Còn không lui ra phía sau, chúng ta ngẩng đầu nói chuyện với ngươi, không mệt mỏi sao? Còn nữa, nhìn thấy Sắc Dục Thiên đường chủ, cũng không thỉnh giáo một tiếng! Nếu không phải ngươi là thuộc hạ của ta, đường chủ đã sớm đập chết ngươi!
Vương Khả trợn mắt nói.
Xà Vương bị Vương Khả mắng một bụng tức giận, thế nhưng mà, đối mặt Sắc Dục Thiên, lại không dám làm càn, chỉ có thể lui ra phía sau một chút, cung kính gật đầu một cái:
- Bái kiến Sắc đường chủ!
Giới Sắc hòa thượng lộ ra vẻ mặt cổ quái, dựa theo Vương Khả yêu cầu, cũng không nói lời nào.
- Đường chủ, ngươi bớt giận, tại hạ quản giáo vô phương, để ngài chê cười! Ngươi yên tâm, hắn rất nghe lời! Vừa rồi chỉ nói đùa với chúng ta!
Vương Khả lập tức nói với Giới Sắc.
Giới Sắc mặt đen như đáy nồi, ngươi giải thích với ta làm gì?
Mà cách đó không xa, Xà Vương lập tức liều mạng gật đầu:
- Đúng đúng, ta đùa giỡn với Vương Khả!
Giới Sắc nhìn Xà Vương một chút, mẹ nó, tâm ma của ta khủng bố như vậy sao?
- Xà Vương, ngươi ở bên ngoài Chu Kinh một đoạn thời gian, ngươi biết chuyện Liên Hoa Huyết Quật không?
Vương Khả hỏi.
- Ta? Ta luôn không tiếp xúc với người khác! Những yêu thú công thành, ta cũng không có đi tiếp xúc, sợ đánh rắn động cỏ, ta luôn...
Sắc mặt Xà Vương đầy cổ quái nói.
Ta luôn núp ở một góc, tùy tùng cơ chờ phân phó, chuẩn bị giết chết ngươi, đoạt lại bảo bối của ta, nhưng mà ai biết xui xẻo như vậy.
- Ngươi không biết chuyện Liên Hoa Huyết Quật?
Vương Khả trầm giọng hỏi.
- Chưa từng nghe qua! Ngươi hỏi cái này để làm gì?
Xà Vương nhíu mày không thoải mái nói.
- Úc, không làm gì!
Vương Khả lắc đầu.
Ta hỏi tình huống của ngươi một chút, cũng có thể dẫn ngươi rời đi! Ngươi không biết gì cả, còn không phải thổi với ta? Ta chỉ thích kẻ mù chữ như ngươi!
- Vương Khả, tại sao ngươi và Sắc..., Sắc đường chủ ở cùng một chỗ? Ma giáo hiện tại truy nã Sắc đường chủ, Ma Tôn muốn giết hắn, ngươi muốn quyết liệt với Ma giáo?
Ánh mắt Xà Vương khó hiểu hỏi.
- Ngươi là một con yêu thú, biết gì về Ma giáo! Sắc đường chủ chẳng những là đường chủ Ma giáo, còn là chủ nhân của Liên Hoa Huyết Quật! Nắm giữ yêu ma nhiều vô số kể, tùy tiện ra lệnh một tiếng, cũng có thể diệt ngươi một trăm lần!
Vương Khả khinh thường nói.
Xà Vương biểu tình vẻ cổ quái, thật hay giả? Liên Hoa Huyết Quật? Tại sao ta chưa từng nghe nói qua?
- Vương Khả, ngươi sẽ không tùy ý biên một câu nói dối để lừa ta? Còn nữa, Sắc đường chủ không có tính tình tốt như vậy, chẳng lẽ hắn đã trọng thương?
Xà Vương bỗng nhiên nhìn chăm chú về phía Giới Sắc.
Xà Vương trải qua hoảng hốt ban đầu, đầu óc hoạt động nhanh chóng, cũng từ từ không còn sợ hãi.
Sắc Dục Thiên bị Ma Tôn giết? Mặc dù chẳng biết tại sao sống lại, nhưng, không có khả năng không có chút việc gì, Vương Khả nói nhảm với ta suốt nửa ngày, thật giống như lần trước lừa ta. Chẳng lẽ, hai người này chỉ là miệng cọp gan thỏ?
- Có thương tích trong người? Ha ha, Xà Vương, nếu không, ngươi tới thử xem?
Vương Khả làm ra tư thế mời.
Giới Sắc hòa thượng sắc mặt cứng đờ, Vương Khả đang bảo Xà Vương thăm dò ta?
Xà Vương lại bị Vương Khả trấn trụ lần thứ hai, nhất thời không dám lên phía trước, nhưng, trong ánh mắt hoài nghi không giảm. Có lẽ, Vương Khả thật đang lừa ta thì sao? Ta phải thử lần nữa.
- Vương Khả, vì sao ngươi lai ở cùng với Sắc Dục Thiên đường chủ? Ngươi không sợ Ma Tôn giết ngươi sao?
Xà Vương lạnh lùng nói.
- Tại sao Ma Tôn phải giết ta? Cũng bởi vì ta và Sắc Dục Thiên đứng chung một chỗ? Ta chính là điện chủ Thiên Lang Tông đấy, Ma Tôn cũng không quản! Quản việc này làm gì?
Vương Khả trợn mắt nói.
Xà Vương: …
Mẹ nó, ngươi nói rất có đạo lý, ngươi chính là điện chủ chính đạo, lại không có chuyện gì! Vì sao?
- Đường chủ vừa rồi phong quan cho ta, phong ta làm người đứng thứ hai Liên Hoa Huyết Quật, phong hào 'Huyết Bào Lão Tổ', ta tự nhiên đứng ở chỗ này! bên trong Liên Hoa Huyết Quật yêu ma đông đảo, nếu không, ngươi đi theo chúng ta chứ?
Vương Khả nói.
Xà Vương: …
Ngươi đang khoác lác? Còn Huyết Bào Lão Tổ? Chính ngươi biên? Sắc Dục Thiên ngày xưa có thù với ngươi, phong ngươi làm người đứng thứ hai? Nói đùa cái gì vậy?
- Ngươi không tin, có thể đi theo chúng ta một chút!
Vương Khả mời lần thứ hai.
Xà Vương không thể nói mình không hiểu rõ Liên Hoa Huyết Quật, càng không biết Huyết Bào Lão Tổ, nếu nói ra, chẳng phải đang cho Vương Khả cơ hội chém gió hay sao?
- Ta không tin, ngươi dựa vào cái gì được phong làm người đứng thứ hai Liên Hoa Huyết Quật? Còn Huyết Bào Lão Tổ?
Xà Vương kinh nghi bất định nhìn Vương Khả.
Xà Vương muốn tìm được sơ hở của hai người, cũng cấp dũng khí cho mình.
- Phong thì phong, lấy ở đâu ra nhiều lý do như vậy? Ta là điện chủ Thiên Lang Tông, đà chủ Ma giáo, dựa vào cái gì? Còn không phải bằng vào năng lực của bản thân ta?
Vương Khả trợn mắt nói.
Xà Vương: …
Vì sao ta không nhịn được muốn giết chết ngươi?
- Ngươi hôm nay tới thật đúng lúc, trong sa mạc này bão cát quá lớn, phi thiên không thoải mái, ngươi vừa vặn làm tọa kỵ của hai chúng ta, vác chúng ta đi Liên Hoa Huyết Quật trong Trần Mạc, đến lúc đó ta và đường chủ vui vẻ, thưởng cho ngươi lão thử Nguyên Anh cảnh ăn một chút! Cho ngươi tăng tu vi!
Vương Khả nói ra.
- Ngươi nói cái gì?
Xà Vương trợn mắt nói.
- Nằm xuống, làm thú cưỡi cho chúng ta! Ngươi nhìn gì vậy? Còn dám trợn mắt với ta? Ta vì tốt cho ngươi, cho ngươi cơ hội biểu hiện!
Vương Khả trợn mắt nói.
Xà Vương: …
Mẹ nó, ta không xa vạn dặm từ Chướng Hải chạy đến để làm thú cưỡi cho các ngươi? Ngươi nằm mơ!
- Còn đứng ngây đó làm gì? Nằm xuống, làm thú cưỡi cho chúng ta!
Vương Khả vênh váo hống hách hô hào.
Gương mặt Xà Vương co rúm lại.
- Nhanh! Cho ngươi cơ hội biểu hiện, ngươi lại không nắm lấy?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Kêu ta làm thú cưỡi cho ngươi? Vương Khả, ngươi nằm mơ!
Xà Vương trợn mắt nói.
- Ôi chao, ngươi vẫn còn phiêu, không lớn không nhỏ! Gọi ta là Huyết Bào Lão Tổ! Còn dám gọi thẳng tên của ta, có tin ta giết ngươi hay không?
Vương Khả trợn mắt khiển trách.