Ông ta nói xong, những người khác không dám nói gì nữa.

Long Chiến Thiên là nguyên soái thống lĩnh quân đội Long quốc, cũng là nguyên lão có công với Long quốc, trọng thần của nước, có địa vị cao, ngoại trừ Đại trưởng lão Các và người có địa vị tối cao của Long quốc, không ai có thể đánh đồng!

Ai dám xử lý một tôn đại phật như vậy? Khác gì tìm chết!

Bên trong Nội Các, các vị trưởng lão ngồi ở đây, sắc. mặt âm u, vô cùng khó coi.

“Không ngờ ngay cả đạn đạo cũng không giết chết tên nhãi này!” “Mạng rất cứng!” “Tên khốn này quá kiêu ngạo, dám giết chết đám người Dương Thiên Hổ trước mặt mọi người, còn dám nói Long quốc không còn ngày bình yên, hắn đang uy hiếp chúng ta sao?”

“Quá buồn cười, cho dù là Tiêu Thiên Sách năm đó cũng không dám ngông cuồng như vậy!”


Vài vị trưởng lão Nội Các tức giận nói.

“Người này còn đáng sợ hơn cả Tiêu Thiên Sách năm đó!”

Một trưởng lão Nội Các nghiêm mặt nói.

“Đại trưởng lão, tôi kiến nghị xuất động bọn họ giải quyết những người này, người này không chết khó phục chúng!”

“Đúng vậy!”

Thêm một vị trưởng lão Nội Các ra đề nghị với Đại trưởng lão, những người khác cũng tán thành!

Lúc này, ánh mắt cơ trí của Đại trưởng lão lóe lên.

“Nếu mấy người còn dám giết chủ nhân, chỉ sợ năm đó ngày mai không thấy được Thái Dương!”

Đột nhiên một âm thanh lạnh băng truyền đến từ trong họp của Nội Các.

Các trưởng lão Nội Các biến sắc.

Phòng họp của bọn họ là nơi bí mật tối cao, có trọng binh và cao thủ võ đạo trấn giữ, người ngoài không có thông báo không thể vào đây được.

Bây giờ có người lặng yên không tiếng động đi vào nơi này nên đã làm các trưởng lão Nội Các vô cùng khiếp sợ. . Web đọc 𝘯ha𝘯h 𝑡ại ﹙ 𝑡𝙧𝓊𝘮𝑡𝙧𝓊ye𝘯.𝘷𝘯 ﹚

Lúc này một bóng người đi vào nơi này, nhìn chằm chằm vào vài vị trưởng lão Nội Các.