Bầu Trời Thanh Xuân

Chương 5:Buổi chào cờ đầu tiên.




Sáng nay là thứ hai. Một buổi sáng thật trong lành. Nó thức dậy hơi sớm vì trong lòng nó cảm thấy vui vui. Chắc là tại vì được anh đưa về hôm qua, còn được add facebook nữa cơ mà. Nó chuẩn bị đi học rất sớm. Hôm nay là đầu tuần, tức là phải chào cờ nên nó phải mặc áo dài. Dáng người nhỏ nhắn, xinh xinh. Mặc dù chỉ vỏn vẹn 1m55 nhưng ba vòng rất chuẩn nha. Với thân hình ấy, khi nó mặc áo dài vào thì auto con dân đều đổ ngục trước nó. Nó mang thêm đôi giày búp bê nữa nhìn duyên dáng làm sao. Nó cùng mấy đứa trong phòng tình tang đi ăn sáng. Y như rằng nó là tâm điểm và đương nhiên hình của nó cũng được có trên confession rồi. Tiếng chuông báo vào tiết cũng reo lên. Nó cùng các bạn đi xuống sân trường để chuẩn bị chào cờ, vừa ngồi xuống nó được phát loa kêu lên. Nó hoang mang lắm luôn. Ủa nó có làm gì sai không ta. Đó là suy nghĩ lúc này của nó. Lên đó nó được cô thông báo là phải kéo cờ trong lúc hát Quốc Ca. Nó cảm thấy rất vinh dự luôn, kiểu như toàn trường hơn 2500 học sinh mà nó là người được chọn ấy. Người kéo cờ cùng nó không ai khác. Đó chính là anh hội trưởng hội học sinh đẹp trai siêu cấp của nó??. Nó đứng đối diện anh nên rất hồi hợp luôn. Anh nhìn nó khẽ cười rồi vỗ vai nó.
\- Em cứ bình tĩnh mọi thứ cứ để anh lo.
Hành động đó của anh là sao nhỉ??? Nó bàng hoàng nhưng rất vui nha. Khoảng khắc anh vỗ vai nó được người ta bắt trọn lại và đương nhiên là sẽ có mặt lên confession rồi với dòng cap " Hội trưởng lạnh lùng và hot girl chuyển trường??? ". Tấm hình đó quá ư là đẹp luôn. Ai chụp mà có tâm thế. Nếu nó biết được người đó là ai nỡ sẽ hậu tạ.

Trên đường đi về lớp học . Nó bị cả đám con gái bu quanh. Chắc có lẽ là những người thích anh rồi. Tụi đó cứ lườm nó. Rồi có một chị rất xinh đẹp lên giọng.
\- Em à. Đúng thiệt là em rất xinh nhưng anh Khánh Thiên là của chị. Em đừng hòng mơ tới.
\- Haizz đúng thiệt là bà nội này rất đẹp nhưng chắc mẻ đang bị bệnh mất rồi \(Nó độc thoại nội tâm\)
Cùng lúc đó Quỳnh, anh Minh Hoàng và có cả anh Khánh Thiên cũng đi ngang.
\- Ủa chị ơi anh Khánh Thiên là của chị khi nào hay là chị đang ảo tưởng thế \(Quỳnh đanh đá nói\)
\- Ơ con này \(chị ta lườm Quỳnh\)
\- Thiên à mày là món đồ khi nào vậy?? \(Hoàng bật cười rất to\)
\- Từ khi nào nhỉ??? \(Anh nhìn chị ta bằng ánh mắt không mấy thiện cảm\)
Nghe thấy thế mấy người kia tức tối bỏ đi. Vẻ mặt của bọn họ lúc bấy giờ rất buồn cười. Quỳnh và nó thấy thế cười rất sảng khoái.
\- Sao em lại hiền thế Hạ An. Bị tụi uất ơ đó ăn hiếp mà không chống trả lại à. \(Minh Hoàng nhìn nó\)
\- Em có vợ yêu của em bảo vệ mà anh \(Nó khoác lấy tay Quỳnh\)
\- Từ nay chồng yêu đừng sợ ai hết đã có vợ đây rồi \(Quỳnh và nó phì cười\)
\- Đấy là chồng yêu của em vậy anh là gì???? \(Hoàng lườm Quỳnh\)
\- Chắc là pet. \(tụi nó cười không nhặt được mồm\)
Nghe như mình là một trò đùa Hoàng giận dỗi bỏ đi. Đương nhiên là Quỳnh phải đi theo làm hoà với Hoàng rồi. Chỉ còn anh và nó ở lại.
\- Để anh đưa em về lớp nhé \(Anh nhìn nó\)
\- Thôi anh ạ em không muốn lại bị mấy chị kia làm phiền đâu \(Nó trêu anh\)
\- Mốt có ai làm phiền em cứ nói với anh. Anh sẽ giải quyết giúp em. Em đừng cứ hiền hiền như vậy. \(Anh xoa đầu nó\)
Trời ơi hành động này của anh quá ư là... Anh cứ như vầy thì nó biết làm sao đây??? Ủa mà nó đâu có hiền. Nó đánh đá lắm nha chỉ là chưa kịp bộc lộ thì đã có Quỳnh ra mặt rồi nên nó cũng thôi.
\- Phải quan trọng là thần thái chứ anh... \(Cả hai phì cười rồi anh cũng đưa nó về lớp\)
Về đến lớp Quế Anh và Trà thấy anh đưa nó về. Hai đứa nó liền chạy lại trêu chọc nó.
\- Hơi còn được anh hội trưởng đưa về lớp. Chắc là mấy tin trên confession là thật rồi \(Trà chép miệng\)
\- Thật sao chuyện gì thế bà kể tụi tui nghe đi. Bà mà không kể tụi tui sẽ không để yên cho bà đâu nhé \(Quế Anh ngồi xuống kế nó\)
\- Các bà đoán xem nào... \(Nó cười cười làm cho hai đứa kia càng tò mò\)
\- Bà mà úp úp mở mở là tụi tui đánh chết bà đó \(Hai đứa kia lườm nó\)
\- Thôi được rồi. Tui nói, chuyện là...
\- Mấy con mẹ đó ảo tưởng gớm nhỉ. Bà đừng sợ. Tụi tui sẽ bảo vệ bà. Tụi kia đừng nghĩ lớn hơn mà ăn hiếp tụi này nhé \(Trà vỗ vai nó\)
\- Rồi rồi tui biết mấy bà là nhất mà. Yêu yêu lắm luôn \(Quỳnh cười to\)

Chiều hôm nay Trà đưa nó đi học anh văn và cũng sẽ là người rước nó về vì Trà có việc đi ngang đó. Hôm nay nó mua rất là nhiều bánh kẹo cho các em cùng lớp vì nó rất thích trẻ con mà. Tụi nhỏ thấy bánh kẹo mà nó mua nên rất vui. Và đương nhiên là anh cũng có phần rồi. Loại kẹo mà nó mua có hình trái tim. Hơi nó cố ý hay là trùng hợp ta??? Buổi học cũng diễn ra rất tốt. Nó rất chú ý nghe anh giảng. Chỉ là lâu lâu thấy anh cười tim nó lại đôi chút loạn nhịp thôi. Lúc ra về tụi nó còn ghé vào nhà sách lựa vài cuốn sách và nó còn mua cả đống thức ăn để hậu tạ sự giúp đỡ của mấy đứa trong phòng rồi mới về.
\- Em về đến phòng chưa \(Anh ib cho nó\)
\- Em mới về vừa. Bọn em vừa đi mua vài cuốn sách tiếng anh mà hồi nãy anh đã tư vấn.
\- Em cố gắng nhé. Anh thấy em có hai ngày mà đã tiến bộ rồi đấy.
\- Chắc là do thầy dạy giỏi ạ ??
Rồi nó cũng đi học bài cho ngày hôm sau. Càng ngày có lẽ nó đã càng gần anh thêm một chút rồi. Tuy là nó đã say nắng anh từ ánh nhìn đầu, đôi chút tim của nó cũng loạn nhịp vì anh. Nhưng trong lòng nó vẫn chưa chắc cảm giác đó có phải là thích hay không bởi vì nó chưa từng yêu ai cả. Nó sợ nó sẽ hiểu nhầm cảm giác đó, nó cũng sợ anh sẽ không thích nó. Nó cứ nghĩ mãi rồi cũng ngủ quên luôn.