Bất Diệt Thần Vương

Chương 409: Nghiên Cứu Một Chút




Sao ngươi dám nghĩ như thế? Mạc não của ngươi sao kỳ lạ đến vậy?

- Chẳng lẽ không giống? Vậy ngươi nói Long Khí kia là cái gì? Kim Long được ngưng tụ ra từ long mạch còn có thể nổ tung được! Không phải là mặt đất thải khí dơ bẩn ra bên ngoài sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

Trương Chính Đạo.

- …!

Nghĩ theo sự giả thưởng của Vương Khả, Trương Chính đạo nhìn lại long khí kim sắc đầy trời kia, quả nhiên là màu vàng óc, giống y hệt với trọc chân khí của Vương Khả.

- Vì sao? Vì sao ta cảm thấy giống? Nếu những khí này là rắm do mặt đất thả ra, vậy vị trí hội trường này là ở đâu?

Trương Chính Đạo mở to hai mắt nhìn.

Nghĩ đi nghĩ lại. Trương Chính Đạo cảm thấy buồn nôn.

- Hô!

Bỗng nhiên, có một cỗ long khí bao phủ một người cầu tiên.

- Ta có long khí nhập thể, ta có đại vận đạo, ta có đại vận đạo!

Người kia ngạc nhiên kêu.

Lập tức, có một số đệ tử tiên môn nhanh chóng xông vào hội trường.

- Tiểu tử, theo ta đi, làm huynh đệ cùng tông môn với ta!

- Tiểu tử, đến Thiên Lang Tông đi!

- Vẫn nên đi Thái m Ma Giáo thích hợp ngươi hơn!

- Kim Ô Tông cho phép ngươi nhập môn!

...

...

...

Một cỗ long khí màu vàng kim từ trên trời giáng xuống, bao phủ một đám người cầu tiên, trong chớp mắt, một người đệ tử tiên môn chạy xuống, mời người có vận đạo vào tiên môn, người tranh ta đoạt.

Vốn dĩ là một cơ hội tuyển chọn rất hoàn mỹ.

Nhưng lúc này Trương Chính Đạo nhìn cái người cầu tiên bị long khí màu vàng óng bao trùm lên, hắn cảm thấy cực kỳ buồn nôn.

Một người cầu tiên kích động hít một ngụm long khí thật to, cũng không biết có tác dụng hay không, nhưng hắn hưng phấn hét lên.

- Ha ha ha, long khí ở đây, a ô, a ô! Vào cả trong miệng ta rồi!

- Ọe! Trương Chính Đạo nhịn không được nôn ra.

- Ngươi sao vậy? Sao lại nôn?

Vương Khả trừng mắt tò mò hỏi.

- Còn không phải do ngươi, làm ta liên tưởng, ọe! !!

Trương Chính Đạo nhìn thấy có người ở xa xa đang liều mạng hút long khí.

- Ngươi bị bệnh tâm thần sao? Ta đây rảnh rỗi nhàm chán nên nghiên cứu với ngươi, mà ngươi cũng nôn ra luôn? Không phải khẩu vị của ngươi rất nặng sao?

Vương Khả kinh ngạc nói.

- Trách ta rồi? Ọe ~~~!

Trương Chính Đạo hoàn toàn không ngừng nôn được.

Hội trường đại hội Long Môn!

Vương Khả, Trương Chính Đạo nhìn xuống hội trường phía dưới, long khí đang liên tục tràn vào trong đám người có đại vận đạo, nhưng đám long khí này chỉ bay đến tầng thứ 25, không bay lên trên được nữa, vì thế vị trí của Vương Khả không có chút long khí nào bay đến.

Để tranh cướp đệ tử, quả nhiên, giữa chính đạo và ma đạo sẽ có ma sát nhỏ xảy ra, dù sao có số lượng người cầu tiên được long khí phụ thể thì chắc chắn có thành tựu Kim Đan, loại người mà không tranh cướp, thì tranh cướp ai?

Trong lúc hai người đang nhàm chán, bịa chuyện lung tung, sau lưng Vương Khả bỗng nhiên có một trận sóng pháp lực nổi lên.

- Graoooo!

Một tiếng long ngâm vang lên, lại nhìn thấy một con Kim Long bỗng nhiên xông lên trời.

- Tử Bất Phàm mở phong ấn trên người Chu Yếm, thả long mạch Kim Long ra sao?

Vương Khả ngạc nhiên nói.

Muốn làm gì vậy?

Kim Long vẫn khổng lồ như trước, vừa bay ra thì bầu trời đã biến sắc, lơ lửng trên không trung, giống như lúc trước.

- Không đúng, con Kim Long này khác với con Kim Long ở Thanh Kinh?

Vương Khả kinh ngạc nói.

- Có ý gì?

Trương Chính Đạo tò mò hỏi.

- Hai mắt Kim Long kia không có linh tính! Hơn nữa, con ngươi biến thành màu đỏ ngòm!

Vương Khả trầm giọng nói.

- Linh tính? Đó chỉ là long mạch mà thôi, có linh tính cái gì chứ?

Trương Chính Đạo khó hiểu nói.

- Không, không giống nhau, không có linh tính, con ngươi đỏ ngòm? Chẳng lẽ bị thôi miên?

Vương Khả tò mò nói.

- Ngươi nghĩ nhiều rồi, ai có thể thôi miên long mạch Kim Long được?

Trương Chính Đạo không hề tin.

- Graoo!

Bỗng nhiên Kim Long rít lên một tiếng, tiếng gầm này vang vọng khắp Long Tiên Trấn, thậm chí sương mù trong Chướng Hải cũng sôi trào. Mà Long Khí bên dưới cũng theo tiếng rít kia tràn vào trong Chương Hải.

Tiếng rít này làm cho tất cả mọi người kinh hãi, nhiều người tò mò nhìn lại.

- Đó là cái gì?

Có người cả kinh kêu lên.

- Con Kim Long này bay ra từ nóc nhà cao ốc Thần Vương? Đó là long mạch Kim Long ở Thanh Kinh sao?

- Ta nghe nói nó bị phong ấn trong cơ thể Chu Yếm? Nó muốn làm gì?

- Không sao, chỗ đó có Vương huynh đệ!

- Đúng vậy, chỗ đó là của Vương huynh đệ, chẳng lẽ hắn lại hại chúng ta sao?

...

...

Phía dưới rất ồn ào.

- Vương Khả biến sắc, cuối cùng cũng hiểu vì sao Tử Bất Phàm bắt hắn đứng ở đây rồi. Vì làm cho mọi người thả lỏng cảnh giác khi Kim Long xuất hiện.

- Tử đường chủ, ngươi muốn ta gánh tội?

Vương Khả cả kinh kêu lên.

- Ha ha ha, Vương Khả, ngươi cứ đứng đó là được, ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi nghe lời, ta sẽ bỏ qua ân oán ngày xưa của chúng ta!

Giọng nói của Tử Bất Phàm truyền đến.

- Không, Tử đường chủ, ta đang mở công ty, hình tượng của ta không thể bị bẩn được! Nếu các ngươi muốn gây sự thì tự mình làm, đừng liên quan đến ta! Ta chỉ là một nhân vật nhỏ, ngươi cần gì làm khó ta?

Vương Khả lo lắng nói.

- Ta kêu ngươi đứng thì ngươi cứ đứng! Nói nhảm nhiều như vậy làm gì? Hừ, ngươi nghĩ là ta bắt ngươi đứng đó chắc?

Tử Bất Phàm lạnh lùng nói.

- Không phải ngươi ép ta, vậy là ai?

Vương Khả cười khổ nói.

Bỗng nhiên, Vương Khả biến sắc, không phải Tử Bất Phàm? Chẳng lẽ còn có kẻ đứng sau khác?

Kẻ đứng sau đó chính là người Ma Tôn muốn tìm? Cmn, vốn dĩ ta muốn tránh né tai nạn này, sao lại biến thành đứng trong tâm bão chứ?

- Tử đường chủ, ta vô tội!

Vương Khả lo lắng nói.

- Im miệng, đừng có ồn ào! Ngươi còn lao nhao ta giết các ngươi!

Tử Bất Phàm lạnh giọng nói.

Vương Khả.

- …!

Mẹ nó! Gặp được nữ nhân không nói lý, ta biết làm sao?

- Vương Khả, ngươi đừng cãi, còn nói nữa thì ta phải chôn theo ngươi mất!

Trương Chính Đạo ở bên cạnh lo lắng nói.

Vương Khả.

- …!

Trong lúc Vương Khả đang sốt ruột, bỗng nhiên phía dưới có nhiều tiếng la to.

- Ôi chao! Sao long khí từ dưới đất bay lên nhiều như thế?