Sách được làm bởi Nhân
Zalo: 0945 787 018, bán sách truyện giá rẻ
--------------------------
- Sư tôn, ta làm sao cảm thấy bị người hãm hại rồi?
Vương Khả kỳ quái nói.
- Nói gì vậy? Hả?
Trần Thiên Nguyên trừng mắt.
- Ôi, đệ tử nói sai rồi, sư tôn đang ma luyện đệ tử! Đa tạ sư tôn tài bồi!
Vương Khả lập tức hèn nhát nhận sai.
- Ừm!
Trần Thiên Nguyên vừa lòng gật đầu.
Vương Khả: “…!”
- Sư tôn, nghe nói điện chủ Nam Lang Điện, rất nhiều năm chưa trở lại tông môn rồi?
Vương Khả ngạc nhiên nói.
- Yên tâm, nàng sẽ không rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn, chỉ là không chịu trở về thôi! Ngươi có thể đi Đại Chu Vương Triều tìm thử!
Trần Thiên Nguyên nói.
- Một trong ba đại Vương Triều khu phàm nhân, Đại Chu Vương Triều?
Vương Khả sửng sốt.
- Không sai, ta trước kia nghe nói nàng từng cước bộ qua Đại Chu Vương Triều! Ngươi đi thử thời vận đi!
Vương Khả: “…!”
Cái gì gọi là thử thời vận?
- Sư tôn, có phải có ẩn tình gì không, vì sao người nhắc tới điện chủ Nam Lang Điện, ngữ khí lại kỳ lạ như vậy?
Vương Khả lo lắng nói.
- Không có ẩn tình gì, ngươi đi tìm đi! Tốt nhất hai ba năm này phải tìm ra! Mang nàng về Thiên Lang Tông!
Trần Thiên Nguyên nói.
- Sư tôn, có thể dán thông báo tìm người sao?
Vương Khả hỏi.
- Tùy ngươi, nhưng đùng đề cập đến việc kế thừa tông chủ!
Trần Thiên Nguyên nói.
- Vậy là được rồi!
Vương Khả thở phào.
Nếu tự mình tìm, phải tìm đến khi nào?
- Còn có, Mộ Dung Lục Quang biến mất, ngươi có biết tình huống không?
Trần Thiên Nguyên hỏi.
- Đại sư huynh biến mất? Ta không biết!
Vương Khả thề thốt phủ nhận.
Mẹ nó, đã có trọng trách tìm điện chủ Nam Lang Điện, Mộ Dung Lục Quang kia biến mất, liên quan gì ta? Lúc trước khuyên bọn họ nên rời Trấn Ma Tự đi, nói với bọn họ giới sắc hòa thượng là tên điên, bọn họ còn không nghe, trách ta sao?
- Không biết? Không biết thì thôi!
Trần Thiên Nguyên lắc đầu.
Vương Khả thở phào, còn may ta thông minh.
- Cứ như vậy đi, ngươi bận việc của ngươi, vi sư đi trước, ở tòa cao ốc Thần Vương này, cả người không được tự nhiên!
Trần Thiên Nguyên đứng dậy nói.
- Tòa ca ốc Thần Vương này của ta hẳn là trang hoàng rất tốt mà!
Vương Khả kỳ quái nói.
- Rất tốt? Ha hả, ngươi có biết hiện tại có bao nhiêu ánh mắt nhìn vào nơi này không? Nếu ta đoán không sai, đệ tử chính đạo không nói, Ma Tôn, Tử Bất Phàm, Đường chủ đệ nhất hẳn vẫn chưa rời khỏi Long Tiên Trấn, mà ở góc nào đó nhìn chằm chằm ngươi!
Trần Thiên Nguyên giải thích.
- Cái gì? Không thể nào, bọn họ không phải đều đi rồi sao?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Không đi! Đều ở đây!
Trần Thiên Nguyên lắc đầu.
Vương Khả: “…!”
Một đám lão đại Ma giáo, đều là rình mò cuồng ma sao?
Trần Thiên Nguyên đi rồi, Vương Khả bỗng nhiên giật mình, cả người không được tự nhiên, giống như cảm giác không mặc quần áo bị người khác nhìn chằm chằm, ai chịu nổi?
- Quên đi, trước xử lý nghiệp vụ ngân hàng, phê duyệt xong, ta sẽ đi, lập tức đi, nơi này rất nguy hiểm!
Sắc mặt Vương Khả khó coi nói.
Long Tiên Trấn, tiểu viện của Mạc Tam Sơn. Mạc Tam Sơn để đám thuộc hạ mình lui xuống, trên ghế trước mặt là một con quạ đen đang đứng.
- Đường chủ đệ nhất, sao ngươi lại đến đây?
Mạc Tam Sơn cười khổ.
- Ta sao lại đến đây? Ta còn chưa hỏi ngươi, ngươi để ta giúp ngươi giải quyết Vương Khả, nói chắc chắn hắn là đệ tử chính đạo, kết quả thì sao? Ma khí của hắn màu đen còn thuần khiết hơn ta! Càng không có công đức tru ma! Hại ta thật mất mặt! Ngươi đang đùa giỡn ta sao?
Quạ đen lạnh lùng nhìn Mạc Tam Sơn.
- Ta, ta cũng không ngờ. Vương Khả kia lại che giấu thâm sâu như vậy!
Vẻ mặt Mạc Tam Sơn chua sót nói.
- Hừ, tin tức ngươi cung cấp cho ta có sai lầm, ta đã hoàn thành ủy thác của ngươi! Hiện tại, ngươi nói cho ta biết, Sắc Dục Thiên sẽ giấu đồ vật ở đâu? Ngươi có tin tức phải không?
Quạ đen trầm giọng nói.
- Sắc Dục Thiên? Hắn không phải bị Ma Tôn giết rồi sao?
Mạc Tam Sơn kinh ngạc nói.
- Ma Tôn giết sống hắn, nhưng ngươi biết ra đời của hắn, hắn là sinh ra từ độ huyết tự sát, đoạt lấy Trấn Tự Phật Bảo của Độ Huyết Tự, có phật bảo hộ thể, hắn chưa chắc đã chết. Bất quá khẳng định cũng là nguyên khí đại thương, không biết bao lâu mới có thể khôi phục! Ta nghĩ hắn có tàng bảo gì đó? Ta muốn thu hồi phật bảo kia!
Quạ đen trầm giọng nói.
- Phật bảo? Có thể giúp Sắc Dục Thiên tránh được giết chóc của Ma Tôn?
Hai mắt Mạc Tam Sơn đột nhiên sáng lên.
- Đừng hỏi nhiều như vậy, thời gian trước ta phối hợp với ngươi, giúp ngươi được tín nhiệm của Sắc Dục Thiên! Ngươi hẳn biết tàng bảo của hắn ở đâu, nói mau!
Quạ đen trầm giọng nói.
Trong mắt Mạc Tam Sơn biến ảo.
- Đừng giỡn mặt với ta, nếu không, ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!
Quạ đen lạnh giọng nói.
Mạc Tam Sơn thở sâu, lắc đầu:
- Cụ thể ở đâu, ta cũng không rõ ràng, nhưng lần trước hắn mang ta đi đại giới Đại Chu Vương Triều, hẳn là ở chỗ nào đó đại giới Đại Chu Vương Triều!
- Đại Chu Vương Triều khu phàm nhân? Cũng đúng, vương thất của Đại Chu Vương Triều kia là hắn phù hộ, ở Đại Chu Triều Đô?
Trong mắt quạ đen đột nhiên sáng ngời.
Ngay khi hai người đang nói chuyện, ngoài phòng bỗng nhiên truyền đến thanh âm của thuộc hạ:
- Điện chủ, tông chủ đến Lang tiên Trấn, đang ở đại trạch Vương gia của Vương Khả!
- Trần Thiên Nguyên đến đây?
Sắc mặt quạ đen trầm xuống.
- Tới đúng lúc, ha, ha ha ha, lần này ta muốn xem Vương Khả làm sao! Đường chủ đệ nhất, cứ như vậy đi, ta muốn lấy mạng chó của Vương Khả!
Vẻ mặt Mạc Tam Sơn lộ ra vẻ hưng phấn.
Quạ đen ngưng trọng nhìn ra bên ngoài, vỗ cánh, bay ra khỏi tiểu viện của Mạc Tam Sơn.
- Người đâu, nâng ta đi đại trạch Vương gia!
Vẻ mặt Mạc Tam Sơn hưng phấn nói.
Đại trạch Vương gia!
- Trương Chính Đạo, ngươi không phải tổng giám đốc tòa cao ốc Thần Vương sao? Chuyện cho vay này, ngươi không biết?
Một đệ tử chính đạo trừng mắt nói.
- Đúng vậy, ta muốn vay tiền, tổng giám đốc ngươi không hiểu? Chẳng lẽ ta còn phải đi hỏi đám tà ma kia?
- Đúng vậy đúng vậy, ta muốn gửi tiền, ngươi cũng không biết? Ngươi làm tổng giám đốc gì chứ?
Quở trách liên tiếp khiến Trương Chính Đạo nghẹn họng. Nghiệp vụ ngân hàng này vừa mới bắt đầu, đã có người khẩn cấp muốn mua rồi? Vương Khả từ nơi này học trò lừa gạt này! Mấu chốt, vì sao những người này đều tin tưởng giống như nhập ma?