- Thì chính là ngươi dắt mối cho tiểu Bạch đấy!
Hắc trưởng lão nói.
Dứt lời, đến lượt người bên phía Vương Khả tập thể trầm mặc.
- Tiểu Bạch, ta dắt mối cho ngươi lúc nào? Ngươi đừng bôi nhọ thanh danh ta! Ta có ý tốt mang ngươi kiếm tiền, ngươi báo đáp ta như vậy đấy hả?
Vương Khả trừng mắt nhìn Bạch trưởng lão.
Bạch trưởng lão thẹn phẫn nói:
- Ta đã giải thích cho bọn hắn rồi, nói không có phú bà, ta chỉ bán máu tiền kiếm, nhưng bọn hắn cứ không tin!
Vương Khả kinh ngạc nhìn Điền Sư Trung:
- Sao các ngươi lại không tin?
Điền Sư Trung:
-...... !
- Bán máu có thể kiếm được một tháng trăm vạn? Ngươi lừa ai đấy?
Ô Hữu Đạo trừng mắt không tin nói.
- Ách, vậy ngươi nói xem, Bạch trưởng lão đã hư nhược thế rồi, dựa vào cái gì mà không kiếm được một tháng trăm vạn?
Vương Khả hỏi.
- Ách!
Chúng nhân ngây dại.
- Ta nghe nói, các ngươi cũng mở siêu thị Kim Ô?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Không sai!
Điền Sư Trung gật đầu xác nhận.
- Vậy các ngươi không làm điều tra thị trường à? Trên kệ hàng của siêu thị Thần Vương chúng ta, Chân Nguyên Huyết của Bạch trưởng lão đã thành hàng hot cực hiếm, các ngươi còn không biết? Bây giờ toàn khắp Ma giáo đều biết, không, vô số đệ tử tiên môn chính đạo cũng biết, các ngươi lại vẫn không biết? Một phần Chân Nguyên Huyết trị giá năm mươi vạn cân linh thạch, tin tức trọng yếu như vậy mà các ngươi còn không biết?
Vương Khả ngạc nhiên hỏi.
Điền Sư Trung nhíu mày.
Hoàng Hữu Tiên ngây dại, chuyện này sao chúng ta biết được?
Hắc trưởng lão lập tức vẫy vẫy tay, một tên đệ tử Kim Ô Tông nơi không xa lập tức cung kính tiến lại.
- Các ngươi nghe nói qua tin tức Bạch trưởng lão bán máu không?
Hắc trưởng lão trầm giọng nói.
- Có, hiện tại ở Thập Vạn Đại Sơn đang đồn thổi sôi nổi tin này! Nói một phần Chân Nguyên Huyết bán năm mươi ức Thần Vương tệ!
Tên đệ tử Kim Ô Tông kia cung kính nói.
- Vậy sao các ngươi không nói sớm?
Hắc trưởng lão trừng mắt quát.
- Chuyện liên quan tới thanh danh Bạch trưởng lão, chúng ta tưởng là Hắc trưởng lão sớm đã biết rõ, chúng ta không dám lắm miệng! Việc này, các ngươi còn không biết?
Tên đệ tử Kim Ô Tông ngạc nhiên hỏi lại.
Điền Sư Trung:
-...... !
Hoàng Hữu Tiên:
-...... !
Chúng ta biết thế mẹ nào được!
- Sư huynh, xem ra đoạn thời gian này chúng ta dồn quá nhiều tinh lực vào ngân hàng Kim Ô, siêu thị Kim Ô, cho nên không để ý đến chuyện bên ngoài!
Hoàng Hữu Tiên nhíu mày nói.
Điền Sư Trung hung hăng trừng nhìn Hoàng Hữu Tiên. Mẹ nó, các ngươi điên hết cả rồi, Tiểu Bạch chỉ bán máu thôi, các ngươi lại đi phân tích thành hắn làm chuyện kia? Hại ta nghĩ lệch!
- Đều là do tên đệ tử bẩm báo lúc trước, nói cái gì mà Tiểu Bạch túng dục quá độ!
Ô Hữu Đạo cũng giận nói.
Bạch trưởng lão hầm hừ một lúc, cuối cùng cũng được minh oan, mình rốt cục cũng được trả lại thanh bạch.
Chỉ có Hắc trưởng lão là thần tình tiếc hận thở dài một hơi, ai cũng không biết hắn đang tiếc hận cái gì.
- Nếu hiểu lầm đã được hóa giải, Bạch trưởng lão, ngươi không cần lo lắng nữa, mua thêm một ít nhân sâm, đương quy, cẩu kỷ bồi bổ thân thể, tháng mới lại sắp bắt đầu, tháng này, ngươi tranh thủ cố gắng kiếm một trăm năm mươi vạn!
Vương Khả động viên nói.
Bạch trưởng lão lập tức lộ ra vẻ tuyệt vọng.
- Tiểu Bạch, ngươi cũng quá liều!
Hắc trưởng lão lo lắng nói.
- Hắc trưởng lão, ngươi nói không sai, Bạch trưởng lão đúng là quá liều, chẳng qua, ngươi cũng tính là bạn tốt của hắn, nếu ngươi thật sự muốn giúp thì tới chia sẻ gánh nặng với hắn đi! Ngươi cũng có thể gia nhập cùng, ngươi yên tâm, ta không kiếm lời một phân tiền từ các ngươi! Cửa lớn siêu thị Thần Vương tùy thời rộng mở với các ngươi!
Vương Khả lập tức mời chào.
Hắc trưởng lão thần tình cổ quái nhìn Vương Khả.
- Riêng Ô Hữu Đạo thì thôi, hắn nhập ma, Chân Nguyên Huyết đã phế, không kiếm được bao tiền, nhưng mà, Hoàng Hữu Tiên, Điền Sư Trung, các ngươi thì lại được! Các ngươi có thực lực Nguyên Thần Cảnh, Chân Nguyên Huyết các ngươi vừa ra, giá cả chí ít phải tăng gấp đôi! Kiếm một tháng trăm vạn, không, các ngươi có thể kiếm một tháng mấy trăm vạn! Công ty Thần Vương chúng ta thành tâm thỉnh mời hai vị gia nhập liên minh!
Vương Khả tận tình khuyên nhủ.
Ở bên, Trương Ly Nhi, Lý Bắc Đấu, Mạc Tam Sơn, Trương Chính Đạo đều tròn mắt nhìn Vương Khả. Chúng ta còn đang lo lắng Điền Sư Trung một lời không hợp liền muốn làm thịt ngươi, ngươi lại khuyên nhủ bọn hắn làm việc cho mình? Mẹ nó chứ, Vương Khả, lá gan ngươi phải lớn cỡ nào mới có thể nói ra được những lời như vậy, người giàu sụ như Điền Sư Trung, họa chăng có điên mới tới siêu thị Thần Vương bán máu kiếm tiền!
Quả nhiên, cơ mặt Hoàng Hữu Tiên không ngừng co quắp, định giáo huấn Vương Khả. Nhưng mà, thấy Điền Sư Trung ngồi im không nói nửa lời, Hoàng Hữu Tiên lại không biết nên làm thế nào cho phải.
Điền Sư Trung như là đang ngẫm nghĩ điều gì đó.
- Điền Sư Trung, ngươi đang cân nhắc? Không cần cân nhắc, tự dưng có tiền, cớ gì không muốn, tới đi, công ty Thần Vương cần ngươi, miễn là ngươi đồng ý vào ở trong siêu thị Thần Vương, ta đảm bảo sẽ đẩy mạnh tuyên truyền ở mức độ lớn nhất có thể cho các ngươi!
Vương Khả hứa hẹn nói.
Hoàng Hữu Tiên trừng mắt nhìn Vương Khả:
- Vương Khả, ngươi điên rồi, sư huynh ta sao có thể đi bán máu?
- Nhưng mà, hắn đang tự hỏi! Hắn cũng đâu phản đối!
Vương Khả nghi hoặc nói.
Hoàng Hữu Tiên:
-... !
Sư huynh, ngươi nói một câu xem sao, sao lại ngồi im như tượng thế!
Trầm ngâm một lúc lâu, cuối cùng Điền Sư Trung híp mắt nói:
- Ta hiểu rồi, tiểu Bạch bán máu, tà ma tranh nhau mua sắm, không ngừng kích thích đề thăng nhân khí cho siêu thị Thần Vương? Vương Khả, ta vẫn quá xem nhẹ ngươi! Ngươi đã không chỉ thu thập công đức giới hạn với phàm nhân, ngươi đã vươn tay đến tu tiên giới, ngươi chẳng những muốn khiến phàm nhân không ngừng cung cấp công đức, ngươi còn muốn để tu tiên giả hai đạo chính ma cũng không ngừng cung cấp tiên thiên công đức cho ngươi? Được, được, thủ đoạn được lắm! Mới đầu ta còn tưởng, cách thu thập tiên thiên công đức này của ngươi chỉ giới hạn trong hoàn cảnh đặc thù tại Thập Vạn Đại Sơn, nhưng mà, giờ ta đã hiểu, ngươi đang làm chuẩn bị để sau này thu thập công đức bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn!