Bất Diệt Thần Vương

Chương 438: Ngươi Muốn Cái Gì?




Tất cả mọi thứ ngươi làm đều là sai lầm? Ngươi cảm thấy có đáng không?

Vương Khả hỏi.

- Ta... !

Đồng An An cảm thấy nghi ngờ tính toán ban đầu của mình.

- Con người quý nhất là mạng sống, mỗi người chỉ được sống một lần, ngươi không nên sống như vậy, nếu như nhìn lại chuyện cũ không hối hận, cũng không vì mình tầm thường mới cảm thấy xấu hổ, như vậy, đến lúc sắp chết, bản thân có thể tự hào nói rằng, ta dùng toàn bộ sinh mệnh của mình hiến tặng cho sự nghiệp quý giá nhất!

Vương Khả nghiêm túc khuyên nhủ.

Long Ngọc bên cạnh trừng to mắt nhìn về phía Vương Khả, ngươi khoác lác thủng trời rồi! Đồng An An chỉ không muốn đi theo ngươi thôi, vậy mà bị ngươi nói là cuộc sống của hắn không đáng một đồng? Làm sao, cái công ty quỷ quái Thần Vương ngươi mở kia lại biến thành sự nghiệp quý giá nhất rồi?

- Sắc Dục Thiên chỉ muốn lợi dụng ngươi, hoàn toàn không thưởng thức ngươi! Ta thì khác, người khác xem ngươi là cặn bã, ta lại xem ngươi là châu ngọc! Ta rất thưởng thức năng lực xã giao của ngươi! Đồng An An, ngươi hãy gia nhập công ty Thần Vương của ta đi! Ta sẽ cho ngươi đứng lên gánh vác một vùng trời! Từ nay về sau, ngươi không cần làm những công việc nguy hiểm như làm thích khách hay nằm vùng nữa! Ngươi hoàn toàn có thể sử dụng thiên phú của ngươi, chỉ cần kết bạn làm quen với bốn phương là được, đi lên sân khấu hào nhoáng nhất của mình! Ngươi không chỉ có tiền lương cao! Còn có địa vị làm người ta hâm mộ! Từ nay về sau, không cần lo lắng bị người khác đánh lén, đến lúc đó, thậm chí công ty Thần Vương còn đưa nhân viên an ninh, bảo vệ bên người ngươi! Tiền tài, địa vị, an toàn! Chỉ có công ty Thần Vương của ta mới có thể cho ngươi! Đây là sự lựa chọn sáng suốt nhất, cũng là định hướng cuộc đời của ngươi!

Vương Khả nhiệt tình khuyên nhủ.

Khuyên một lúc, trong lòng Đồng An An mãnh liệt dâng trào.

Hiển nhiên, lời của Vương Khả rất có tính cổ động, Đồng An An nghe xong thì nhiệt huyết sôi trào, hận không thể đồng ý ngay.

Nhưng, lý trí còn sót lại, đè tất cả xúc động xuống, Đồng An An cãi lại nói.

- Hừ, công ty Thần Vương của ngươi là cái gì?

- Không tính là gì! Chính là an toàn! Thể diện! Lương cao! Ba thứ đó là đủ rồi! Ta cũng rất kỳ quái, ngươi nằm vùng cho Sắc Dục Thiên, làm tay chân, thích khách, làm công việc bẩn thỉu nguy hiểm, nặng nhọc, lại chẳng có tiền, không có địa vị, cũng không có thể diện! Ngươi muốn cái gì?

Vương Khả hỏi Đồng An An.

-... !

Đúng vậy, ta muốn cái gì chứ?

Đồng An An rơi vào một vòng suy nghĩ luẩn quẩn, hắn cảm giác Vương Khả có vấn đề, nhưng lại không tìm được vấn đề ở đâu? Lỗ thủng nơi nào chứ? Vì sao không tìm ra bệnh tật gì? Ta muốn gì đây?

Đồng An An trầm mặc thật lâu.

- Nếu không, ngươi suy nghĩ cẩn thận lại, đừng vội vàng đồng ý, cứ suy nghĩ thật kỹ.

Vương Khả an ủi.

- Ừ?

Đồng An An cổ quái gật đầu một cái.

Long Ngọc bên cạnh ngạc nhiên, Đồng An An gật đầu? Xúi giục sắp được rồi? Chỉ thiếu bước một chân vào cửa nữa thôi? Vương Khả làm gì vậy? Ta nhớ Đồng An An này rất linh hoạt mà, vậy cũng bị tẩy não? Không thoát ra được?

- Đến rồi!

Long Ngọc bên cạnh mở miệng nói.

- A?

Vương Khả ngẩng đầu nhìn về phía bốn phía.

Đây là phía sau Thủy Tinh Long Cung, nơi này có một sơn cốc lớn, bốn phía sơn cốc có sương mù máu tràn ngập.

- Xem ra người canh gác mà Ma Tôn sắp xếp ở đây đã bị đường chủ điều đi chỗ khác?

Đồng An An nghi ngờ nói.

- Trong sơn cốc này có một cái huyết trì, tên là 'Vạn Huyết Trì' ! Bên trong Vạn Huyết Trì có vô số huyết chân nguyên, có thể đủ cho Ma Tôn thưởng cho vô số đệ tử ma giáo, chúng ta phải đi vào!

Long Ngọc trầm giọng nói.

- Đây là cửa Vạn Huyết Trì, bên trong sương mù máu tràn ngập, giống như có trận pháp! Chúng ta đi vào được không?

Đồng An An lo lắng nói.

- Vạn Huyết Dưỡng Long Đại Trận?

Long Ngọc híp đôi mắt một cái.

- Vạn Huyết Dưỡng Long Đại Trận? Đây không phải là đại trận Sắc Dục Thiên bố trí ở đại hội Long Môn sao? Nó dùng để giết người?

Vương Khả tò mò hỏi.

- Đây là Vạn Huyết Dưỡng Long Đại Trận biến chủng, có lẽ có hiệu quả khác, cũng không làm cho người ta mất đi thần trí, nó chỉ lợi dụng chân nguyên huyết trong Vạn Huyết Trì để ôn dưỡng Long Linh, hơn nữa còn có hiệu quả phòng ngự!

Long Ngọc giải thích.

- Ngươi chắc chắn là ở đây?

Trong mắt Vương Khả lóe lên sự mong đợi.

Vương Khả và Long Ngọc đã thảo luận xong, bọn họ đi theo cửa nhỏ vào Thủy Tinh Long Cung, mà cửa nhỏ này ở trong Vạn Huyết Trì!

- Không sai!

Long Ngọc gật đầu một cái.

- Được, vậy chúng ta đi vào trong đi!

Vương Khả kích động nói.

- Các ngươi muốn làm gì? Xông vào sao? Lỡ may làm đường chủ biết được thì các ngươi chết chắc! Các ngươi không muốn đi tìm Chu Hồng Y sao?

Đồng An An kinh ngạc nói.

Vương Khả lại không quan tâm đến Đồng An An, hắn bước lên trước một bước!

- Hô!

Bỗng nhiên trong sương mù máu có một đầu huyết long to lớn, đôi mắt của nó dữ tợn, giống như đang cảnh cáo Vương Khả cút ngay.

- Long mạch Kim Long? A, xem ra Sắc Dục Thiên thu thập tàn linh của long mạch kim long tự bạo kia chữa lại, cho nó ở đây hấp thu chân nguyên huyết của Vạn Huyết Trì để chữa thương, các ngươi cẩn thận, hình thể con Kim Long này đã khôi phục không ít, không dễ đối phó!

Long Ngọc ngưng trọng nói.

- Làm sao ngươi biết?

Đồng An An bên cạnh tò mò nói.

- Vương Khả, ngươi làm gì? Đừng làm Long Mạch Kim Long kinh hãi! Nó sẽ rống lên làm tất cả mọi người biết.

Long Ngọc lập tức biến sắc kêu lên.

Lại nhìn thấy, trên tay Vương Khả cầm một cục gạch, hung hăng đập vào trên đầu huyết long.

- Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, đầu của huyết long gục xuống, giống như bị ngất đi.

Huyết long bị đánh ngất? Thật ngất luôn rồi, sương mù máu trước mắt tách ra một con đường, nối thẳng về phía trước.

Vương Khả cất Thần Vương Ấn.

- Tốt rồi, huyết long bị ta đánh ngất, chúng ta đi vào đi!

Long Ngọc.

-... !

Đồng An An.

-... !

- Ngươi, ngươi làm như thế nào?

Long Ngọc không hiểu nổi.

- Đập choáng nó là được rồi, cũng không phải là lần đầu tiên!

Vương Khả cười nói.

Long Ngọc trầm mặc một chút. Cái này, cái này, cái này thật tà môn.