Bất Diệt Thần Vương

Chương 803: m mưu của Kim Ô Tông




- Hừ, giả thần giả quỷ, Vương Khả, ngươi thật tưởng rằng ta sẽ sợ ngươi?

Ô Hữu Đạo hừ lạnh một tiếng, cũng tung người bay thẳng vào trong gian phòng.

Nháy mắt khi Ô Hữu Đạo vừa tiến vào.

Oanh!

Một tiếng rền vang, kéo theo đó là sóng khí ngập trời, gian phòng Vương Khả đang đứng đột nhiên bị sóng khí cuốn phăng, Ô Hữu Đạo trực tiếp phun ra một búng máu tươi, bay ngược ra sau.

Phốc!

Ô Hữu Đạo thổ huyết, cả người bị ném ra giữa không trung.

Tử Bất Phàm, Điền Chân, hắc bạch nhị trưởng lão đều mở to hai mắt mà nhìn. Là thật ư? Ở trong phòng kia, Vương Khả ra tay đánh bay Ô Hữu Đạo? Mẹ nó, đây có phải nằm mơ không? !

Oanh!

Gian phòng nơi Vương Khả đang đứng chợt ầm vang nổ tung. Ô Hữu Đạo thì bị đánh bay, máu tươi phun ra vãi một hàng dài giữa không trung.

- Vương Khả? Ngươi … sao ngươi làm được?

Tử Bất Phàm không cách nào hiểu nổi cảnh tượng đang diễn ra trước mắt.

Vừa rồi còn có thể đổ cho Thần Vương Ấn, thực ra, Tử Bất Phàm cũng đã hiểu được phần nào, từ lần đại hội siêu độ Thiên Địa Vô Cực khi trước, công đức trong Thần Vương Ấn đã không còn là điều bí mật, chỉ là mình không nghĩ tới mà thôi.

Nhưng giờ lại là chuyện gì? Phải biết, Ô Hữu Đạo đã tiệm cận cảnh giới Nguyên Anh Cảnh đại viên mãn! Làm sao Vương Khả chỉ bằng một đòn liền đánh bay, thậm chí đánh hộc máu đối phương?

- Sao lại thế được?

Ba người Điền Chân cũng thất thanh, vẻ mặt không cách nào tưởng tượng.

- Trương Ly Nhi, phốc, ngươi … từ lúc nào mà ngươi có được thực lực khủng bố đến vậy? Nguyên Anh Cảnh đại viên mãn? Không thể nào!

Ô Hữu Đạo vừa rơi xuống đất, lập tức cả kinh kêu lên.

Chỉ thấy, phòng ốc đổ sụp, lộ ra Vương Khả và Trương Ly Nhi đứng ở bên trong.

Trương Ly Nhi dậm chân tung người bay lên, tay kéo theo Vương Khả.

- Trương Ly Nhi, ngươi tỉnh lại lúc nào?

Vương Khả cũng kinh ngạc nói.

Vừa rồi chính bản thân hắn đều bị dọa nhảy dựng.

Hắn dẫn dụ Ô Hữu Đạo vào trong phòng, còn chưa ra tay, bên cạnh bỗng nhiên nhiều ra thêm một người, tung chưởng đánh về phía Ô Hữu Đạo vừa bước vào.

Một tiếng rền vang, lập tức đánh bay Ô Hữu Đạo, còn làm sụp trọn cả lầu các hai tầng.

- Ta cũng vừa mới tỉnh, vừa tỉnh liền nghe được các ngươi tranh đấu! Vương Khả, ngươi đúng là quá có thể gây chuyện!

Trương Ly Nhi hờ hững nói.

- Không phải ta gây chuyện, là bọn hắn truy sát đến, còn nữa, đừng có ôm eo ta được không, rớt xuống từ độ cao thế này chưa chết được đâu, ngươi ôm eo thế, nhìn cứ như thể ta mảnh mai lắm ấy!

Vương Khả thần tình cổ quái nói.

Trương Ly Nhi cúi nhìn Vương Khả, đúng thật, vừa rồi phòng ốc nổ tung, nàng gấp gáp bảo vệ Vương Khả, vội kéo hắn đi lên, bộ vị lôi kéo vừa khóe nhằm trúng phần eo.

Trương Ly Nhi thoáng đỏ mặt, buông lỏng tay ra.

Bành!

Cả người Vương Khả rơi xuống cái đùng.

Cũng lúc này, Ô Hữu Đạo chợt trừng mắt, quát nhẹ một tiếng.

- Nam Mô Như Lai Phật tổ!

Hô!

Pháp tướng Như Lai Phật tổ cao mười trượng lập tức xuất hiện trước mặt chúng nhân, nháy mắt liền đánh về phía vị trí Vương Khả.

- Cẩn thận!

Trương Ly Nhi đẩy Vương Khả một cái.

Bành!

Vương Khả bị đẩy ngã dúi dụi.

- Ngươi nhắc ta cẩn thận là được rồi, còn đẩy làm gì? Ta lại không sợ nguyên thần pháp tướng này!

Vương Khả buồn bực kêu nói.

- Một trái bàn đào ba ngàn năm!

Trương Ly Nhi vung kiếm chém tới.

Oanh!

Đụng cùng Như Lai Thần Chưởng.

Lập tức sóng khí ngập trời, sóng xung kích khiến cho Đại Tử Vương Cung càng thêm tan hoang.

- Hừ, Trương Ly Nhi, ta không biết tại sao ngươi đột nhiên lại đạt tới Nguyên Anh Cảnh đại viên mãn, nên vừa rồi mới có chút chủ quan, nhưng mà, ngươi vẫn không phải đối thủ nguyên thần pháp tướng của ta!

Ô Hữu Đạo lạnh lùng nói.

Vừa thao túng pháp tướng Như Lai Phật tổ, Ô Hữu Đạo vừa lập tức nhào về phía Vương Khả.

Tròng mắt Vương Khả co rụt lại, lâm trận đại địch.

Oanh!

A!

Một tiếng nổ vang, chỉ thấy, Ô Hữu Đạo lại không có nhào về phía Vương Khả, mà đột nhiên chuyển hướng tung cước đạp lên người Tử Bất Phàm, khiến Tử Bất Phàm đau đến hét thảm ra tiếng.

- Ô Hữu Đạo, ngươi làm gì? Không phải ngươi muốn tới đánh nhau với ta? Sao lại quay sang giẫm Tử Bất Phàm?

Vương Khả cả kinh kêu lên.

Ô Hữu Đạo gắt gao nhìn chằm chằm Vương Khả:

- Vương Khả? Ài, vận khí ngươi quả thực không sai, mỗi lần sắp chết đến nơi lại đều có quý nhân tương trợ? Tháng trước ở Kim Ô Tông là Tử Bất Phàm cứu ngươi! Giờ ngươi có muốn nhìn thấy nàng chết không?

- Ngươi muốn lấy Tử Bất Phàm uy hiếp ta?

Sắc mặt Vương Khả rất là khó coi.

- Không sai, nếu không muốn thấy Tử Bất Phàm chết thì mau giao ra Nam Minh Ly Hỏa!

Ô Hữu Đạo lạnh lùng nói.

Mặt Vương Khả trầm xuống.

- A két két!

Tử Bất Phàm bị giẫm lên cổ, tiếng kêu rên thống khổ đều bị biến dạng.

- Lấy ra!

Ô Hữu Đạo giơ tay phải lên.

Ầm ầm!

Nơi xa, pháp tướng Như Lai Phật tổ quả không hổ là nguyên thần cường giả Nguyên Thần Cảnh, uy lực cực mạnh, khiến Trương Ly Nhi không khỏi bó tay bó chân. Thậm chí bị đánh cho liên tiếp giật lui.

Vương Khả hít thở sâu một hơi. Gắt gao nhìn chằm chằm Ô Hữu Đạo.

- Ngươi không tin ta sẽ giết Tử Bất Phàm? Nhìn đi!

Ô Hữu Đạo cười lạnh nói.

Trong tiếng cười lạnh, tay hắn rút ra một thanh kiếm.

Cheng!

- Dừng tay!

Vương Khả cả kinh kêu lên.

Nhưng mà, động tác Ô Hữu Đạo quá nhanh, kiếm kia chẳng mấy chốc liền đã đâm vào lồng ngực Tử Bất Phàm, đóng đinh Tử Bất Phàm trên mặt đất.

- Khụ khụ, phốc!

Tử Bất Phàm phun ra một búng máu tươi, không thốt lên được nửa lời. Thân mình bị Khốn Tiên Võng trói buộc, cổ bị Ô Hữu Đạo giẫm đạp, giờ lại bị kiếm đóng đinh trên đất, tựa hồ có thể mất mạng bất cứ lúc nào.

- Ngươi không đưa, ta liền đâm nàng kiếm thứ hai! Ngươi phải biết, Tử Bất Phàm đã cứu mạng ngươi! Chẳng lẽ ngươi cứ trơ mắt nhìn nàng chết?

Ô Hữu Đạo cười lạnh nói.

- Vương Khả, đừng nghe hắn, hắn sẽ lật lọng!

Nơi xa truyền đến tiếng can ngăn của Trương Ly Nhi.

Nhưng mà, bản thân Trương Ly Nhi cũng đang khó bảo toàn.

Sắc mặt Vương Khả rất là khó coi, lại thấy Ô Hữu Đạo rút ra kiếm trên người Tử Bất Phàm.

Cheng!

Trường kiếm rút ra, máu tươi văng tung tóe.