Bất Diệt Thần Vương

Chương 686: Ma Tôn Ra Trận




- Ngươi là đệ tử chủ trì Độ Huyết Tự?

Mạc Tam Sơn kinh ngạc nói.

- Lệnh bài này có thể chứng minh, xin Mạc điện chủ kiểm tra!

Chu Lâm đưa ra một khối lệnh bài.

Mạc Tam Sơn cẩn thận kiểm tra một phen, ánh mắt lập tức sáng lên.

- Không sai, là lệnh bài của Độ Huyết Tự, hiện tại chủ trì Độ Huyết Tự còn khoẻ không?

Mạc Tam Sơn lập tức vui mừng nói.

- Còn khoẻ, nhưng bởi vì trọng trách trong chùa, không cách nào rời đi, nên mới để cho ta đến đây giúp Thiên Lang Tông một chút! Xin Mạc điện chủ đừng chê!

Chu Lâm cười nói.

- Ha ha ha ha, đệ tử Độ Huyết Tự đại giá quang lâm, làm sao ta dám chê chứ, đa tạ!

Mạc Tam Sơn cười to nói.

Rốt cục cũng mở mày mở mặt, không cần nhìn vẻ mặt đáng ghét của Vương Khả, Mộ Dung Lục Quang nữa. Ta cũng có người ủng hộ!

- Vậy là tốt rồi!

Chu Lâm cười nói.

- Chư vị, mời vào bên trong!

Mạc Tam Sơn cười to, mời vào.

- A di đà phật!

Chu Lâm gật đầu một cái.

Đám cường giả Độ Huyết Tự đến, theo Mạc Tam Sơn mời, bước vào trong Thiên Lang Tông.

Một bên khác, vẻ mặt Tử Trọng Sơn hơi phức tạp, nhưng cũng không nói gì, theo Mộ Dung Lục Quang vào Thiên Lang Tông.

- Tên Chu Lâm này, rốt cuộc là người Độ Huyết Tự, hay là thuộc hạ Sắc Dục Thiên? Mẹ nó, chẳng lẽ, hắn cũng học ta trà trộn vào hai bên sao?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Giờ phút này, đại chiến sắp đến, tự nhiên Vương Khả không quá mức để ý.

- Chư vị, không cần phải để ý đến bọn họ, chúng ta đến cao ốc Thần Vương uống rượu!

Vương Khả mời nói.

- Tốt, nghe Vương huynh đệ!

Một đám đệ tử tiên môn ứng tiếng cười nói.

...

Đệ tử chính đạo tụ tập về Thiên Lang Tông, đệ tử Ma Giáo cũng tụ tập gần Thiên Lang Tông.

Giờ phút này, sắc mặt một đám đà chủ Ma Giáo trong đại doanh Chu Hồng Y lại trở nên khó coi.

- Vương huynh đệ, phi! Là Vương Khả, cũng quá không ra gì rồi! Lúc này, hắn lại đứng bên Thiên Lang Tông sao?

Một vị đà chủ lạnh lùng nói.

- Không sai, uổng cho Ma Tôn vừa mới phong hắn là đường chủ, lúc này hắn lại phản bội Ma Giáo?

- Không chỉ như thế, hắn còn tuyên bố muốn đối phó Chu đường chủ, ứng phó chúng ta? Phi!

- Vương Khả là một tà ma, hắn cho là hắn đứng ở bên chính đạo, là chính đạo sẽ tiếp nhận hắn sao? Hắn ngốc à?

...

...

...

- Được rồi, đừng nói nữa, hiện tại tình huống như thế nào còn không rõ ràng lắm, các ngươi lăn tăn cái gì?

Chu Hồng Y hừ lạnh một tiếng.

- Hả? Vâng!

Một đám đà chủ lập tức cung kính nói.

- Đường chủ, ngươi mặc kệ việc này sao? Vương Khả muốn đối phó chúng ta đấy! Còn nữa, hắn không cho phép đệ tử Thần Long đường đến đây chiến đấu, như vậy không phải hắn đã phản bội Ma Giáo sao?

Một vị đà chủ không phục nói.

- Im miệng, việc này ta biết, đạo mệnh lệnh kia của Vương Khả, là ta giúp hắn ban bố, không cần nghe linh tinh! Hảo hảo triệu tập đệ tử Ma Giáo!

Chu Hồng Y trợn mắt nói.

- Hả?

Vị đà chủ kia sững sờ.

Tình huống gì vậy? Việc này ngươi cũng biết? Cái mệnh lệnh kia là do ngươi và Vương Khả thương lượng? Ngươi và Vương Khả đã bàn bạc tốt rồi sao?

Trong nháy mắt, linh quang chợt loé, vị đà chủ kia lập tức trừng to mắt, toàn thân lập tức run rẩy.

- Ngươi sao vậy?

Chu Hồng Y trợn mắt nói.

- Không, không có việc gì, đường chủ thần cơ diệu toán, chúng ta sẽ triệu tập đệ tử Ma Giáo!

Vị đà chủ kia hưng phấn nói.

Chu Hồng Y sững sờ, ngươi hưng phấn cái gì? Vẻ mặt này!

- Đường chủ, Vương Khả... !

Lại một vị đà chủ kêu lên.

- Im miệng, đường chủ đã nói rồi không nghe thấy à? Đi mau, đừng quấy rầy đường chủ! Chúng ta đi tập hợp đệ tử Ma Giáo thôi!

Vị đà chủ lúc trước lập tức trợn mắt nói.

- Hả?

Một đám đà chủ khó hiểu nói.

Không phải ngươi vừa mới kêu gào hung hăng nhất sao?

Đám người không hiểu, đi theo vị đà chủ kia đi ra ngoài.

- Ngươi xảy ra chuyện gì vậy? Không phải ngươi bảo chúng ta đến quở trách tên khốn kiếp Vương Khả kia sao?

Một vị đà chủ cau mày nói.

- Đánh rắm, đường chủ đã nói, ngươi không nghe ra sao? Vương Khả muốn đi nằm vùng! Không, Vương huynh đệ muốn đi nằm vùng, có phải các ngươi ngốc hay không! Còn gây chuyện!

Vị đà chủ kia trợn mắt nói.

- Hả? Vương huynh đệ cố ý?

Chúng đà chủ kinh ngạc nói.

- Đúng vậy, chúng ta đã hiểu lầm Vương huynh đệ, ta đã nói rồi, Vương huynh đệ chơi mạt chược bài phẩm tốt như vậy, làm sao có thể phản bội Ma Giáo chứ? Làm hại ta mấy ngày này đánh bài đều không có tâm tư, ai! Hoá ra cũng là ta nghĩ sang hướng khác! Vương huynh đệ chuyên môn nhằm vào đường chủ Chu Hồng Y, chuyên môn nhằm vào một phương chúng ta, rõ ràng là vì nằm vùng, xử lý nguy cơ cho chúng ta, ta còn hoài nghi Vương huynh đệ, đáng chết mà!

Vị đà chủ kia sửa chữa nói.

- Chúng ta đều hiểu lầm Vương huynh đệ rồi!

Chúng đà chủ mờ mịt nói.

Càng ngày kỳ hạn ba tháng càng gần!

Đại chiến chính ma hết sức căng thẳng! Giờ phút này, có rất nhiều đệ tử chính đạo, ma đạo tụ tập xung quanh Thiên Lang Tông, hình thành cục diện hai quân đối đầu. Thỉnh thoảng sẽ có một chút ma sát nhỏ, nhưng hai bên đều kiềm chế, chờ đến khi kỳ hạn ba tháng kết thúc thì quyết chiến.

Trong Thiên Lang Tông, càng ngày có càng nhiều đệ tử chính đạo đến trợ giúp. Trong đó có một cái tiểu viện, chia cho đệ tử Độ Huyết Tự ở lại.

Trong một gian phòng.

Chu Lâm nhìn một người mặc áo bào đỏ đứng trước mặt, do bản thân mang tới.

- Thúc tổ, mấy ngày nay, ta đã đi dạo qua các nơi trong Thiên Lang Tông một lần, đây là bản đồ ta vẽ lại, vị trí chúng ta đang đứng là ở gần Tây Lang Phong!

Chu Lâm đưa ra một tấm bản đồ.

Người mặc áo bào đỏ chậm rãi xốc mũ lên, người này không phải Sắc Dục Thiên thì còn là ai?

Sắc Dục Thiên nhìn bản đồ, vẻ mặt phức tạp:

- Chính ma chi chiến? A, không biết Ma Tôn phát bệnh thần kinh gì!

- Ta nghe nói, hơn hai trăm năm trước, Thập Vạn Đại Sơn do Ma Giáo khống chế, cái gọi là tiên môn chính đạo, chỉ là một chút gia súc do Ma Giáo nuôi nhốt? Dùng để cung cấp chân nguyên huyết mà thôi?

Chu Lâm hiếu kỳ nói.