Đám người giao lưu nhiệt tình.
- Được, đa tạ chư vị động viên, vậy cứ quyết định như thế đi, khoảng thời gian này, công ty Thần Vương tạm dừng buôn bán, ta đã dặn dò xuống, toàn bộ hành trình phục vụ cho mọi người, tiệc rượu đã bày xong, mời mọi người cùng nhau ngồi vào vị trí, chúng ta không say không về!
Vương Khả mời nói.
- Tốt!
Đám người quát to nói.
Cứ như vậy, Vương Khả như chúng tinh phủng nguyệt, mời chín phần đệ tử tiên môn chính đạo đến cao ốc Thần Vương uống rượu.
Một phần đệ tử tiên môn còn lại bên ngoài Thiên Lang Tông, có chút giao tình với Mộ Dung Lục Quang, được Mộ Dung Lục Quang sắp xếp vào bên trong sơn môn nghỉ ngơi.
Trước mặt Mạc Tam Sơn lẻ loi trơ trọi một người, khiến sắc mặt hắn tối sầm lại.
- A, đường chủ Ma Giáo, đây là trước khai chiến, tiến vào Thiên Lang Tông nằm vùng sao?
Một thanh âm giễu cợt vang lên giữa không trung.
Vương Khả sững sờ, theo đám người nhìn tới.
Chỉ thấy tông chủ Kim Ô Tông, Tử Trọng Sơn, mang theo một đám đệ tử Kim Ô Tông đã tới. Thanh âm giễu cợt vừa rồi, chính là do Điền Chân bên cạnh Tử Trọng Sơn phát ra.
Vương Khả sững sờ, lần trước tên Điền Chân này ngay cả quần cũng bị rơi, trọng thương thành như vậy, mà vẫn có thể chạy trốn khỏi tay Tử Bất Phàm sao?
- Tử tông chủ đại giá quang lâm, không có tiếp đón từ xa!
Mộ Dung Lục Quang và Mạc Tam Sơn đều tiến lên thi lễ.
- Hoá ra là Tử tông chủ và chư vị bằng hữu Kim Ô Tông, lần này đa tạ mọi người hưởng ứng lời mời đến! Chỉ là, ý tứ trong lời nói của Điền Chân trưởng lão là gì? Tại hạ không hiểu!
Vương Khả nhíu mày mở miệng nói.
- Tiên môn chính đạo Thập Vạn Đại Sơn, đồng khí liên chi! Một phương gặp nạn bát phương trợ giúp, giờ phút này Ma Giáo khuynh giáo hành động, làm sao ta có thể không đến? Về phần ngươi sao? Vương Khả, ta nghe nói ngươi là đường chủ Thần Long đường Ma Giáo!
Điền Chân cười lạnh nói.
- Đúng vậy, mọi người đều biết mà! Ta đã ước thúc Thần Long đường, không cho phép đến Thiên Lang Tông gây sự?
Vương Khả rất tự nhiên nói.
- Hừ, ta thấy ngươi là người nằm vùng do Ma Giáo phái tới? Chuẩn bị ở thời điểm chiến đấu nguy cấp, đâm cho chúng ta một đao từ phía sau!
Điền Chân trợn mắt, cười lạnh nói.
- Ngươi có tin tức nội tình Ma Giáo?
Sắc mặt Vương Khả khẽ động.
- Không phải tin tức nội tình, chuyện này còn cần nhìn sao? Ngươi ở Ma Giáo thế nhưng là dưới một người trên vạn người!
Điền Chân cười lạnh nói.
- Vậy thì thế nào? Công danh với ta như cặn bã! Coi như ta là giáo chủ Ma Giáo, thì sau đó cũng phân rõ được thân phận của mình! Ánh mắt của quần hùng sáng như tuyết, tất cả mọi người đều có thể nhìn ra bản chất của ta, tại sao ngươi lại không nhìn thấu chứ? Điền trưởng lão, đại chiến sắp đến, ngươi sẽ không nhân lúc này châm ngòi khiến Thiên Lang Tông gà chó không yên chứ?
Vương Khả khinh thường nói.
- A, ha ha, ta châm ngòi? Chuyện này còn muốn ta châm ngòi sao? Ai không nhìn ra chứ? Cho dù bị mù lòa cũng nhìn ra được!
Điền Chân lạnh lùng nói.
Lần trước ở Long Tiên trấn, Điền Chân đã nhìn rõ, Vương Khả tru ma không có công đức, đã chứng minh hắn chính là tà ma! Mẹ nó, vậy mà hắn còn ở đây giả trang cái gì chứ?
- Thật ngại quá, chúng ta không mù, nhưng chúng ta cũng không nhìn ra!
Một đám đệ tử chính đạo ủng hộ Vương Khả nhao nhao lắc đầu.
Điền Chân:
-...
Không, các ngươi đều mù!
- Chư vị sư huynh Kim Ô Tông, tại sao ta không nhìn thấy Trương Thần Hư vậy?
Vương Khả tò mò nhìn về phía đám đệ tử Kim Ô Tông.
- Lần trước Trương sư huynh trở về, giống như bị cái gì kích thích, một mực ghi nhớ bản thân không được thua kém, gần đây đang bế quan! Cho nên không biết sự tình bên ngoài!
Một đệ tử Kim Ô Tông nói.
- Quyết chí tự cường? Tốt!
Vương Khả gật đầu một cái.
Tử Trọng Sơn một mực không nói chuyện, nhưng khi nhìn thấy Vương Khả, vẻ mặt vẫn phức tạp như cũ. Có chút không nhìn thấu!
Tử Trọng Sơn không để ý đến Vương Khả, mà nhìn về phía Mộ Dung Lục Quang:
- Mộ Dung Lục Quang, bần đạo nghe nói Thiên Lang Tông ngươi sắp xếp! Mỗi một điện chủ, ứng phó một đường chủ Ma Giáo! Ta gia nhập đội của ngươi được không?
Người Mộ Dung Lục Quang phải đối phó chính là Tử Bất Phàm, tự nhiên Tử Trọng Sơn đã có tự cân nhắc, mới lựa chọn nơi này.
- Cầu còn không được, Tử tông chủ, mời vào bên trong!
Mộ Dung Lục Quang lập tức vui vẻ nói.
Chín phần đệ tử tiên môn đi theo Vương Khả, để Mộ Dung Lục Quang cũng mất hết mặt mũi, bây giờ, toàn bộ Kim Ô Tông giúp đỡ mình, lập tức cho mình thở phào một hơi.
- Mời!
Tử Trọng Sơn cười nói.
Mộ Dung Lục Quang lập tức nhiệt tình tiếp đãi đám đệ tử Kim Ô Tông. Mà Điền Chân thì trợn mắt nhìn Vương Khả, Vương Khả lại không quan tâm. Hiện tại cánh của mình cũng không ngừng cứng cáp, ta còn sợ ngươi sao?
Cuối cùng, chỉ có Mạc Tam Sơn vẫn đứng cô đơn ở đó như cũ, đồng thời không ngừng trợn mắt nhìn về phía Điền Chân, ngươi là tên vô ơn bạc nghĩa, cầm của ta ba cây Truy Hồn Thực Cốt Châm, không giúp ta kéo đệ tử Kim Ô Tông tới, còn chạy sang bên Mộ Dung Lục Quang làm gì? Để cho ta mất mặt sao?
- Mạc điện chủ, không biết chúng ta có thể vào đội ngươi không?
Bỗng nhiên một giọng nói vang lên.
Giọng nói này làm cho tất cả mọi người đều sững sờ, có người muốn vào đội của Mạc Tam Sơn?
Mộ Dung Lục Quang, Tử Trọng Sơn, Điền Chân, Vương Khả cùng một đám đệ tử tiên môn cùng quay đầu lại nhìn.
Mạc Tam Sơn càng là trong bụng mở cờ nhìn tới, nhưng chỉ thấy một người đàn ông, dẫn theo một đám hòa thượng và một đám người mặc áo bào đỏ đi tới gần.
- Chu Lâm? Ngươi còn dám tới đây?
Vương Khả sợ hãi kêu lên.
- Huyết Bào Lão Tổ, Chu Lâm?
- Đại vương Đại Chu tiền nhiệm. Chu Lâm?
...
...
...
Bốn phía đều là thanh âm kinh ngạc.
- Độ Huyết Tự, Chu Lâm, lĩnh mệnh của chủ trì sư tôn, mang chư vị sư huynh đệ đến đây, cùng Thiên Lang Tông đánh lui Ma Giáo!
Chu Lâm chắp tay trước ngực, thi lễ với Mạc Tam Sơn.
- Độ Huyết Tự?
Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía Chu Lâm.
Độ Huyết Tự nổi danh cùng Kim Ô Tông, Thiên Lang Tông, những năm này một mực phong sơn không ra, rốt cuộc lần này cũng phải rời núi sao? Chu Lâm thật sự là đệ tử Độ Huyết Tự?