Bất Diệt Thần Vương

Chương 600: Ngồi kiệu đi Liên Hoa Huyết Quật




Sách được làm bởi Nhân

Zalo: 0945 787 018, bán sách truyện giá rẻ

--------------------------

Mang theo nghi hoặc, Xà Vương tìm, rất nhanh, tìm được cửa vào.

- Bành!

Vật chướng ngại lối vào địa cung bị mở ra, Xà Vương lập tức nhìn thấy Nhiếp Thiên Bá bị trói thành bánh chưng.

- Là ngươi? Nhiếp Thiên Bá?

Xà Vương trợn mắt.

Nhiếp Thiên Bá lần trước nghe Chu Yếm, đi xà quật mời mình ứng phó Vương Khả, kết quả bị Giới Sắc hòa thượng đánh cho một trận, bây giờ lại nhìn thấy Nhiếp Thiên Bá?

- Xà Vương? Nhanh, nhanh cứu ta, các ngươi vừa nói chuyện, ta toàn bộ nghe được, Vương Khả chính là đại lừa gạt, hắn căn bản không phải Huyết Bào Lão Tổ! Hơn nữa, đó là Giới Sắc hòa thượng, hắn trọng thương, hư nhược giống như phàm nhân, ngươi bị lừa!

Nhiếp Thiên Bá lập tức kích động nói.

Con ngươi Xà Vương co rụt lại, ta bị lừa?

Mang theo nghi hoặc, Xà Vương tiến vào địa cung, phóng thích Nhiếp Thiên Bá ra ngoài.

- Có ý gì? Ngươi lặp lại lần nữa! Sắc Dục Thiên là giả?

Xà Vương lạnh lùng nói.

- Giả, giả, tất cả đều là giả, ngươi bị Vương Khả lừa gạt! Yêu ma Liên Hoa Huyết Quật, toàn bộ bị lừa!

Nhiếp Thiên Bá tức giận nói.

Sau đó, Nhiếp Thiên Bá đem tất cả những gì mình biết nói cho Xà Vương nghe một lần.

Xà Vương càng nghe càng tức giận:

- Vương Khả, ngươi là kẻ lường gạt, ngươi làm hại ta thật thê thảm! Ta muốn giết ngươi! Rống!

- Đi mau, một hồi Nhiếp Thanh Thanh sẽ đến, ta dẫn ngươi đi Liên Hoa Huyết Quật, chúng ta cùng tiêu diệt Vương Khả!

Nhiếp Thiên Bá tức giận nói.

- Đi!

Xà Vương mang theo bi phẫn, nghiến răng nghiến lợi nói.

Một người một rắn, chậm rãi đi ra khỏi địa cung.

- Đi mau!

Nhiếp Thiên Bá thúc giục nói.

- Ta bị thương, vừa chữa thương, vừa đi! Đi không nhanh!

Xà Vương trầm giọng nói.

Nhiếp Thiên Bá buồn bực nói:

- Ta cũng vậy, phi kiếm bị Vương Khả đoạt, túi trữ vật cũng bị đoạt, bằng không, còn có thể cho ngươi chút đan dược!

- Vương Khả đáng chết!

Xà Vương trầm giọng nói.

- Nếu không, ta cho ngươi biết phương hướng, ngươi chậm rãi đi. Ta trở về trước, bẩm báo Thử Vương, cũng bắt lấy Vương Khả cùng Giới Sắc đáng chết kia?

Nhiếp Thiên Bá xoa tay nói.

- Không được, ngươi đi theo ta!

Xà Vương trầm giọng nói.

- Vì sao?

Nhiếp Thiên Bá lo lắng nói.

- Vạn nhất ngươi lừa ta thì làm sao bây giờ?

Xà Vương trợn mắt nói.

Nhiếp Thiên Bá: …

Ngươi bị Vương Khả lừa gạt sợ rồi sao? Ngay cả ta cũng không tin?

Bên trong sa mạc, gió lớn vô số!

Một đám yêu ma nâng hai cái kiệu to lớn, trên kiệu, phân biệt Vương Khả ngồi đội nón và Giới Sắc không đội nón.

Giới Sắc giả mạo Sắc Dục Thiên! Vương Khả giả mạo Huyết Bào Lão Tổ! Hai người đều im lặng.

- Chủ thượng, ngài trước kia ghét nhất ngồi kiệu! Tại sao hôm nay bảo chúng ta…

Một Huyết Ma tò mò hỏi.

Giới Sắc liếc nhìn Huyết Ma, cũng không nói chuyện, Vương Khả lại khàn giọng nói:

- Ngươi dạy chủ thượng làm việc?

- Không, không, ta chỉ cảm thấy kỳ quái, hiếu kỳ mà thôi. Huyết Bào Lão Tổ, ti chức cũng không có ý gì khác, hiếu kỳ hỏi một chút mà thôi!

Huyết Ma lập tức hoảng sợ nói.

- Ngươi có tò mò hay không, vì sao ta cũng ngồi kiệu? Muốn thẩm vấn ta một lần?

Vương Khả nói.

- Không, không dám! Lão tổ thứ tội!

Huyết Ma lập tức hoảng sợ nói.

Một đám Huyết Ma chúng quanh đều nhìn sang, tiểu tử ngươi tự tìm cái chết.

- Ngươi hỏi thay Thử Vương sao?

Vương Khả nói.

- A? Lão tổ thứ tội!

Huyết Ma lập tức hoảng sợ.

Vương Khả sững sờ, ta chỉ thuận miệng nói, ngươi sợ đến mức như vậy? Chẳng lẽ, bên trong Liên Hoa Huyết Quật, Thử Vương và Huyết Bào Lão Tổ có ám đấu? Không sai, nhất định là như vậy, một núi không được phép có hai con hổ. Đúng là phải cảm tạ tiểu tử này, mẹ nó, bằng không lỗ mãng tiến về Liên Hoa Huyết Quật như vậy, nói không chừng sẽ bại lộ.

- Khụ khụ khụ, không sai, ngươi có thể bẩm báo với Thử Vương, liền nói, Huyết Bào Lão Tổ ta trọng thương, hành động bất tiện, không thể phi hành, ngay cả bước đi cũng không được, còn cần ngươi mang đi! Còn nữa, ta trọng thương tiếng nói khàn khàn, ngươi không nhìn ra được sao? Ngươi có muốn đánh ta một quyền, xem có thể đánh chết ta hay không?

Vương Khả giọng nói khàn khàn, giả vờ ho khan.

- Không, thuộc hạ không dám!

Huyết Ma lập tức hoảng sợ.

Huyết Ma chung quanh đều không tin, Huyết Bào Lão Tổ khẳng định đã tức giận, cố ý nói mát.

- Còn nữa, không chỉ có ta trọng thương, chủ thượng cũng trọng thương, hiện tại hành động bất tiện, giống như phàm nhân, chỉ có thể bảo người mang đi, ta và chủ thượng, hiện tại đều là phế nhân, ngươi đã nghe chưa? Ngươi hài lòng chưa?

Vương Khả khàn khàn nói.

Vương Khả càng nói như thế, Huyết Ma càng hoảng sợ.

- Chủ thượng thứ tội, Huyết Bào Lão Tổ thứ tội, tiểu nhân không dám hoài nghi chủ thượng cùng lão tổ, tiểu nhân lắm miệng, tiểu nhân đáng chết!

Huyết Ma hoảng sợ không ngừng tát bản thân.

- Ba!

- Ba!

- Ba!...

Tiếng bạt tai liên tiếp không ngừng, hiện tại không có yêu ma nào dám cầu tình, nhìn người này tự tìm đường chết chịu phạt để cầu tha thứ.

Nên tha thứ không? Bản thân Vương Khả cũng không biết!

Mẹ nó, Huyết Bào Lão Tổ tính cách gì? Ta nào biết được? Loại thuộc hạ mạo phạm Huyết Bào Lão Tổ như vậy, trừng phạt như thế nào? Vạn nhất trừng phạt sai, sẽ bị người ta hoài nghi sao?

- Đáng chết hay không, ngươi không cần nói với ta, cũng không cần nói với chủ thượng! Ngươi đi nói với Thử Vương đi!

Vương Khả nói.

- Lão tổ thứ tội, thuộc hạ cũng không có phản bội lão tổ, không có phản bội chủ thượng, không có trong bóng tối hiệu trung với Thử Vương a, lão tổ thứ tội!

Huyết Ma lập tức hoảng sợ nói.

Vương Khả nhìn Huyết Ma, ngươi thật đáng yêu, mẹ nó, bản thân tự mình nói?

- Ta, không có nghe rõ sao? Muốn ngươi đi nói với Thử Vương, còn cần ta lặp lại lần nữa?

Vương Khả lạnh như băng nói.

- Lão tổ thứ tội!

Huyết Ma hoảng sợ nói.

- Còn nữa, đi thông tri Thử Vương, nói chủ thượng trở về, còn không qua đây nghênh đón?

Vương Khả nói.

Huyết Ma biến sắc:

- Vâng, thuộc hạ sẽ đi bẩm báo!

Huyết Ma hoảng sợ nhanh chóng chạy vào trong bão cát, dùng tốc độ nhanh nhất trở về bẩm báo.

Mà từ đầu đến cuối, Giới Sắc đều nhắm mắt dưỡng thần, làm bộ không nghe thấy.

Vương Khả cũng không nói thêm gì nữa, toàn bộ đội ngũ yêu ma đều hoàn toàn tĩnh mịch. Hiển nhiên đều đắm chìm trong uy nghiêm của 'Huyết Bào Lão Tổ'.