Một cỗ sát khí phong tỏa tất cả lầu các, bỗng nhiên mọi người bên trên lầu các không đi được.
Xà Vương càng run lẩy bẩy, đây là ai? Vì sao khí tức còn khủng bố hơn Giới Sắc?
- Giáo, giáo chủ? Sao ngài lại cất công đến đây?
Gương mặt Vương Khả co rút lại nhìn về phía Long Cốt.
Long Cốt nhìn Thần Vương Ấn, Định Quang Kính trong tay Vương Khả đang hấp thu tiên thiên công đức, cũng lộ vẻ ngạc nhiên.
- Chậc chậc, Vương Khả, ta không nhìn ra, ngươi còn có bản lãnh này? Lại còn có thể thu lấy công đức?
Long Cốt kinh ngạc nhìn về phía Vương Khả.
- Hả? Giáo chủ, ngài nghe ta giải thích, ta thu lấy công đức, chỉ là, chỉ là... !
Vương Khả sốt ruột.
Chỉ có đệ tử chính đạo mới thu thập công đức, ta giải thích thế nào đây?
- Mặc dù ma đạo chúng ta không cách nào hấp thu tiên thiên công đức, nhưng có thể dùng để rèn đúc pháp bảo công đức! Chậc chậc, năm đó ta phải phí hết sức lực, mới thu được một nhóm tiên thiên công đức, ta cũng từng thử thu thập ở Thập Vạn Đại Sơn, nhưng vẫn không thành công? Ha ha ha ha, ngươi thế mà làm được, tốt, về sau ngươi viết lại phương pháp làm sao thu lấy tiên thiên công đức, ngươi phải nhớ kỹ đấy?
Long Cốt trầm giọng nói.
- Hả? Giáo chủ, ngài không nghi ngờ ta, à không, ngươi không phản đối ta thu lấy tiên thiên công đức?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Có cái gì phải phản đối? Đây là tiên thiên công đức, cũng không phải tru ma công đức! Nghe đồn lúc trước Thái m Ma Giáo ta rèn đúc Thái m Quyền Trượng cũng dùng tiên thiên công đức! Đồ tốt đấy! Ha ha ha!
Long Cốt cười to nói.
Vương Khả tỏ vẻ cứng đờ, tại sao ma đạo cũng có thể dùng tiên thiên công đức?
- Vương Khả thí chủ, ngươi nhìn ta làm gì? Ngươi đừng nhìn ta, ta chỉ đi ngang qua!
Bất Giới Hòa Thượng ở một bên lập tức sợ hãi kêu lên.
Sắc mặt Vương Khả cứng đờ, ta chỉ muốn hỏi ngươi một chút, ngươi phản ứng lớn như vậy làm gì?
Bất Giới Hòa Thượng có thể không phản ứng sao? Không thấy Long Cốt đã nhìn tới à?
- Ha ha, Long Cốt giáo chủ, thần uy cái thế, trước kia có nhiều mạo phạm, thứ tội thứ tội!
Bất Giới Hòa Thượng lập tức toát mồ hôi lạnh nói.
- Ngươi biết ta? Trước kia ngươi còn mạo phạm qua ta? Tại sao ta không nhớ chứ?
Long Cốt hiếu kỳ nói.
- Ba!
Bất Giới Hòa Thượng tự đánh bản thân một cái, mẹ nó, bản thân có bệnh à, Long Cốt đã quên chuyện năm đó, ta còn lôi ra làm gì.
- À? Ta nhớ ra rồi, ngươi là chủ trì Độ Huyết Tự? Ha ha ha, hơn một trăm năm không gặp, năm đó ngươi cười nhạo ta, ta vẫn còn nhớ đây này!
Long Cốt chợt nhớ ra, cười lạnh nhìn về phía Bất Giới Hòa Thượng.
Bất Giới Hòa Thượng:
-...
Bất Giới Hòa Thượng buồn bực, lại tự đánh cho mình hai cái bạt tay, cần ngươi lắm miệng! Mẹ nó, người ta đã quên ta, tại sao phải giúp hắn nhớ lại!
Trong một gian đại điện, bên ngoài Phật Đầu Tự, Chu Kinh.
Hoàng Hữu Tiên cầm phất trần, nhìn Trương Ly Nhi ở trước mặt.
Hôm qua Hoàng Hữu Tiên đã đến, dưới sự chỉ điểm của Điền Chân, Tử Trọng Sơn một mực theo dõi Vương Khả, Vương Khả đến đâu Trương Ly Nhi cũng đến đó, căn bản không có cách ra tay. Hơn nữa trong lòng có lo lắng, nên chỉ có thể bại lộ bản thân mời Trương Ly Nhi đi.
- Hoàng Hữu Tiên? Ngươi tìm ta làm gì? Ta còn đang bận đây này!
Trương Ly Nhi buồn bực nói.
Ta đang nói chuyện nhập cổ phần với Vương Khả, tại sao đột nhiên ngươi lại xuất hiện?
- Trương tiểu thư! Tại hạ có một chuyện không tin! Đến cùng ngươi và Vương Khả đã tiến triển đến mức nào rồi?
Hoàng Hữu Tiên lo lắng nói.
- Cái gì mà tiến triển đến mức nào rồi? Hả, chẳng lẽ ngươi cũng nhìn ra?
Trương Ly Nhi biến sắc.
Ngươi cũng nhìn ra viễn cảnh của công ty Thần Vương? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn kiếm một chén canh?
- Híc, rất khó nhìn ra sao! Trương Tiểu Thư cành vàng lá ngọc, Vương Khả hắn có tài đức gì? Hôm qua ta đến, đã nhìn ra Vương Khả đối với ngươi như gần như xa, ta thăm dò được, tâm cơ tên Vương Khả này cực sâu, ngươi đừng để hắn lừa!
Hoàng Hữu Tiên khuyên nhủ.
Ngươi tuyệt đối đừng yêu thích Vương Khả, bằng không thì ta trở về sẽ không dễ ăn nói với đại công tử!
- Đương nhiên là ta nhìn ra, Vương Khả đâu có chỉ tâm cơ cực sâu, hắn còn rất thấu hiểu lòng người, cũng chỉ có ta mới nhìn ra mục đích thực sự của hắn, người khác đều bị mơ mơ màng màng!
Trương Ly Nhi tức giận nói.
Công ty Thần Vương kiếm tiền xuất thần nhập hóa, tất cả mọi người đều bị hắn lừa gạt, cái này còn chưa tính là tâm cơ cực sâu sao?
- Hả? Ngươi biết Vương Khả tâm cơ sâu?
Hoàng Hữu Tiên sững sờ.
Ta đang giội nước bẩn cho Vương Khả, ngươi lại công nhận? Còn thấu hiểu rất rõ? Chẳng lẽ trước kia ta nghĩ sai rồi?
- Đương nhiên? Chuyện ngươi muốn nói chỉ có những thứ này thôi sao? Ngươi gọi ta làm gì, ta còn muốn nói chuyện với Vương Khả!
Trương Ly Nhi buồn bực nói.
- Không phải, ngươi không thấy thái độ của Vương Khả đối với ngươi sao? Hắn như vậy là lạt mềm buộc chặt, Trương đại tiểu thư ngươi có thân phận gì? Hắn muốn trèo cao bám vào ngươi! Ngươi đừng để hắn tính kế!
Hoàng Hữu Tiên khuyên nhủ.
- Ngươi cho rằng, hắn coi trọng thân phận của ta, coi trọng gia thế của ta, coi trọng tiền của ta?
Trương Ly Nhi ngạc nhiên nói.
- Đúng vậy! Vương Khả hắn là bèo trôi không rễ, làm sao có thể so với ngươi?
Hoàng Hữu Tiên lập tức nói.
- Không có khả năng, haiz, ngươi nghĩ sai rồi, nếu hắn coi trọng gia thế của ta, coi trọng tiền của ta thì đã tốt! Ta bỏ tiền ra đưa cho hắn, cho hắn một trăm vạn cân linh thạch, chỉ để hắn mang ta đi chơi chung! Nhưng hắn lại không để ý đến ta!
Trương Ly Nhi tỏ vẻ tức giận nói.
Hoàng Hữu Tiên sững sờ. Ta nghe thấy cái gì vậy? Trương Ly Nhi nói, bản thân bỏ tiền ra, để Vương Khả dẫn nàng cùng đi chơi? Vương Khả còn không đồng ý?
Đại công tử, dường như vị hôn thê của ngươi, có vẻ rất buông thả! Cái này bảo ta khuyên như thế nào? Tự nàng bỏ tiền đấy!
- Ngươi không sao chứ? Không có việc gì ta đi đây, ta đã sắp thuyết phục được Vương Khả rồi, kiên trì một chút nữa, là hắn sẽ đồng ý với ta, nguyện ý thỏa hiệp với ta!