Phía trên Trấn Ma Tự, Vương Khả trịnh trọng nói với hòa thượng Vô Giới:
- Thánh tăng, chúng ta sắp bắt đầu rồi sao?
Hòa thượng Vô Giới ngồi trên bồ đoàn, cơ mặt giật giật, gật đầu.
Vương Khả đạp chân lên mặt đất, đi ra khỏi đại môn chủ điện Trấn Ma Tự, mở miệng nói:
- Pháp chỉ của thánh tăng, lập đàn giảng kinh, mời người nghe kinh đi vào!
Vương Khả vừa mở miệng, nhất thời, tử đệ Vương gia mở ra cửa viện.
Trong lúc nhất thời, tăng nhân, dân chúng ngoài cửa đi vào ào ào, rất nhanh lấp đầy chỗ ngồi trong chủ miếu, cái này chỉ tính người được vào. Giờ phút này, trên tường viện đều đầy người, một đám người nhìn chằm chằm đại điện Trấn Ma Tự.
Lúc này tuy là ban ngày, nhưng đại điện u ám, mơ hồ có thể nhìn thấy một tăng nhân đang ngồi dưới tượng phật. Tăng nhân kia lẳng lặng ngồi, giống như một bức tượng.
- Thánh tăng? Ngươi không phải lập đàn giảng kinh sao? Sao ngồi ở trong điện không ra ngoài!
Một hòa thượng mắt lạnh trào phóng nói.
Bốn phía vang lên tiếng chế nhạo phối hợp.
- Câm miệng!
Vương Khả trừng mắt gào to.
Tiếng gào này vừa dứt, mọi người lập tức an tĩnh lại, kinh ngạc nhìn Vương Khả, ngươi la cái gì?
- Ngươi không nhìn thấy sao? Vậy cũng xưng là người tu phật, thánh tăng đang làm cái gì, ngươi không biết sao?
Vương Khả trừng mắt giận dữ nói.
- Thánh tăng đang làm cái gì? Không phải lập đàn giảng kinh sao?
Hòa thượng kia trào phúng nói.
- Thánh tăng đang đối thoại với quỷ âm phủ, cầu tình cho quỷ hồn uổng mạng!
Vương Khả giải thích.
Đám hòa thượng: “…!”
Ngươi cứ nói khoác đi! Còn câu thông âm phủ? Chỉ bằng một phàm nhân như hắn? Phàm nhân ngay cả chút tu vi cũng không có mà có thể câu thông với âm phủ?
- Các ngươi nghĩ thánh tăng mỗi ngày nhàn rỗi giống các ngươi sao? Mỗi ngày thánh tăng phải dùng phật hiệu Đại Thừa thu nạp vô số oán linh uổng mạng, vừa phải câu thông với địa ngục, cầu tình với phán quan địa ngục! Nào có công phu mỗi ngày phản ứng các ngươi, nếu không phải do các ngươi mỗi ngày gây náo loạn, để Chu Vương hạ chỉ bức thánh tăng tự chứng, nếu không, nào có thời gian giảng kinh với các ngươi, hừ!
Vương Khả hừ lạnh.
- Vương Khả, ngươi còn muốn gạt chúng ta? Đến lúc này rồi, các ngươi gạt được ai? Phật hiệu Đại Thừa? Hừ, hôm nay chúng ta là đến nghe phật hiệu Đại Thừa, nếu không làm chúng tâm phục khẩu phục, chúng ta sẽ đập vỡ Trấn Ma Tự này, miễn làm bẩn uy danh của Bồ Tát!
Hòa thượng kia trừng mắt giận dữ nói.
- Thích nghe thì nghe, không nghe thì cút, làm màu cái gì? Là ngươi giảng kinh hay là thánh tăng giảng kinh!
Vương Khả trừng mắt nói.
Hòa thượng kia: “…!”
Không phải ngươi vô nghĩa trước sao?
- Hừ, được rồi, chúng ta không nói nữa, chúng ta nghe phật hiệu Đại Thừa của thánh tăng. Nhưng, chúng ta có quyền biện luận, lỡ như thánh tăng nói sai gì, chúng ta biện luận ra điều giả mạo, sẽ không khách khí với các ngươi!
Hòa thượng kia lạnh lùng nói.
- Đúng vậy, chúng ta chờ phật hiệu Đại Thừa của ngươi, rồi biện luận với thánh tăng! Cũng để dân chúng bốn phía hiểu được, ai là kẻ lừa đảo!
Một đám hòa thượng lạnh lùng nói.
- A di đà phật!
Hòa thượng Vô Giới trong chủ điện Trấn Ma Tự đột nhiên mở miệng. Nhất thời, tất cả mọi người bốn phía đều an tĩnh, rất nhiều người dùng ánh mắt hoài nghi nhìn vào trong chủ điện, muốn nghe cái gì là phật hiệu Đại Thừa.
- m phủ địa ngục có một cơ quan áp chế ma quỷ, gọi là mười tám tầng địa ngục, giam giữ ác quỷ nhân gian gia nhập âm phủ. Khi vào mười tám tầng địa ngục, khó có thể siêu sinh. Tầng thứ nhất, địa ngục cắt lưỡi? Người trên đời, phàm châm ngòi ly gián, phỉ báng hại người, miệng lưỡi trơn tru, lời lẽ xảo ngôn, nói dốt lừa gạt, đều bị nhốt vào trong địa ngục cắt lưỡi! Tiểu quỷ vạch miệng của người đó ra, kéo dài, từ từ cắt…
Hòa thượng Vô Giới bắt đầu giảng đạo.
Vừa mở miệng, tất cả hòa thượng đến tra xét đầu ngây ngẩn. Mẹ nó, chúng ta chỉ đến biện luận kinh văn mà thôi, ngươi vừa bắt đầu đã đe dọa chúng ta làm gì? Ngươi nói chúng ta châm ngòi ly gián, lời lẽ xảo ngôn, phải xuống địa ngục cắt lưỡi? Đây là muốn chặn lời chúng ta sao? Có để chúng ta biện luận kinh văn hay không? Chúng ta biện luận kinh văn, gọi là lời lẽ xảo ngôn sao? Chúng ta tố giác các ngươi với dân chúng, gọi là châm ngòi ly gián? Phải xuống địa ngục cắt lưỡi?
Ngươi nói thì nói đi, nói kỹ càng từng chi tiết như vậy làm gì, nghe mà sởn cả gai ốc!
Rất nhiều đệ tử Tiên Môn cũng trừng lớn mắt nhìn thánh tăng trong Trấn Ma Tự. Thánh tăng này là một nhân vật khó chơi mà, mấy ngày nay cũng không lộ diện, cũng không mở miệng, vừa mở miệng, đã ra tay ngoan độc! Ai biện luận kin văn với hắn, sẽ xuống địa ngục cắt lưỡi? Quá độc ác!
----------oOo----------
Mọi người không phải chưa từng nghe giảng kinh, dù sao dĩ vãng cũng có cao tăng Tiên môn đến giảng kinh, nhưng chưa bao giờ giảng như vậy! Quá khứ nghe kinh văn, cao tăng đắc đạo phần lớn giảng kinh thư nội dung tường hòa, từ bi, đều giảng làm sao hóa giải khốn khổ trong lòng, làm sao phổ độ thế nhân, làm sao đạo nhân hướng thiện, tẩy rửa tâm linh. Ngươi này đang giảng cái gì? Trực tiếp đưa mọi người xuống mười tám tầng địa ngục?
- Đây, đây căn bản không phải kinh Phật!
Có người sắc mặt khó coi nói.
- Yên lặng, thánh tăng đang giảng phật hiệu Đại Thừa, không phải phật hiệu Tiểu Thừa các ngươi từng nghe! Phật hiệu Đại Thừa phải trải nhiệm thật, phật hiệu Tiểu Thừa của các ngươi chỉ là do nghiên cứu tạo ra, học hỏi chút đi!
Vương Khả lập tức biện giải.
Phật hiệu Đại Thừa? Sắc mặt đám hòa thượng cứng đờ, khinh thường chúng ta không hiểu kinh thư sao?
- Giảng kinh không phải giống hắn! Hắn chỉ là kể chuyện xưa.
Một hòa thượng trừng mắt nói.
- Các ngươi giảng kinh, như lọt vào trong sương mù, không thể hiểu nổi. Thánh tăng giảng kinh, nói thẳng vấn đề, không phải vì yêu thích mà là vì muốn dân chúng cũng phải nghe hiểu. Chỉ có tất cả mọi người đều nghe hiểu mới có thể được chúng sinh tiếp nhận. Phật tổ viết, chúng sinh ngang hàng! Đại Thừa cũng vậy!
Vương Khả trừng mắt giải thích.
Một đám hòa thượng: “…!”
Phật tổ nói chúng sinh ngang hàng, là muốn nói hoạch tẹt ra hết? Vì muốn chúng sinh đều nghe hiểu sao?
- Các ngươi không hiểu phật hiệu Đại Thừa, cũng nên biết lễ nghi Phật gia phải không? Nếu không biết lễ nghi Phật gia cũng nên hiểu biết tôn trọng tối thiểu! Thời điểm thánh tăng nói chuyện, các ngươi có thể im lặng chút không, chờ nghe xong rồi hỏi?