Đám người Thiết Lưu Vân cổ quái gật đầu một cái.
Trương Chính Đạo ở bên cạnh nhìn Vương Khả nói phét cả ngày, nhưng con mẹ nó, hắn không thể đi chọc thủng, vì sao chứ?
Vương Khả dẫn theo Xà Vương rêu rao khắp nơi, cứ vậy mà ngênh ngang đi đến công trường.
Trên đường đi, Xà Vương ngây ngốc.
- Vương Khả? Vì sao vậy? Đám đệ tử chính đạo vừa rồi lại bị ngươi nói một câu đuổi đi thì thôi đi, ngay cả đệ tử ma đạo cũng nghe một câu của ngươi? Bọn họ cứ thế mà bỏ mặc? Không quan tâm đến ta? Xem ta là không khí? Vì sao chứ?
Xà Vương ngạc nhiên nói.
Trước kia, nó vào Tiên Trấn của nhân loại thì sẽ gà bay chó sủa, liên tục đại chiến? Vậy mà bây giờ lại yên bình đến thế? Vì sao chứ?
Trương Chính Đạo ở bên cạnh chen miệng.
- Xem ngươi như không khí? Ngươi có biết Vương Khả vừa phải vận dụng bao nhiêu quan hệ nhân mạch không?
- Có ý gì?
Xà Vương nhìn về phía Trương Chính Đạo.
- Đệ tử chính đạo và ma đạo đang nhìn mặt mũi của Vương Khả mới bỏ qua ngươi! Bọn họ không tin ngươi, mà là nhờ Vương Khả, Vương Khả dùng nhân phẩm của hắn! Phi! Dùng mặt mũi của hắn để ôm sự căm thù khắp nơi đối với ngươi!
Trương Chính Đạo giải thích nói.
- Mặt mũi của Vương Khả? Vì sao? Không phải hắn là đà chủ ma giáo sao? Vì sao cũng có mặt mũi ở chính đạo?
Xà Vương không thể nào hiểu nổi.
Trương Chính Đạo liếc mắt nhìn Xà Vương, ngươi hỏi ta, ta hỏi ai? Ta mẹ nó đến bây giờ cũng không hiểu, vì sao Vương Khả đi uống vài bữa rượu, đánh vài trận mạt chược, thì có thể lăn lộn đến mức có mặt mũi lớn như thế. Mẹ nó, tà môn!
- Được rồi, đừng nói nhảm, sau này ngươi phụ trách bảo vệ công trường này, ta sẽ sắp xếp người đưa thức ăn cho người, ngươi không được phép dọa người trên công trường!
Vương Khả dặn dò.
Lúc này, rất nhiều công nhân Tiên Thiên Cảnh đang run rẩy, dù sao, một con rắn dài mười trượng đấy, ai mà không sợ? Cũng may có thuộc hạ Vương Khả đi an ủi bọn họ, nên không ai chạy trốn, chỉ là vẫn bị run chân.
- Ngươi thật sự để ta trông coi công trường?
Xà Vương tức giận nói.
- Xà Vương, ngươi có thể nghe cho kỹ, Ma Tôn còn đang ở Long Tiên Trấn nhìn ngươi đây, ngươi dám không nghe lời... !
Vương Khả trừng mắt.
Xà Vương lập tức nhận thua, mẹ nó, chỉ biết dùng Ma Tôn dọa ta.
- Hừ!
Xà Vương hừ lạnh một tiếng, tìm một cái chỗ thoáng mát nằm xuống.
Mẹ nó, trông coi công trường thì trông, ai bảo lần này xui xẻo như vậy chứ?
Vương Khả làm vậy cũng có thâm ý riêng, chỉ cần Xà Vương ở trên công trường, sẽ bị tất cả mọi người trong Long Tiên Trấn nhìn chằm chằm, mình cũng không sợ nó tác quái. Dưới con mắt trăm người như thế, nó còn dám đi ăn Chu Yếm sao?
- Dặn dò mọi người, tăng thời gian làm việc trên công trường, tăng tiến độ, trước đại hội Long Môn, ít nhất phải xây xong cho ta!
Vương Khả nói.
- Vâng!
Rất nhanh, đám thuộc hạ Vương Khả đi dặn dò người phụ trách.
Tất cả công nhân hết run chân, sau đó bộc phát động lực trước nay chưa từng có. Dù sao ai cũng đang sợ, trước đó còn có thể cố ý lề mề, nhưng bây giờ ai dám? Không thấy Vương Khả mời con rắn lớn đến nhìn chằm chằm bọn họ sao? Bọn họ đâu dám lười biếng? Không ai muốn bị nuốt sống!
Trong chớp mắt, hiệu suất trên công trường tăng vọt!
Một ngày trước đại hội Long Môn!
- Đại cát không giới hạn!
Cao ốc Thần Vương treo năm chữ lớn đỏ tươi, một đám công nhân thở phào nhẹ nhõm, thời gian này, nhờ có Xà Vương, tất cả công nhân liều mạng làm công trình, cuối cùng cũng làm xong trước đại hội Long Môn.
- Tốt lắm, cảm ơn mọi người đã vất vả làm việc, hoàn thành cao ốc! Đợi một lát nữa thì mọi người sẽ nhận được tiền thưởng.
Vương Khả đứng ở trên sân thượng tầng ba, nói với tất cả công nhân.
- Vương gia chủ sảng khoái!
Rất nhiều công nhân hưng phấn kêu.
- Ngày mai chính là đại hội Long Môn, đại hội mở ra, bao nhiêu đệ tử gia tộc đến làm cá chép vượt long môn, chúng ta không thể trì hoán cơ hội thay đổi số phận của người khác, ta phải tuân theo luật, giữ yên lặng cho các tiên môn chiêu sinh có một hoàn cảnh khảo hạch tốt đẹp! Ta quyết định, từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ được nghỉ ba ngày, trong ba ngày này sẽ được phát tiền thường, mọi người hãy vui vẻ ở Long Tiên Trấn đi, tăng hội trường đại hội Long Môn lại cho các thí sinh!
Vương Khả kêu lên.
- Được!
Tất cả công nhân đồng thanh nói.
- Ba ngày sau, đi làm đúng giờ, mọi người đi lãnh tiền đi!
Vương Khả kêu lên.
- Rống!
Tất cả công nhân đi đến nơi lãnh tiền.
- Không giới hạn? Vương Khả, ngươi còn muốn tiếp tục xây cao ốc Thần Vương?
Trương Chính Đạo tò mò hỏi.
- Nói nhảm, nếu không tiếp tục xây, ta mất nhiều công sức như thế làm gì? Đúng rồi, ta bảo ngươi hù dọa những người mua bảo hiểm để họ rời đi, ngay mai có đại chiến chính ma rồi, đừng bắt ta bồi thường tiên đấy, ngươi làm thế nào rồi?
Vương Khả nhìn về phía Trương Chính Đạo.
Sắc mặt Trương Chính Đạo cứng đờ.
- Cái này, cái này... !
- Ngày mai là đại hội Long Môn rồi, ngươi còn chưa làm xong? Cao ốc của ta cũng xong rồi, những ngày qua ngươi đi làm cái gì?
Vương Khả trừng mắt tức giận nói.
- Đã dọa vài người chạy, thậm chí, ta còn giả vờ cải trang thành đệ tử ma giáo, đi đánh lén đe dọa bọn họ, có một số người rời đi, nhưng còn hai mươi người cuối cùng, bọn họ không tin, không rời khỏi đây!
Trương Chính Đạo cười khổ nói.
- Nếu là 20 người, mai bọn họ mà chết, ta phải bồi thường tận 200 vạn cân linh thạch?
Vương Khả trừng mắt nhìn Trương Chính Đạo.
- Cũng chưa chắc, nói không chừng mai không có đánh nhau thì sao?
Trương Chính Đạo cười khổ nói.
- Đánh rắm! Chắc chắn ngày mai sẽ đánh nhau!
Vương Khả trợn mắt nói.
Mẹ nó, Ma Tôn tự mình đến đây, Vương Khả cũng đoán được sẽ có trận chiến lớn, có lẽ sẽ phải bồi thường 200 vạn cân linh thạch, ta bồi thường đến khóc mất?
- Trương Chính Đạo, ngươi không làm xong việc, nếu những người này chết, tiền bồi thường sẽ lấy từ trong lương của ngươi, bắt ngươi phun ra số tiền đã nuốt!
Vương Khả trợn mắt nói.
- Cái gì? Không thể được!
Trương Chính Đạo trợn mắt nói.
- Vì sao không thể được? Chút chuyện nhỏ này mà ngươi cũng không làm xong? Ta cần ngươi làm gì?