- Độc trên người Long Ngọc đã được ta giải! Hơn nữa còn thu nàng làm đệ tử! Đệ tử của ta, không thể cho ngươi!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Đệ tử? Ách, đệ tử? Được rồi! Long Ngọc không sao thì tốt!
Vương Khả gật đầu một cái.
Long Ngọc không quay lại không sao, nhưng nếu nàng làm đệ tử thì tốt hơn làm thị nữ nhiều.
- Cho ngươi cầu nguyện một lần nữa!
Ma Tôn trầm giọng nói.
Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm dùng ánh mắt ngoài ý muốn nhìn về phía Ma Tôn, đây là lần đầu tiên Ma Tôn mở miệng vàng, có người bỏ qua, Ma Tôn lại cho cơ hội lần nữa, hôm nay phá lệ vì Vương Khả?
- Còn một cơ hội? Vậy Ma Tôn có thể cho ta 750 phản đồ ma giáo, để ta hành hình không?
Vương Khả mong chờ nói.
Bây giờ trọc chân khí lần thứ hai biến thành màu xám, suýt chút nữa biến thành màu đen nhánh, hắn sắp bị cháy muôn rồi! Chỉ có công đức tru ma mới cứu được mình! Tru ma, chỉ có tru ma!
- Ngươi muốn hành hình?
Ma Tôn sững sờ?
Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm cũng rất khó hiểu. Mẹ nó, hôm nay Vương Khả lên cơn gì vậy?
Ma Tôn cho ngươi hai cơ hội cầu nguyện, ngươi cầu cái đếch gì thế? Lần đầu tiên là muốn cướp nữ nhân của Ma Tôn. Bây giờ lại muốn đi làm đao phủ? Ngươi có bệnh sao? Thà ngươi nói muốn một tòa linh sơn còn được!
- Vâng, những người này phản bội Ma giáo này. Ta hận không thể ăn thịt bọn chúng, gặm xương bọn chúng, uống máu bọn chúng! Chỉ khi ta tự tay tru sát bọn chúng mới giải được mối hận trong lòng! Ma Tôn, xin ngài cho ta hành hình, ta chỉ có nguyện vọng này, có thể tru sát phản đồ thay Ma Tôn, nguyện vọng này là đủ rồi.
Vương Khả dõng dạc nói.
Mọi người không biết mục đích thật sự của Vương Khả, chỉ cảm thấy khó hiểu khi Vương Khả tỏ vẻ trung thành với Ma Tôn và ma giáo! Mẹ nó, ngươi nịnh nọt quá mức rồi đấy.
Chu Hồng Y và Tử Bất Phàm im lặng. Trong lòng mắng một câu nịnh hót! Đồng thời cũng âm thầm bội phục, ngươi đúng là bỏ được máu! Lãng phí một nguyện vọng của Ma Tôn để vỗ mông ngựa? Ngươi là người đầu tiên trong ma giáo làm vậy đấy.
Ma Tôn cũng trầm mặc một lúc lâu.
- Chỉ cái này?
Ma Tôn cổ quái nói.
- Chỉ cái này thôi, mong Ma Tôn đồng ý!
Vương Khả lập tức hành lễ.
Đại điện rơi vào yên tĩnh.
Qua một lúc lâu, Ma Tôn mới hỏi.
- Có phải ngươi còn muốn quay về Thiên Lang Tông?
Sắc mặt Chu Hồng Y và Tử Bất Phàm thay đổi, Vương Khả muốn lừa gạt đệ tử chính đạo?
Mượn cớ tru ma để được chính đạo tin tưởng? Quả nhiên Ma Tôn nhìn xa trông rộng, trong nháy mắt đoán được suy tính của Vương Khả.
- Ách, Ma Tôn, ta muốn về Thiên Lang Tông thì không cần kiếm lý do lòe loẹt như vậy, lúc nào về cũng được! Ta hành hình tru diệt phản đồ không phải vì quay về Thiên Lang Tông! Mọi người có thể không cần cho người ngoài biết! Ta lặng lẽ hành hình cũng được!
Vương Khả nói.
Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm im lặng, ngươi vì vỗ mông ngựa của Ma Tôn thôi sao? Đúng là dốc hết vốn liếng!
Ma Tôn nhìn chằm chằm Vương Khả một lúc lâu, im lặng.
Vương Khả cúi đầu cung kính nói.
- Ma Tôn, ngươi phải đồng ý với ta! Ta chỉ có nguyện vọng này thôi! Không quá đáng chứ?
Im lặng một lúc, Ma Tôn nhìn về phía Chu Hồng Y.
- Còn bao nhiêu đệ tử chính đạo còn sống?
- Mạc Tam Sơn, Điền Chân dẫn theo 200 đệ tử chính đạo đến, bị thuộc hạ của Sắc Dục Thiên đồ sát hút máu, chỉ còn lại 50 người còn sống! Bây giờ đang bị giam trong nhà tù!
Chu Hồng Y cung kính nói.
- Vương Khả muốn quay về Thiên Lang Tông, lần này trở về sẽ bị nghi ngờ! Cho Vương Khả năm mươi người này, để cho hắn thả ra.
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Vâng!
Chu Hồng Y cung kính nói.
Vương Khả sững sờ.
- Ma Tôn, ngài cân nhắc chu toàn cho ta như vậy? Nhưng việc tru sát phản đồ, ngài chắc chắn phải giao cho ta!
Ma Tôn nhìn chằm chằm Vương Khả một lúc, nói.
- Nửa năm sau, ở hội trường đại hội Long Môn, do ngươi hành hình!
- Vâng! Tạ ơn Ma Tôn!
Vương Khả vui mừng.
Ma Tôn đồng ý? Vậy trọc chân của mình được cứu rồi!
- Ma Tôn, ý của ngài là muốn tru sát phản đồ ở hội trường đại hội Long Môn, cũng là gõ chuông cảnh báo ma giới?
Chu Hồng Y nói.
Nếu Sắc Dục Thiên phản bội Ma Tôn từ hội trường đại hội Long Môn, Ma Tôn quay về nơi ban đầu, chém đầu hết đám người này, cũng đánh cảnh báo những phần tử nguy hiểm khác trong Ma Giáo?
Ma Tôn không trả lời Chu Hồng Y mà nhìn về phía Tử Bất Phàm.
- Tử Bất Phàm, ngươi đồng ý với Vương Khả khuyên ta đi tham gia khai trương cao ốc Thần Vương, cắt băng?
- Ồ? Ta chỉ đồng ý nói một câu! Ma Tôn nghe là được rồi, không cần quan tâm!
Tử Bất Phàm sững sờ.
Ma Tôn, sao ngươi lại nhắc đến cái công ty lừa đảo kia?
- Đúng vậy, Ma Tôn, Vương Khả còn nói với ta nữa! Ngươi đừng coi ra gì!
Chu Hồng Y cười nói.
- Chu Hồng Y, lúc trước ngươi không nói thế này, ngươi nói nếu Ma Tôn cắt băng, ngươi cũng cắt!
Vương Khả lập tức sửa lại.
Chu Hồng Y trừng mắt nhìn Vương Khả.
- Được rồi, sao Ma Tôn đồng ý chuyện này được? Ngươi đừng dùng những chuyện ngu xuẩn thế này để làm phiền Ma Tôn nữa!
Vương Khả đen mặt. Ta đang nói chuyện với Ma Tôn, liên quan gì đến ngươi!
- Lúc công ty Thần Vương khai trương ở chính đạo, Thiên Lang Tông và Kim Ô Tông ủng hộ hết mình! Bây giờ khai trương ở Ma Đạo, sao lại để chính đạo lấn át được? Đến lúc đó ta sẽ đến chống đỡ tràng diện giúp ngươi!
Ma Tôn bình tĩnh nói.
Vương Khả trừng to mắt, Ma Tôn đồng ý cắt băng cho ta?
- Đa tạ Ma Tôn nể mặt!
Vương Khả lập tức mừng lớn nói.
Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm trừng mắt nhìn về phía Ma Tôn, này, đây là Ma Tôn giả đúng không? Mẹ nó, không phải trước đây Ma Tôn luôn cảm thấy mấy thứ này rất phiền phức sao? Vì sao hôm nay lại chủ động đi cắt băng cho Vương Khả? Gặp quỷ!
- Cám ơn Chu đường chủ, Tử đường chủ nể mặt!
Vương Khả vui vẻ nhìn về phía Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm.
- Có ý gì? Chúng ta không đồng…!
Tử Bất Phàm lập tức nhảy dựng lên.
Mẹ nó, ta đi cắt băng cho ngươi? Nói đùa cái gì vậy?
Nhưng, nhìn Ma Tôn bên cạnh, sắc mặt Tử Bất Phàm cứng đờ. Ta không đi? Vậy lúc trước ta nói cái gì? Ta tự mình nói nếu Ma Tôn đi thì ta cũng đi! Bây giờ Ma Tôn đi, ta không đi? Chẳng phải là không biết điều, không nể mặt Ma Tôn sao?