Bất Diệt Thần Vương

Chương 842: Cắt bào đoạn nghĩa




- Ta hiểu rồi, ta đại khái đoán được người thần bí bắt đi Trương Thần Hư là muốn làm gì!

Bất Giới hòa thượng biến sắc.

- Làm gì?

Vương Khả hỏi.

- Năm đó Long Hoàng gieo họa Thập Vạn Đại Sơn, Trương Thiên Sư trấn áp Long Hoàng, đồng thời cũng phong ấn rất nhiều thứ của Long Hoàng, những phong ấn này chỉ có dùng máu con cháu đời sau của Trương Thiên Sư mới có thể phá mở!

Bất Giới hòa thượng nói.

- Bắt đi Trương Thần Hư, lấy máu của hắn phá phong ấn?

Trên mặt Vương Khả không giấu được vẻ trịnh trọng.

- Không sai, nhất định là như thế, nếu người thần bí kia là Huyết Ma. Bắt đi Trương Thần Hư nhất định là vì phá giải một nơi phong ấn nào đó. Mà Độ Huyết Tự, hắn khẳng định không vào được, như vậy nơi phong ấn mà hắn để ý tới khả năng liền ở trong Liên Hoa Huyết Quật! Năm đó Sắc Dục Thiên thiết lập trụ sở ở Liên Hoa Huyết Quật cũng là bởi vì dưới Liên Hoa Huyết Quật có phong ấn cực quan trọng với Huyết Ma!

Bất Giới hòa thượng nói ra.

- Ý ngươi là, người thần bí bắt Trương Thần Hư, sau đó tới Liên Hoa Huyết Quật?

Vương Khả sững sốt.

- Khả năng này rất lớn!

Bất Giới hòa thượng gật đầu xác nhận.

Trần mạc, Vương Khả, Trương Chính Đạo và Xà Vương cấp tốc lao đi trong sa mạc rộng lớn!

- Vương Khả, ngươi rốt cục có biết đường hay không! Nhanh lên!

Trương Chính Đạo sốt ruột thúc giục.

- Thúc thúc thúc, thúc cái con khỉ! Hôm nay là ngày siêu thị Thần Vương của ta khai trương, ta buông xuống sự nghiệp trong tay, cùng các ngươi đi Liên Hoa Huyết Quật thám hiểm, ngươi còn thúc cái gì? Lần trước ta từng tới qua, sao có thể nhận lầm đường được? !

Vương Khả trừng mắt nhìn Trương Chính Đạo nói.

- Người áo đen thần bí kia muốn rút máu Trương Thần Hư, chúng ta tới chậm một bước, Trương Thần Hư liền huyết tận nhân vong!

Trương Chính Đạo nhíu mày nói.

- Ngươi quan tâm Trương Thần Hư thế cơ à? Trước kia sao không thấy? Còn cùng ta gài hắn không ít lần?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

- Trước kia chỉ là dạy hắn đạo lý làm người, dạy hắn thế gian hiểm ác, chứ ta gài hắn lúc nào? Giờ hắn sắp đi đứt, ta đương nhiên phải quan tâm chút!

Trương Chính Đạo trừng mắt nói.

- Ái chà chà, ngươi gài đường đệ của chính mình, còn có thể nói được thanh tân thoát tục như thế, thật đúng là khiến ta lau mắt mà nhìn!

Vương Khả kinh ngạc nói.

- Ta là thế cũng là muốn tốt cho hắn!

Trương Chính Đạo trừng mắt nói.

- Cái kia, Vương Khả, Trương Chính Đạo... !

Xà Vương ở bên mở miệng nói.

- Đừng làm phiền! Đi theo chúng ta là được!

Vương Khả trừng mắt nhìn Xà Vương.

Xà Vương:

-...... !

- Là ngươi quá gấp, ta nói rồi...., chờ Giới Sắc trị liệu xong xuôi, chúng ta lại cùng Cung Vi, Giới Sắc đi qua, ngươi nhất định cứ phải vội vã lên đường! Cần gì gấp thế, Trương Thần Hư không gặp nguy hiểm nhanh vậy đâu!

Vương Khả nhíu mày nói.

- Giới Sắc cả người bốc huyết, Cung Vi và Bất Giới hòa thượng đều bó tay hết cách, Cung Vi phải giữ lấy Giới Sắc, chờ bọn hắn đi, món ăn cũng đã lạnh! Làm sao còn kịp được!

Trương Chính Đạo trầm giọng nói.

- Vương Khả, Trương Chính Đạo... !

Xà Vương lần nữa kêu nói.

- Đã bảo với ngươi rồi, đừng làm phiền, không nghe thấy chúng ta đang nói chuyện à? Xà Vương, ngươi an tĩnh chút!

Trương Chính Đạo lập tức trách mắng.

Xà Vương:

-...... !

- Vương Khả, ngươi xác định không đi sai đường?

Trương Chính Đạo nhìn bão cát đầy trời trước mặt, nghi hoặc hỏi.

- Không đâu, lần này hẳn không sai được, phía trước chính là Liên Hoa Huyết Quật, ta dặn này, đợi chút qua đó nhất định phải cẩn thận, Trương Chính Đạo làm việc ta yên tâm, Xà Vương ngươi lại một mực khiến ta rất bận tâm. Nhớ kĩ, chúng ta phải thần không biết quỷ không hay cứu đi Trương Thần Hư, không được dẫn lên động tĩnh quá lớn, nếu bị phát hiện, ta quy trách nhiệm lên đầu ngươi!

Vương Khả trừng mắt nhìn Xà Vương, lạnh giọng nói.

Xà Vương:

-...... !

- Đi thôi, Xà Vương, sao đột nhiên ngươi lại không đi?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Xà Vương thân hình uốn éo, biến dài mười mấy trượng, mặt lộ hung tướng.

- Ta mới nói với ngươi xong, phải lặng lẽ cứu đi Trương Thần Hư, ngươi đột nhiên biến lớn thân hình làm gì? Ngươi coi lời ta nói như gió thổi bên tai? Muốn tìm đánh phải không?

Vương Khả trừng mắt buồn bực nói.

Tên Xà vương này quá không khiến người an tâm, sớm biết thế đã không mang hắn theo.

- Vương, Vương Khả!

Nét mặt Trương Chính Đạo chợt cứng lại.

- Sao thế? Sao thần sắc ngươi lại thế này?

Vương Khả kinh ngạc nói.

- Ngươi nhìn đi!

Trương Chính Đạo chỉ tới đống cồn cát cách đó không xa.

Chỉ thấy, trên cồn cát lúc này đã bu đầy người, đều là Huyết Ma, số lượng lên tới gần ngàn, nguyên một đám tay lăm lăm binh khí, vây ba người Vương Khả vào chính giữa.

Có ba người cầm đầu, một trái một phải là Chu Lâm và Thử Vương, chính giữa là người áo đen đội mũ trùm đầu không thấy rõ dung mạo.

Nét mặt Vương Khả cứng lại:

- Làm sao, làm sao, bọn họ đến đây từ lúc nào?

"Bọn họ? Đã sớm đến! Từ xa xa ta đã ngửi được mùi của bọn họ!

Xà Vương thần tình giới bị nói.

- Đã sớm đến? Xà Vương, bọn họ đã sớm đến, sao ngươi không nhắc ta?

Vương Khả trừng mắt cả giận nói.

- Ta nhắc, nhưng ngươi và Trương Chính Đạo không cho ta mở miệng! Mỗi lần ta định lên tiếng, hai người các ngươi lại đều không cho ta nói, ta biết làm sao được?

Xà Vương buồn bực kêu lên.

Vương Khả ngây dại, sau đó lập tức quay sang Trương Chính Đạo nói:

- Trương Chính Đạo, ngươi điên à, Xà Vương muốn nhắc nhở, sao ngươi không để hắn nói?

Trương Chính Đạo:

- Ngươi cũng đâu cho hắn nói!

- Đánh rắm, ta là Kim Đan Cảnh, không có thần thức, bão cát nơi này lại lớn như vậy, ta đâu nhìn được rõ ràng. Hai người các ngươi đều có thần thức, các ngươi không phải nên sớm phát hiện ra ư?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Ta phát hiện, nhưng các ngươi không cho ta nói!

Xà Vương lập tức phủi sạch trách nhiệm.

Vương Khả và Xà Vương đồng loạt nhìn sang Trương Chính Đạo, cơ mặt Trương Chính Đạo co quắp cả lại, hóa ra trách nhiệm đều là của ta?

- Ha ha, ha ha ha ha, vừa rồi Thử Vương báo lại, nói có tiểu lão thử thấy được Vương Khả, Trương Chính Đạo, Xà Vương đi đến, quả nhiên là các ngươi! Không ngờ các ngươi lại mò đến tận nơi này?