- Bởi vì, chúng ta muốn lấy ra Nam Minh Ly Hỏa, nhất định phải cần Chuyển Thế Linh Đồng hiệp trợ! Lúc các ngươi còn chưa có chút tu vi nào, chúng ta liền đã dẫn các ngươi đi sờ qua thi thể Kim Ô, đáng tiếc vô dụng, thế mới phải để mặc cho các ngươi tu luyện, ai ngờ, hai các ngươi đều mang thiên phú dị bẩm, thậm chí, Tử Trọng Sơn, thiên phú của ngươi càng mạnh! Song dù là vậy, chúng ta vẫn chưa dám khẳng định ngươi chính là Chuyển Thế Linh Đồng, cuối cùng, chúng ta lấy ra Lôi Điện Song Hoàn!
Ô Hữu Đạo cười lạnh nói.
- Lôi Điện Song Hoàn không phải chí bảo Kim Ô Tông?
Tử Trọng Sơn trừng mắt kinh ngạc nói.
- Tất nhiên không phải, đây là pháp bảo năm xưa của Kim Ô, chỉ có Chuyển Thế Linh Đồng của Kim Ô mới có thể nhận chủ nó. Ha ha ha, Lôi Điện Song Hoàn nhận chủ là ngươi, Tử Trọng Sơn! Ngươi chính là Chuyển Thế Linh Đồng! Còn Tử Bất Phàm thì không phải! Tặng nàng cho người khác cũng được, nàng nhập ma cũng được, hết thảy đều không sao cả! Chỉ cần thao túng được Tử Trọng Sơn ngươi, tất có một ngày sẽ lấy ra được Nam Minh Ly Hỏa, chỉ là, chúng ta đều không ngờ, vì sao tên Vương Khả này lại cũng có thể lấy ra, thi thể Kim Ô kia sao lại ưu ái Vương Khả như thế?
Ô Hữu Đạo nhìn sang Vương Khả, nghi hoặc hỏi nói.
- Ta … ta cũng không biết, ta chỉ đưa cho Kim Ô chiếc lông đeo tạm! Ta nào biết được... !
Vương Khả cổ quái nói.
Lúc trước, ta lấy chiếc lông Kim Vũ Mao mà Tử Bất Phàm từng dùng qua cắm lên trán thi thể Kim Ô, ai ngờ, thi thể Kim Ô kia đột nhiên nghe lời ta? Chẳng lẽ Chuyển Thế Linh Đồng cũng có thể nhận lầm người?
- Lôi Điện Song Hoàn bị chúng ta hạ bí pháp, trước kia là pháp bảo của Kim Ô, nay lại thành còng thành của Chuyển Thế Linh Đồng! A ha ha, Chuyển Thế Linh Đồng, ngươi đã hết giá trị lợi dụng! Nam Minh Ly Hỏa cũng đã đi ra, ngươi có thể chết được rồi!
Ô Hữu Đạo gằn giọng nói.
- Lôi Điện Song Hoàn đã bị chúng ta hạ bí pháp, trước kia là pháp bảo của Kim Ô, nay lại thành còng tay của Chuyển Thế Linh Đồng! A ha ha, Chuyển Thế Linh Đồng, ngươi đã hết giá trị lợi dụng! Nam Minh Ly Hỏa đã xuất hiện, ngươi có thể chết được rồi!
Ô Hữu Đạo dữ tợn nói.
- Không, đây không phải là thật, đây không phải là thật!
Tử Trọng Sơn gầm quát.
- Không phải? Ngươi hỏi đám Điền Chân xem, bọn hắn còn đang ở đằng kia đấy?
Ô Hữu Đạo cười lạnh nói.
Tử Trọng Sơn nhìn sang Điền Chân và hắc bạch nhị trưởng lão, ba người dù bị Thần Vương Ấn đè ép, lại đều cúi đầu, ánh mắt biến ảo bất định.
- A ha ha ha ha, ta là Chuyển Thế Linh Đồng? Ta là Chuyển Thế Linh Đồng?
Tử Trọng Sơn dữ tợn nói.
- Được rồi, lời đã nói xong, trong lòng ta cũng được thư thái, ha ha ha, ngươi vừa chết, Vương Khả, Tử Bất Phàm liền cũng đi đứt.
Ô Hữu Đạo cười lạnh nói.
- Rống, Ô Hữu Đạo, tên tặc tử nhà ngươi!
Tử Trọng Sơn hét lớn.
Oanh!
Quanh thân Tử Trọng Sơn bạo phát lôi điện vô cùng vô tận, nhưng mà, hai chiếc Lôi Điện Song Hoàn lại hệt như còng tay, trói chặt lấy Tử Trọng Sơn, khiến hắn không thể nào động đậy mảy may.
Ô Hữu Đạo từng bước đi tới.
Đúng lúc này, Vương Khả cách đó không xa chợt biến sắc.
- Cái, cái gì thế này?
Vương Khả cả kinh kêu lên.
Oanh!
Chỉ thấy, quanh thân Tử Bất Phàm đột nhiên bị vô số hỏa diễm màu lam bao bọc, chính là viên cầu trong suốt vừa mới rơi xuống bên người, nay chợt bất ngờ tan vào trong cơ thể Tử Bất Phàm một cách đầy quỷ dị, thậm chí không nhìn Khốn Tiên Võng, cứ vậy dung nhập thẳng vào trong người Tử Bất Phàm rồi biến mất, tiếp theo, quanh thân Tử Bất Phàm chợt bùng lên hỏa diễm ngập trời.
- Chuyện gì?
Đám người Điền Chân cũng cả kinh kêu lên.
- Nam Minh Ly Hỏa, sao Nam Minh Ly Hỏa lại chui vào trong cơ thể Tử Bất Phàm? Sao lại thế được?
Ô Hữu Đạo kinh hãi hướng về phía Vương Khả quát nói.
- Ngươi có bệnh à, ngươi hỏi ta? Ta biết hỏi ai!
Vương Khả trừng mắt giận nói.
- Nam Minh Ly Hỏa của ta, Nam Minh Ly Hỏa của ta!
Ô Hữu Đạo lập tức nhào tới.
Bành!
Hỏa diễm màu lam ngoài thân Tử Bất Phàm bỗng chợt tăng vọt, bức lui Ô Hữu Đạo.
- Tử Bất Phàm?
Vương Khả kêu lên.
Lúc này, Tử Bất Phàm bị Nam Minh Ly Hỏa nhập thể, cả người co quắp cả lại.
- Nam Minh Ly Hỏa chỉ có thể dung nhập vào trong Chuyển Thế Linh Đồng, Tử Trọng Sơn đã bị khống chế, sao lại? Sao lại thế này?
Hắc trưởng lão kinh ngạc nói.
- Tiểu muội!
Tử Trọng Sơn bất ngờ mở mắt, trân trối nhìn Tử Bất Phàm.
- Sai rồi, sai hết rồi, chúng ta sai hết cả rồi!
Ô Hữu Đạo đột nhiên thốt lên kinh hãi.
- Chuyển Thế Linh Đồng không phải Tử Trọng Sơn, là Tử Bất Phàm? Tử Bất Phàm mới là Chuyển Thế Linh Đồng? Điều này sao có thể, điều này sao có thể?
Điền Chân cả kinh kêu lên.
- Kim Ô Tông bận rộn lâu như vậy, mưu đồ lâu như vậy, kết quả đều sai hết? Châm chọc đến thế là cùng!
- Sao ngươi lại không phải Chuyển Thế Linh Đồng? Sao ngươi lại không phải Chuyển Thế Linh Đồng?
Ô Hữu Đạo hướng về phía Tử Trọng Sơn quát nói.
- Ách, Ô Hữu Đạo, trước đó các ngươi đâu có nói cho Tử Trọng Sơn biết hắn là Chuyển Thế Linh Đồng, hắn làm sao lại phải đi giải thích với ngươi a? Là chính các ngươi nghĩ sai rồi, trách gì được Tử Trọng Sơn.
Vương Khả chế nhạo nói.
Nét mặt Ô Hữu Đạo co quắp cả lại, con mẹ nó. Nghĩ sai rồi?
- Hừ, tính sai thì tính sai, không sao, rốt cuộc, Tử Bất Phàm cũng phải chết!
Ô Hữu Đạo gầm nói.
- Nếu đã không sao, ngươi còn phẫn nộ như thế làm gì? Có phải Nam Minh Ly Hỏa dung nhập vào trong người Chuyển Thế Linh Đồng rồi, các ngươi sẽ rất khó lấy ra?
Vương Khả hưng phấn nói.
Ô Hữu Đạo tròng mắt đỏ ngầu, quay sang nhìn chằm chằm Vương Khả:
- Hôm nay dù Tử Bất Phàm có dung nhập Nam Minh Ly Hỏa vào trong cơ thể, ta cũng phải nghiền nát thân thể nàng, lấy ra Nam Minh Ly Hỏa cho bằng được!
Ô Hữu Đạo gằn giọng nói, lần nữa hung hăng đánh tới Tử Bất Phàm.
Tử Trọng Sơn đột nhiên rống to, nương theo sau là lôi điện vô tận bạo phát, ầm vang tóe bắn về phía Ô Hữu Đạo.
Oanh!
Lôi bạo bao phủ tứ phương, nháy mắt Ô Hữu Đạo liền bị lôi điện khủng bố kia ầm vang nổ đánh bay.
Phốc!