Hiệp ước đạt thành, thần sắc ai nấy đều rất mỹ mãn.
Vương Khả thậm chí còn đích thân tiễn đám người Điền Sư Trung ra ngoài đại đường.
- Điền Sư Trung, Hoàng Hữu Tiên, đi đường bình an, có rảnh thì thường xuyên tới chơi. Còn nữa, Bạch trưởng lão, đoạn thời gian này khổ cực, sau này ngươi và Hắc trưởng lão cứ bán máu ở siêu thị Kim Ô được rồi! Ha ha ha, chúng ta ngày sau gặp lại!
Vương Khả cười đưa đi chúng nhân.
Đám người Điền Sư Trung đi rồi, Vương Khả mới thần sắc cổ quái nhìn sang bọn Lý Bắc Đấu.
- Sư huynh, lần này phiền ngươi và Mạc Tam Sơn đến chống lưng, không sao rồi!
Vương Khả cười nói.
- Vương Khả, ngươi đây là đang bỏ tiền mua bình an? Không cần phải thế, ta có thể giúp ngươi đối phó Điền Sư Trung!
Lý Bắc Đấu lo lắng nói.
- Không có chuyện đó, là thao tác thương nghiệp bình thường thôi, sư huynh, các ngươi đừng lo, ngươi và Mạc Tam Sơn cứ tận lực truy tìm tông chủ đi!
Vương Khả cảm kích nói.
- Được rồi!
Lý Bắc Đấu ôm lấy nghi hoặc, mang theo Mạc Tam Sơn rời đi.
Hai người vừa đi, Trương Ly Nhi, Trương Chính Đạo liền sáp lại.
- Vương Khả, ngươi đang chuẩn bị gài bọn Điền Sư Trung đúng không? Ngươi vay nợ, còn phải thanh toán một khoản lợi tức không nhỏ cho bọn hắn, thế chẳng phải bồi tiền ư? Lại chỉ cầm về một đống giấy lộn, cái này …. cái này … sao ta nghĩ mãi mà không hiểu?
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.
- Thủ pháp gài người của ta, có lần nào ngươi hiểu được đâu?
Vương Khả khinh thường nói.
- Ách?
Nét mặt Trương Chính Đạo cứng lại.
- Phi phi, nói sai rồi, gài người cái gì, ngươi đừng nói mò. Ta làm thế là vì thúc đẩy kinh tế phồn vinh, phát triển Thập Vạn Đại Sơn, đây là đang hỗ trợ chính đạo, làm gì có chuyện gài người! Là giúp người!
Vương Khả trừng mắt sửa lời nói.
Trương Chính Đạo:
-...... !
Trương Ly Nhi:
-...... !
Vương Khả, ngươi đoán chúng ta có tin lời này của ngươi không?
Cao ốc Thần Vương số một!
Triệu Tứ cùng một nhóm đệ tử tiên môn vây quanh Vương Khả.
- Vương huynh đệ, ngươi xem, nhờ đương sơ ngươi bán Chân Nguyên Huyết, sư đệ của ta đã được cứu về, lần này tới là để cảm ơn ngươi!
Triệu Tứ thành khẩn nói.
- Đa tạ Vương huynh đệ!
Người được Triệu Tứ dẫn tới cảm kích nói.
- Các vị khách khí, hẳn nên, hẳn nên thôi!
Vương Khả cười nói.
- Vương huynh đệ, chúng ta đều biết, siêu thị Thần Vương của ngươi căn bản không kiếm tiền, vì tù nhân chính đạo bị giam cầm như chúng ta mà hết lòng hết sức, nhưng giờ, siêu thị Thần Vương sao lại không bán Chân Nguyên Huyết nữa?
- Đúng vậy, giờ chỉ thấy bán ở siêu thị Kim Ô? Rất nhiều người đều chạy sang siêu thị Kim Ô để mua!
- Vương huynh đệ, siêu thị Kim Ô kia đúng là mặt dày, rõ ràng là bắt chước theo siêu thị Thần Vương!
- Vương huynh đệ, đây là chuyện gì?
...
...
...
Đám Triệu Tứ rất khó hiểu hỏi.
- Các vị, đoạn thời gian trước, khai sơn tổ sư Kim Ô Tông Điền Sư Trung đặc ý tới tìm ta bàn chuyện hợp tác với siêu thị Kim Ô, ta đáp ứng giúp hắn phát triển lớn mạnh siêu thị Kim Ô!
Vương Khả mở miệng nói.
- Điền Sư Trung? Hắn đến bức bách Vương huynh đệ? Thật quá đáng, Hoàng Hữu Tiên còn mời tông chủ chúng ta đi nói chuyện, đề nghị chúng ta đừng tiếp tục bày bán vật phẩm second hand ở siêu thị Thần Vương, mà chuyển hết sang bán ở siêu thị Kim Ô? Nằm mơ, chúng ta chỉ tin tưởng Vương huynh đệ!
- Không sai, bọn họ sao chép siêu thị Thần Vương thì cũng thôi, đằng này còn bức bách không cho siêu thị Thần Vương cạnh tranh với bọn hắn, sao chúng ta có thể đáp ứng được!
- Không sai, Vương huynh đệ, chúng ta tuyệt sẽ không đi siêu thị Kim Ô!
...
...
...
Nguyên một đám bày tỏ thái độ hữu hảo với Vương Khả.
- Các vị, các vị nghe ta! Mọi người không cần thiết phải như vậy!
Vương Khả lập tức nói.
- Hả?
Chúng nhân ngơ ngác nhìn Vương Khả.
- Ta cũng đã nói rồi, siêu thị Thần Vương không kiếm tiền, không vét một cắc nào từ mọi người, cho nên, mọi người không nhất thiết phải bám lấy siêu thị Thần Vương, chỉ cần Thập Vạn Đại Sơn phồn vinh hưng thịnh, dự tính đương sơ không thay đổi, ai tới mở siêu thị cũng không sao cả. Đám người Điền Sư Trung đã đáp ứng ta, sẽ mở rộng siêu thị Kim Ô giống hệt như là siêu thị Thần Vương, vậy nên, các ngươi đừng kích động, nên đi qua thì cứ đi qua, ta không sao cả!
Vương Khả khuyên nhủ.
- Nhưng mà... !
Đám đông vẫn rất bất bình.
- Các vị, ta làm thế không phải là vì bản thân, vậy nên, ta không để ý những điều này, ý tốt của các vị, ta xin tâm lĩnh, sau này Chân Nguyên Huyết sẽ được bán ra ở siêu thị Kim Ô, ta thực sự không sao cả, nếu các vị có thể bán được giá tốt ở siêu thị Kim Ô, ta cũng mừng cho các vị từ tận đáy lòng!
Vương Khả thi lễ nói.
Thần sắc đám đệ tử tiên môn đều rất phức tạp.
- Vương huynh đệ cao phong lượng tiết, chúng ta bội phục!
Cả đám không khỏi cảm động nói.
- Các vị, tán thôi, không sao đâu! Ở siêu thị nào mà các ngươi có thể kiếm tiền, các ngươi cứ tới đó, ta không để ý, bởi vì bản thân ta vốn cũng không kiếm tiền, vậy nên không tính là tổn thất!
Vương Khả cười nói.
- Được! Vậy ta an tâm!
Đám đông lập tức cười nói.
Vương Khả đưa đi chúng nhân, rất nhanh đại đường liền vắng tanh.
Vương Khả lẩm nhẩm theo điệu nhạc, về lại văn phòng trên tầng đỉnh.
Trong văn phòng tầng đỉnh, Trương Chính Đạo, Trương Ly Nhi đang cùng nhau nhìn xem số liệu tình báo, nhất thời thần sắc cả hai đều cực kỳ cổ quái.
- Vương Khả, ta mới vừa nhìn qua bảng báo cáo của siêu thị Thần Vương, hai tháng qua, nhân khí tại siêu thị Thần Vương không ngừng trượt xuống theo đường thẳng, nhân khí siêu thị Kim Ô lại tăng vụt lên. Hiện tại, nhân khí siêu thị Kim Ô đã không thua kém gì siêu thị Thần Vương!
Trương Ly Nhi nhíu mày nói.
- Chưa hết, ngươi khống chế lượng Chân Nguyên Huyết bán ra, phía siêu thị Kim Ô lại đẩy ra lượng lớn Chân Nguyên Huyết, từ Nguyên Anh Cảnh đến Kim Đan Cảnh, không gì là không có. Hiện tại đệ tử Ma giáo đều tới siêu thị Kim Ô để mua, độ phổ cập của siêu thị Kim Ô đã vượt qua siêu thị Thần Vương!
Trương Chính Đạo thổn thức nói.
- Ta biết!