Bất Diệt Thần Vương

Chương 625: Tại sao ngươi không nói “xem như xong” ?




Vương Khả hiện tại này tính tình rất táo bạo! Vì sao?

Bởi vì lần này hộ tống Giới Sắc đến Liên Hoa Huyết Quật thiệt thòi lớn, tuy nói đến Thử Vương có chút tài vật làm an ủi, nhưng, Giới Sắc đáp ứng đâu? Tất cả mọi thứ trong Huyết Trì Động đều cho ta! Làm sao bây giờ?

Mặc dù Sắc Dục Thiên đã đi, nhưng, Huyết Trì Động có kết giới!

Huyết Bào Lão Tổ, Thử Vương, hai đại Nguyên Anh cảnh đều không phá nổi kết giới này, bản thân làm sao phá? Đồ vật bên trong thế nào?

Vương Khả có Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm, có lẽ có thể phá mở, hơn nữa bản thân có thể lấy ra bên ngoài cơ thể, nhưng mà, Vương Khả không dám cầm, Vương Khả từng ở trong một gian tầng hầm thử qua, chỉ lấy ra chuôi kiếm một chút xíu đã có ức vạn kim quang muốn xông ra khỏi tầng hầm, lao thẳng tới bầu trời, cho dù cách tầng đất thật dầy, chùm sáng vẫn có thể lộ ra một chút.

Ngày đó, cũng may là giữa ban ngày, bằng không tất nhiên kinh động Thập Vạn Đại Sơn!

Hoắc! Siêu cấp vô địch đại bảo bối! Chỉ dựa vào quang mang này, Vương Khả đã có thể kết luận, bản thân phát đại tài. Bảo bối này tuyệt đối là đồ tốt vô địch thiên hạ.

Mấu chốt, bản thân thủ vững không?

Lấy ra, không được bao lâu, sẽ bị người khác đoạt đi. Vương Khả làm sao có thể lấy ra? Đánh chết cũng không để người ta biết!

Chỉ có siêu cấp vô địch Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm, lại không dùng đến, ngươi nói làm người tức giận không?

Nhiếp Thiên Bá còn không ngừng mạnh miệng, ngươi nói càng tức không?

- Quất hắn, quất chết đi!

Vương Khả mang theo bi phẫn, giựt giây Nhiếp Thanh Thanh quất Nhiếp Thiên Bá.

Nhiếp Thanh Thanh lực tay khủng bố đến mức nào? Từ thân thể sưng vù của Nhiếp Thiên Bá là thấy được. Rất nhanh, Nhiếp Thiên Bá đã thoi thóp, Nhiếp Thanh Thanh mới tức giận dừng tay.

Đương nhiên, Nhiếp Thanh Thanh một phần là tức giận, một bộ phận khác là bàn giao với Vương Khả! Nhiếp Thanh Thanh quất ác như vậy, cũng là vì bảo hộ Nhiếp Thiên Bá.

Thật giống như một đứa bé làm vỡ bình hoa nhà khác, cha mẹ của hắn sẽ không ngừng đánh chửi tiểu hài này, cũng xin lỗi chủ nhân bình hoa, cũng làm cho chủ nhân bình hoa không có ý lại truy cứu tiểu hài.

Nhiếp Thanh Thanh đánh cho Vương Khả nhìn, hi vọng Vương Khả nói một câu “xem như xong” !

Thế nhưng mà, vì sao Vương Khả lại không hiểu ý? Vương Khả chỉ đứng nhìn.

Đánh Nhiếp Thiên Bá thoi thóp, Nhiếp Thanh Thanh không chờ đến Vương Khả nói câu “xem như xong”, chỉ có thể buồn bực nhìn về phía Vương Khả.

- Vương Khả, cháu trai của ta thật không nên thân, gây phiền phức cho ngươi, ngươi xem, dùng cái gì có thể đền bù một chút hay không?

Nhiếp Thanh Thanh hỏi.

Vương Khả chờ câu này.

Ta lần lượt thả Nhiếp Thiên Bá, không phải là vì nhường ngươi nhận phần nhân tình này của ta hay sao? Ta mới không quan tâm dùng sư tử ngoạm!

- Nhiếp đàn chủ, ngươi nói cái gì? Ngươi là đàn chủ Thần Long đảo, phân ưu vì Thần Long phân đà vô số lần, không có thời gian quản lý cháu trai, ta chia sẻ với ngươi một chút, là nên làm, làm sao để ngươi tổn thất thay hắn chứ? Không cần, không cần!

Vương Khả lập tức khách khí nói.

Công khai ghi giá, khẳng định không thể nói, bằng không, về sau làm sao tiếp tục nhờ Nhiếp Thanh Thanh?

Nhiếp Thiên Bá sưng mặt, nhìn Vương Khả dối trá từ chối. Vừa rồi ngươi giật dây, cũng không phải thái độ này!

- Không cần sao?

Nhiếp Thanh Thanh cau mày nói.

Vương Khả sững sờ, ngươi tưởng thật? Ta chỉ khiêm tốn một chút mà thôi!

- Nhiếp đàn chủ, ngươi tới thật đúng lúc, ta có kẻ sắt không mở ra, ngươi xem có nên giúp ta một lần?

Vương Khả lập tức nói ra yêu cầu.

- Két sắt?

Nhiếp Thanh Thanh sững sờ.

- Chính là Huyết Trì Động, tài vật bên trong, tất cả đều là của ta! Thế nhưng mà, có kết giới, cũng không biết biết mở ra thế nào, ngươi mở giúp ta một lần, bạo lực phá mở là được!

Vương Khả lập tức nói.

Vương Khả ôm thái độ thử một lần mới Nhiếp Thanh Thanh.

Nhiếp Thanh Thanh để Nhiếp Thiên Bá xuống, gật đầu một cái.

Về phần Xà Vương đang chữa thương, mặc dù Nhiếp Thanh Thanh nghi hoặc, nhưng cũng không có nói gì. Bởi vì vừa rồi Vương Khả cũng giải thích đại khái.

Vương Khả và Nhiếp Thanh Thanh đi đến cửa Huyết Trì Động.

Nhiếp Thanh Thanh xuất ra một quyền.

- Oanh!

Cửa Huyết Trì Động phóng ra một liên y.

- Kết giới thật lợi hại!

Nhiếp Thanh Thanh kinh ngạc nói.

- Làm càn, các ngươi chơi cái gì? Dám phá hư kết giới Huyết Trì Động của chủ thượng?

Tất cả tạp dịch Liên Hoa Huyết Quật xông tới lần thứ hai, như muốn thề sống chết bảo vệ Huyết Trì Động.

- Các ngươi bệnh tâm thần, mới vừa nói các ngươi vài câu, còn không nhớ lâu? Không đi quét dọn vệ sinh, tới đây làm gì?

Vương Khả trợn mắt quát mắng.

Một đám tạp dịch biến sắc, nếu như chúng ta trơ mắt nhìn ngươi đập động của chủ thượng, không hề làm gì, đó mới gọi là xui xẻo!

- Đây là Huyết Trì Động của chủ thượng, không ai được phép tới gần!

Một tạp dịch trợn mắt nói.

- Đánh rắm, các ngươi muốn tạo phản sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Vương Khả, ngươi căn bản cũng không phải là người Liên Hoa Huyết Quật ta, có tư cách gì nói chúng ta tạo phản? Đây là Huyết Trì Động của chủ thượng, ngươi dám động, chúng ta sẽ liều chết bẩm báo với chủ thượng!

Tạp dịch một bước không nhường.

- Ôi chao? Ngươi còn nói phải trái với ta? Ta tới hỏi ngươi, Sắc Dục Thiên trước khi đi nói với ta câu nói sau cùng là cái gì?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Chủ thượng nói với ngươi một câu cuối cùng?

Sắc mặt các tạp dịch cứng đờ.

- Ta nhắc cho các ngươi nhớ, ta hộ tống Sắc Dục Thiên về Liên Hoa Huyết Quật, Sắc Dục Thiên đáp ứng đem tất cả những thứ trong Huyết Trì Động cho ta! Tạm thời hắn lúc ấy mất trí nhớ, nhưng, vừa rồi lúc hắn thanh tỉnh cũng thừa nhận, lúc ta đòi nợ hắn, hắn trước khi đi nói câu cuối cùng 'Ngươi có năng lực, liền tự đi lấy! ', đúng hay không?

Vương Khả nhìn một đám tạp dịch bảo hộ cửa Huyết Trì Động.

Chúng tạp dịch sắc mặt cứng đờ, giống như, giống như là chuyện như vậy.

- Làm sao? Sắc Dục Thiên mệnh lệnh, các ngươi cũng không tuân thủ? Muốn tập thể tạo phản hay sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

Chúng tạp dịch: …

- Còn không cút sang một bên, bằng không thì, đánh các ngươi như Nhiếp Thiên Bá, Sắc Dục Thiên còn phải trừng phạt các ngươi!

Vương Khả trợn mắt nói.