Bất Diệt Thần Vương

Chương 922: Ta còn có một viên Định Hải Châu




Chu Yếm hưng phấn rống to.

- Vương Khả?

Đám người áo đen lại quay sang nhìn Vương Khả.

Vương Khả:

-... !

Cái tên Chu Yếm này đầu óc có bệnh, ta đang cứu thúc tổ ngươi, ngươi lại đi vạch trần ta?

Nhiếp Thanh Thanh cách đó không xa cũng hung hăng trừng mắt nhìn Chu Yếm, nhưng mà, Chu Yếm đã lên tiếng rồi, Nhiếp Thanh Thanh cũng đành bó tay hết cách.

- Ngươi là Vương Khả?

Trụ trì trừng mắt nói.

- Chu Yếm, lần này ta lại phải cám ơn ngươi!

Vương Khả hít sâu một hơi nói.

- Cám ơn ta? Tại sao lại cám ơn ta?

Chu Yếm sửng sốt.

Ta đang vạch trần ngươi, ngươi cám ơn ta cái gì?

Đám người áo đen cũng nghi hoặc nhìn Vương Khả, hắn đang gài ngươi, ngươi sao lại cảm ơn hắn?

- Cám ơn ngươi lại mang đến cho ta một trợ thủ cực mạnh, Long Cốt! Long Cốt đường chủ, lúc này Chu Hồng Y đang sắp phải độ kiếp, làm phiền ngươi hộ pháp giùm chúng ta!

Vương Khả nhìn về phía một tên áo đen trong đám đông.

Người áo đen kia chính là Long Cốt. Vừa nghe thấy vậy không khỏi ngây người mất một lúc. Ngươi, sao ngươi nhận ra ta?

Đám người áo đen vây quanh bốn phía cũng đồng loạt đảo mắt nhìn sang Long Cốt. Nguyên một đám mắt trợn tròn, miệng há hốc. Vương Khả không biết từ đâu lẻn vào thì cũng thôi, làm sao, làm sao giờ lại lẻn vào tận mấy tên?

Mây đen bao trùm Thần Long Đảo, một luồng khí tức uy áp khủng bố dọa cho người trên Thần Long Đảo hoảng loạn chạy tứ tán, mà trung tâm điểm hội tụ của mây đen vừa khéo nằm ngay trên đỉnh sơn động!

Trong sơn động, đám người áo đen đồng loạt quay đầu nhìn xem Long Cốt. Chuyện gì thế này? Sao lại bật đâu ra một kẻ đột nhập nữa?

Nét mặt Long Cốt cứng đờ, tất cả mọi người đều đang nhìn, hắn còn có thể che đậy được ư?

- Vương Khả, sao ngươi phát hiện ra ta?

Long Cốt cởi mũ ra, trừng mắt cả giận nói.

Đám người áo đen biến sắc, thật là Long Cốt?

- Long Cốt? Ngươi vào đây bằng cách nào?

Trụ trì lại trừng mắt cả giận nói.

- Ngươi đừng quản Long Cốt vào bằng cách nào, ta nói cho các ngươi biết, hôm nay, có ta và Long Cốt ở đây, các ngươi đừng hòng thương đến một cọng tóc của Chu Hồng Y! Hừ, thật không biết các ngươi chuốc bùa mê thuốc lú gì cho Chu Yếm, ta và Long Cốt vất vả khổ sở cứu thúc tổ hắn, hắn lại quay lưng vạch trần chúng ta! Chu Yếm, ngươi có bệnh à! Ta và Long Cốt đều bị ngươi làm lộ tẩy!

Vương Khả nổi giận mắng.

Trụ trì biến sắc, đảo mắt nhìn sang Chu Yếm. Ngươi đang giúp chúng ta?

Long Cốt cũng sầm mặt lại, ánh mắt tràn đầy sát khí nhìn Chu Yếm. Đều tại ngươi, ngươi vạch trần Vương Khả làm gì, hại ta cũng bị vạ lây! Ta đâu có muốn bảo hộ Chu Hồng Y? Tên hỗn đản này!

- Không, chuyện này không liên quan đến ta!

Chu Yếm hoảng hốt thanh minh.

Ta chỉ lật tẩy Vương Khả, sao Long Cốt bị lộ cũng đổ trách nhiệm lên đầu ta?

- Chu Yếm, ngươi chán sống, còn nữa, Vương Khả, ai nói ta tới bảo hộ Chu Hồng Y?

Long Cốt trừng mắt nói.

- Ngươi không bảo vệ Chu Hồng Y, chẳng lẽ cũng giống như bọn họ, muốn đoạt đi nguyên thần Long Hoàng?

Vương Khả đầy mặt không đáng nói.

Long Cốt:

-... !

Mục đích của ta đúng là vậy, nhưng mà... !

- Vì nguyên thần Long Hoàng, chúng ta chuẩn bị suốt mấy chục năm, tuyệt không thể ra sai sót! Long Cốt? Ngươi cũng muốn tới đoạt? Hừ! Thập Bát Đồng Nhân Trận!

Trụ trì quát lớn.

Hây!

Đám áo đen đồng thanh kêu lên.

- Các ngươi toàn lực phá mở Tứ Định Hải Khốn Thần Trận, những người còn lại theo ta đối phó Long Cốt!

Trụ trì hét lớn.

- Vâng!

Đám áo đen ứng tiếng.

Dứt lời, trụ trì vung chưởng đánh về phía Long Cốt.

Ánh mắt Long Cốt chuyển lạnh, dậm mạnh chân xuống, lập tức từ dưới đất đột nhiên toát ra vô số gai nhọn bay thẳng về phía trụ trì.

Oanh!

Một tiếng nổ mạnh vang trời, không phải tiếng đánh nhau giữa Long Cốt và trụ trì, mà là tiếng lôi điện chớp giật, tiếng nổ tung đinh tai nhức óc bao trùm lên chúng nhân trong sơn động.

Không, là nguyên ngọn núi bị thổi tung, ai nấy đều lập tức phơi mặt ra giữa trời.

Trong lúc vội vã, chúng nhân chỉ còn biết toàn lực bảo vệ bản thân.

- Thiên, thiên kiếp? Đây là thiên kiếp gì?

Có người cả kinh kêu lên.

Một đạo thiên lôi thổi tung nguyên một ngọn núi?

Long Cốt, trụ trì đều ngừng tay, cùng nhau ngước nhìn lên đỉnh đầu.

Mây đen quay cuồng, ở trung tâm tựa hồ xuất hiện một lỗ đen sâu hoắm, có khí tức cuồng bạo tuôn ra từ trong đó, lôi điện du tẩu giữa mây đen, ngưng tụ thành lôi long nhô đầu ra.

- Huyền Quan Chi Kiếp này giống hệt của Ma Tôn lúc trước, liệu có phải cũng là Huyền Quang Lôi Kiếp như của Ma Tôn?

Vương Khả kinh hãi nói.

Huyền Quan Chi Kiếp, Vương Khả thấy qua nghe nói qua, mạnh nhất chính là lần Ma Tôn trải qua khi trước, lần này cũng giống hệt lần đó.

- Huyền Quan Chi Kiếp của Chu Hồng Y không khả năng khoa trương vậy được! Đây là... !

Trụ trì kinh ngạc nói.

- Nguyên thần Long Hoàng? Nguyên thần Long Hoàng dung hợp với Chu Hồng Y, thiên kiếp tưởng Chu Hồng Y là cường giả đẳng cấp tương đương Long Hoàng cho nên mới hạ xuống lôi kiếp khủng bố đến thế?

Long Cốt biến sắc.

Ang!

Đột nhiên, trong mây đen vang lên tiếng long ngâm, một con cự long lôi điện khổng lồ gào thét bay thẳng xuống, khí tức khủng bố dọa cho tất cả mọi người tại trường đều run lên.

Oanh!

Lôi long ầm vang đụng lên Tứ Định Hải Khốn Thần Trận, nháy mắt khi đụng đến, vượt vào trong, liền có vẻ như bị đại trận làm cho suy yếu đi không ít. Đợi khi đến trên người Chu Hồng Y thì chỉ còn lại một phần nhỏ lôi điện, lực lượng lôi điện này căn bản không đả thương được Chu Hồng Y.

- Tứ Định Hải Khốn Thần Trận thật có thể giúp Chu Hồng Y độ kiếp?

Ánh mắt Vương Khả sáng lên.

Ang!

Đột nhiên, lôi điện trong mây đen lại lần nữa từ từ hội tụ, dường như lần này sẽ dựng dụng ra lôi long càng thêm cường đại, phải muốn oanh phá Tứ Định Hải Khốn Thần Trận cho bằng được.

- Không hay, không thể để Chu Hồng Y vượt qua thiên kiếp, một khi Chu Hồng Y vượt qua thiên kiếp, hắn thật có khả năng hàng phục nguyên thần Long Hoàng, như thế khác gì chúng ta làm đồ cưới cho hắn!

Trụ trì đột nhiên cả kinh kêu lên.

- Nguyên thần Long Hoàng?

Long Cốt gằn giọng nói.