Bất Diệt Thần Vương

Chương 675: Bái Phật Cầu Tử




Chu Lâm hỏi.

- Động thủ cái gì? Tên Vương Khả kia núp ở trong Độ Huyết Tự giống như rùa đen rút đầu, được Cung Vi bảo vệ, còn tên Mộ Dung Lục Quang kia nữa, không phải nói hắn rất ghét Vương Khả sao? Vì sao một mực ở lì không đi?

Sắc Dục Thiên trầm giọng nói.

- Ta cũng không biết, vẻ mặt Mộ Dung Lục Quang nhìn Vương Khả, một mực là ghét bỏ và tức giận, nhưng chẳng biết tại sao, vẫn không chịu đi!

Chu Lâm buồn bực nói.

Vẻ mặt Sắc Dục Thiên đen lại. Các ngươi đều bảo vệ Vương Khả sao?

- Thúc tổ? Vậy phải làm sao bây giờ?

Chu Lâm lo lắng nói.

- Đừng có gấp! Một hồi sẽ có cơ hội!

Sắc Dục Thiên híp mắt nói.

- Một hồi?

Chu Lâm hiếu kỳ nói.

- Thử Vương điên rồi, hắn triệu tập vô số chuột đến! Ha ha, không phải mấy cái sơn cốc chúng ta vừa mới đi qua có rất nhiều chuột đang nghe Thử Vương dặn dò sao! Hắn điên rồi! Hắn muốn đồ thành?

Sắc Dục Thiên hít sâu một cái nói.

- Thử Vương muốn tự tìm cái chết à! Một khi đồ thành, sẽ bị chính ma lưỡng đạo trong Thập Vạn Đại Sơn cùng nhau đuổi giết!

Chu Lâm cũng hít vào một hơi khí lạnh.

- Không phải chuyện này vừa đúng lúc sao? Thử Vương tới trả thù Vương Khả! Một khi bởi vì Vương Khả mất một thành, đệ tử Vương gia muốn thu lấy vương triều Đại Chu, sẽ khó có được dân tâm, hơn nữa, khẳng định lúc đó trong thành sẽ đại loạn, trong lúc hỗn loạn, chính là thời điểm chúng ta bắt Vương Khả!

Sắc Dục Thiên trầm giọng nói.

- Vâng!

- Đã sắp xếp xong xuôi nhóm Huyết Ma trong Liên Hoa Huyết Quật chưa?

Sắc Dục Thiên nhìn về phía Chu Lâm.

- Tất cả đã mai phục tốt rồi, chỉ đợi thúc tổ ra lệnh một tiếng, sẽ tiến công Phật Đầu Tự!

Chu Lâm trầm giọng nói.

- Vậy là tốt rồi, chờ tai họa chuột tiến đến, Chu Kinh đại loạn! Huyết Ma sẽ tiến công Phật Đầu Tự, khiến bên trong loạn thêm loạn, đến lúc đó chúng ta sẽ bắt Vương Khả đi! Hừ, Vương Khả, lần này, ta sẽ không để ngươi chết dễ dàng!

Sắc Dục Thiên lộ ra vẻ dữ tợn.

- Vâng!

Chu Lâm ứng tiếng nói.

Thời điểm hai người nói chuyện, đột nhiên, phía thành nam Chu Kinh truyền đến từng tiếng nổ lớn.

- Chi chi chi chi chi chi chi chi c-k- í- t.. t... t!

m thanh của chuột, giống như là tiếng biển gầm cuốn tới.

Chỉ thấy, sông núi phía xa bị vô tận chuột bao trùm, nơi đi qua, không có một ngọn cỏ nào, tất cả hoa cỏ cây cối đều bị ăn không còn một mảnh, thậm chí, do đào địa đạo, mà vô số đất bị đổ sụp, một số con chuột răng lợi tốt, còn gặm nát cả đá.

- Đến rồi!

Ánh mắt Sắc Dục Thiên sáng lên.

- Ầm ầm!

Bên ngoài Chu Kinh truyền đến từng tiếng nổ lớn. Kèm theo tiếng nổ, còn có tiếng kêu của chuột.

Tất cả quan viên, bách tính Chu Kinh đều biến sắc.

- Xảy ra chuyện gì vậy? Động đất sao?

Rất nhiều bách tính sợ hãi kêu lên.

Sau khi sợ hãi kêu lên, thì cùng nhau đến cửa thành quan sát, vừa nhìn xuống dưới, tất cả bách tính đều hít vào một ngụm khí lạnh.

- Chuột, chuột!

Không biết bỗng nhiên ai hô lên một câu.

Chỉ thấy, nơi xa là một mảnh đen kịt, giống như đại dương màu đen, cuốn về phía Chu Kinh, chỗ đi qua, không có một ngọn cỏ, đại địa sụp đổ, vô số chuột phát ra âm thanh chi chi c-k- í- t.. t... t. đinh tai nhức óc.

- Tại sao lại có nhiều chuột như vậy?

- Xong đời, xong đời!

- Bốn phương tám hướng xung quanh Chu Kinh đều là chuột, biết chạy đi đâu!

- Cứu mạng!

...

...

...

Trong nháy mắt, rất nhiều tiếng la khóc vang lên.

- Ha ha ha ha ha, bách tính Chu Kinh nghe đây, lần thử triều này là do Vương Khả, do đệ tử Vương gia mà đến, các ngươi chết rồi, hóa thành oan hồn, nhớ kỹ đòi mạng đám người Vương gia, ha ha ha ha ha a!

Tiếng cười rung trời từ trong đám chuột truyền tới.

Chỉ thấy, giữa không trung nơi xa, có một con chuột to lớn đứng đó, con chuột này cao tầm ba trượng, vô cùng dữ tợn, giống như ma quỷ, dọa cho bách tính toàn thành lập tức lộ ra vẻ tuyệt vọng.

- Không, không, chuyện không liên quan tới chúng ta!

- Tại sao quân đội Vương gia gây ra đại hoạ lại bắt chúng ta đến đền mạng!

- Ta không muốn chết!

...

...

...

Rất nhiều bách tính lộ ra vẻ hoảng sợ, đồng thời, không ngừng trách mắng đệ tử Vương gia.

Thời điểm đám chuột cách Chu Kinh càng ngày càng gần, lại có một tiếng quát to vang vọng tứ phương.

- Bách tính Chu Kinh không cần lo lắng? Có thánh tăng tọa trấn Chu Kinh, Địa Tàng Vương Bồ Tát phù hộ Chu Kinh, một đám chuột nhắt có thể làm loạn Chu Kinh sao?

Tiếng quát vang vọng Chu Kinh.

- Hả?

Vừa rồi bách tính còn hoảng sợ, lập tức giật mình, đúng vậy, có thánh tăng ở đây mà!

Nếu như nửa năm trước, bách tính bán tín bán nghi thánh tăng, thì hai ba tháng trước, thánh tăng đã triệu hồi ra Áo Đặc...,à không, triệu hồi ra siêu cấp cự phật! Thánh tăng còn có thể là giả hay sao?

Thánh tăng ở nơi này, chúng ta sợ cái gì?

- Ta chính là Vương Khả mà yêu nghiệt ngoài thành nhắc tới, cũng là người trong tiên môn hiện tại phù hộ quân đội Vương gia! Ta đã hộ pháp cho thánh tăng từ lâu, thánh tăng thiếu nợ nhân tình ta! Làm sao thánh tăng có thể cho phép yêu nghiệt làm xằng làm bậy ở Chu Kinh?

Giọng nói của Vương Khả truyền khắp Chu Kinh lần thứ hai.

Vẻ mặt Bất Giới Hoà Thượng trong Phật Đầu Tự đen lại, mẹ nó, ai thiếu nợ nhân tình ngươi chứ?

Nhưng bách tính không cảm thấy Vương Khả nói dối, mà cảm thấy Vương Khả nói có lý.

- Hoá ra, thánh tăng thiếu nợ nhân tình Vương gia? Quá tốt rồi, Chu Kinh ta được cứu rồi! Vậy chẳng phải là từ đây Chu Kinh được Địa Tàng Vương Bồ Tát phù hộ sao? Vương gia quân cũng được Địa Tàng Vương Bồ Tát ủng hộ? Quả nhiên lúc đầu ta không có đứng sai đội, vương triều được Địa Tàng Vương Bồ Tát phù hộ, chúng ta còn lo lắng cái gì?

Vô số dân chúng lập tức thở dài một hơi.

Trong lúc nhất thời, danh hào thánh tăng vượt lên nỗi sợ hãi trong lòng, bách tính Chu Kinh không sợ nữa.

Cùng lúc đó, tất cả mọi người lần theo phương hướng âm thanh truyền tới, lập tức nhìn thấy Vương Khả đứng bên trên cổng thành phía nam.

- Vương Khả ở kia, người mà thánh tăng thiếu nhân tình đứng ở kia!

Có bách tính kêu lên.

Bất Giới Hoà Thượng trong Phật Đầu Tự sầm mặt lại, nhìn về phía Vương Khả ở trên cổng thành, mẹ nó, ngươi dám nói như vậy sao?