- Thôi, ta không cần thứ này, Vương Khả, ngươi nhiều lần thủ hộ thánh tử, phần của ta chuyển sang cho ngươi!
- Được!
Vương Khả lập tức thu lấy hai hộp Long Huyết.
Động tác nhanh cực nhanh khiến đám Long Cốt, Chu Hồng Y không khỏi sửng sốt, nét mặt cứng lại, chúng ta cũng muốn a!
- Thánh Tử thiện tâm, nhưng đấy không phải là lý do để các ngươi tùy ý đòi hỏi hắn, sau này, vô luận có phải do bản ý Thánh Tử hay không, ai dám khiến Thánh Tử chảy máu, ta giết kẻ đó!
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Vâng!
Chúng đệ tử Ma giáo đồng thanh ứng tiếng.
- Long Cốt, ngươi nghe rõ chưa?
Tử Bất Phàm quay đầu nhìn sang Long Cốt.
- Nghe rõ!
Long Cốt buồn bực gật gật đầu.
- Giáo chủ? Vừa rồi ta nghe nói, ngươi sáng lập Thái m Ma Giáo chính là vì bảo hộ Thánh Tử?
Vương Khả hiếu kỳ hỏi.
Tử Bất Phàm ngước mắt nhìn lên Kim Long, lại nhìn quanh chúng nhân một lượt, lát sau mới gật đầu nói:
- Không sai! Đương sơ ta sáng lập Thái m Ma Giáo chính là vì mục đích này. Hừ, Long Cốt, ngươi sớm đã quên rồi?
Long Cốt buồn bực cúi đầu.
- Mẫu thân Thánh Tử là Long Hoàng mà các ngươi vẫn thường nhắc đến? Long Hoàng chết rồi?
Vương Khả tò mò hỏi tiếp.
- Không!
Tử Bất Phàm lắc đầu:
- Long Hoàng bị trấn áp ở khu vực phàm nhân trong Thập Vạn Đại Sơn!
- Khu vực phàm nhân?
Vương Khả ồ lên kinh ngạc.
- Nhiếp Thanh Thanh, chắc ngươi cũng hiểu rõ đoạn lịch sử này?
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
Nhiếp Thanh Thanh hít thở sâu một hơi, gật đầu nói:
- Trong Thiên Lang Tông có ghi chép! Hơn hai trăm năm trước, phản đồ Phật Môn Long Hoàng dẫn theo một đám nhập ma thuộc hạ, định cư tại Thập Vạn Đại Sơn, nuôi nhốt vô số đệ tử chính đạo, mỗi ngày ăn thịt hàng trăm người, tàn hại thương sinh, gieo họa thế gian!
- Phản đồ Phật Môn, Long Hoàng?
Nét mặt Vương Khả khẽ động.
Đột nhiên, Vương Khả rốt cuộc hiểu ra, vì sao Ma Tôn lại biết được đệ nhất công pháp Phật môn, vì sao Tử Bất Phàm lại biết Đại Nhật Như Lai Thần Công! Thì ra bọn hắn đều đi ra từ Phật môn?
- Tàn hại thương sinh? Gieo họa thế gian? Ha ha ha ha, hóa ra chính đạo ghi chép như vậy về Long Hoàng? Nực cười thay cho Thiên Lang Tông!
Trong mắt Tử Bất Phàm lóe lên một tia không thoải mái.
Nhiếp Thanh Thanh nghe thấy Tử Bất Phàm mỉa mai Thiên Lang Tông, trong lòng khá là bực bội, liền không nói tiếp nữa.
- Sau đó thì sao? Long Hoàng đâu?
Vương Khả hiếu kỳ hỏi.
- Đến sau, Đạo môn Trương Thiên Sư dẫn người tới, liều mạng đồng quy vu tận, phong ấn Long Hoàng và đám thủ hạ ở khu vực phàm nhân, từ đó về sau, linh khí ở khu vực phàm nhân đều bị dồn hết vào nơi đặt phong ấn!
Tử Bất Phàm giải thích nói.
- Khó trách khu vực phàm nhân không có linh khí, Trương Thiên Sư? Phong ấn Long Hoàng?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Vậy nên, lúc trước chúng ta mới liều mạng muốn phá mở phong ấn cứu ra Long Hoàng, đáng tiếc, mãi mà không làm được! Cũng từ lúc đó ta mới sáng lập Thái m Ma Giáo! Không lâu sau, người Phật Môn và Đạo Môn cũng tới sáng lập nên Độ Huyết Tự và Kim Ô Tông, dùng để trấn áp hai đại hộ pháp của Long Hoàng là Long Huyết và Long Ô! Ta chính là Long Ô! Còn tên hỗn đản Long Huyết kia thì bị trấn áp ở Độ Huyết Tự!
Tử Bất Phàm giải thích nói.
- Quả nhiên, bên trong Độ Huyết Tự còn có một tên!
Vương Khả gật gật đầu.
- Mục đích tồn tại của Thái m Ma Giáo chính là bảo hộ Thánh Tử, đồng thời tìm cách đi phá mở phong ấn của Trương Thiên Sư. Đáng tiếc, sau này Ma giáo rơi vào tay Long Cốt, hắn lại quá sức hoang đường, bị hù cho mấy chục năm không dám tùy ý làm xằng, cuối cùng không nín được đi ra làm xằng làm bậy, kết quả, mới vừa tùy ý làm xằng liền bị bắt đến Thiên Lang Tông trấn áp! Hương hỏa Ma giáo chúng ta thiếu chút đứt đoạn trong tay hắn!
Tử Bất Phàm trừng mắt nhìn Long Cốt.
Sắc mặt Long Cốt rất là khó coi, lại không dám phản bác.
- Cái tên Ma Tôn kia, các ngươi có quen biết không?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Ma Tôn? Đó là một tên tiểu đệ tử được Long Hoàng thu nhận năm xưa! Chỉ là không ngờ, tên tiểu đệ tử vừa mới thu nhận kia, sau cùng lại nâng dậy cả Ma giáo! Long Cốt, ngươi không cảm thấy nhục nhã ư?
Tử Bất Phàm trừng mắt nhìn Long Cốt.
Long Cốt:
-... !
Thần Long Đảo, Thần Long Điện!
Mặc dù Vương Khả từ Thần Long đà chủ một mực thăng tiến đến Thần Long đường chủ, nhưng mà Thần Long Điện này hắn lại chưa tới qua mấy lần.
Đại chiến khi trước đã kết thúc. Vương Khả, Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh tề tụ lại với nhau.
Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh ôm theo thương thế, lắng nghe Vương Khả kể lại toàn bộ quá trình Tử Bất Phàm đã trải qua.
- Tử Bất Phàm, à không, giáo chủ dẫn theo Thánh Tử về lại Thủy Tinh Long Cung, lão dâm ma Long Cốt kia cũng đi! Các ngươi không cần lo lắng!
Vương Khả quay sang nói với hai người.
- Lo lắng? Ha ha, ngươi không nghe Tử Bất Phàm nói gì à? Còn có tên Long Huyết bị trấn áp ở Độ Huyết Tự!
Nhiếp Thanh Thanh nhíu mày nói.
- Cái tên dùng phân thân bắt cóc Nhiếp Thiên Bá kia? Ngươi lo cái gì? Vừa rồi Tử Bất Phàm cũng đã nói, Long Huyết không phải loại tốt đẹp gì, lý niệm của hắn khác với nàng, Tử Bất Phàm tuyệt không khả năng đi cứu Long Huyết, các ngươi cứ yên tâm! Về phần Nhiếp Thiên Bá, ngày nào gặp được, ta quất hắn giúp ngươi!
Vương Khả nói.
- Ngươi nói Thanh nhi không cần lo là xong? Thanh nhi chính là số lao tâm lao lực, chỉ bằng tên oắt con Nhiếp Thiên Bá kia cũng đủ khiến Thanh nhi tức chết!
Chu Hồng Y ở bên xen miệng nói.
- Ách, để Nhiếp Thanh Thanh không bận tâm Nhiếp Thiên Bá nữa, đơn giản thôi!
Vương Khả nói.
- Đơn giản? Ngươi nói xem, hừ, ngươi mà không nói ra lời nào nên hồn, cẩn thận ta cho ngươi đẹp mặt!
Chu Hồng Y trừng mắt nói.
- Ách, Nhiếp Thanh Thanh, giờ ngươi bận tâm Nhiếp Thiên Bá hoàn toàn là lẫn lộn đầu đuôi, ngươi hẳn nên bận tâm đến Chu Hồng Y mới đúng! Hiện tại Tử Bất Phàm đã biến thành giáo chủ, nàng hoàn toàn có thể lợi dụng chức vụ, tiến hành quấy rối thuộc cấp! Trước kia Chu Hồng Y còn có thể cự tuyệt Tử Bất Phàm, nhưng giờ thì cự tuyệt kiểu gì?