Bất Diệt Thần Vương

Chương 394: Ngươi Mới Là Nằm Vùng Giả




Chu Yếm cầu xin.

- Im miệng, chờ điện chủ quay về đã!

Một nam tử trầm giọng nói.

- Ta sắp chết, ta cảm thấy thanh đao này đâm lên đầu Kim Long, long khí bay ra ngoài thì thôi đi, Kim Long buồn bực, hắn mà bực bội thì sẽ tự bạo, đến lúc đó tất cả chúng ta sẽ chết chắc, xin các ngươi, xin các ngươi đấy, cởi trói cho ta đi!

Chu Yếm khóc lóc kể lể.

- Bịt miệng hắn lại!

Người kia nói tiếp.

Chu Yếm.

- …!

Các ngươi không hiểu tiếng người sao? Vì sao chứ? Ta chỉ muốn tốt cho các ngươi thôi mà?

- Ô ô ô~

Miệng Chu Yếm bị chặn lại, khuôn mặt chết không gì luyến tiếc, mẹ nó, ta đợi ở đại trạch Vương Gia không tốt sao? Chạy ra gây chuyện làm gì? Bây giờ sắp nổ tung luôn rồi! Ai đến cứu ta đi!

Ngay lúc Chu Yếm đang tuyệt vọng, bỗng nhiên mặt đất phía trước vỡ tan.

- Oanh!

Một tiếng nổ thật lớn vang lên, mặt đất nổ tung, một con quái vật xông lên từ lòng đất.

- Cmn, chuyện gì thế?

Chu Yếm ngạc nhiên khi bị quái vật đánh bay ra ngoài.

- Thứ gì?

Đám đệ tử Tây Lang Điện biến sắc, dựng thẳng binh khí lên.

Ở giữa không trung, Chu Yếm nhìn thấy một đầu rắn lớn trong khói bụi mờ mịt.

Con rắn kia há miệng phun một cái, một làn khói độc lan tỏa khắp nơi.

- Không ổn, có độc, mọi người cẩn thận.

Đám người kia cả kinh kêu lên.

Nhưng đã muộn, khói độc bao phủ mọi người, cả đám người té nhào trên đất, miệng sùi bọt mép, cả người bị trúng kích độc, ngất đi.

- Ôi chao!

Chu Yếm rơi xuống đất, miếng vải trong miệng rơi ra ngoài.

- Xà, Xà Vương?

Chu Yếm cả kinh kêu lên.

- Chu Yếm, ta tìm ngươi thật lâu!

Giọng nói dữ tợn của Xà Vương vang lên.

Một nửa người của nó ở trong lòng đất, đầu và thân nhô lên cao, nhìn rất khủng bố, nó từ trên cao nhìn xuống, dọa cho Chu Yếm run lẩy bẩy.

- Xà Vương, ngươi, ngươi muốn làm gì?

Chu Yếm cả kinh kêu lên.

- Ngươi nói đi?

Trên mặt Xà Vương hiện lên sự hưng phấn.

Xà Vương không ngờ rằng mọi chuyện lại thuận lợi đến vậy, vừa chui ra ngoài thì chỉ gặp được mấy con hàng bình thường, dùng khói độc mà nó ngưng tụ đã lâu là có thể xử lý gọn? Còn tên Chu Yếm này nữa, chẳng lẽ ông trời muốn bù đắp cho lần tai nạn trước đó của ta? Nên cố ý trói tên này lại cho ta?

- Ngươi, không phải ngươi muốn ăn ta chứ?

Chu Yếm kinh dị nói.

- Trả lời đúng rồi, ha ha ha!

Giờ phút này Xà Vương rất hưng phấn.

Chu Yếm đảo mắt trắng dã, suýt chút nữa ngất luôn.

Mẹ nó, vừa ra khỏi hang sói thì gặp ngay lão hổ? Mạc Tam Sơn muốn mổ bụng ta, bây giờ lại có thêm một Xà Vương muốn ăn ta đến? Sao bên ngoài lại nguy hiểm như vậy?

Cuối cùng vì sao ta lại nổi điên muốn ra ngoài, đợi ở đại trạch Vương Gia không phải rất tốt sao, ta đi ra ngoài tìm đường chết làm gì?

- Không, đừng ăn ta, ta ăn không ngon.

Chu Yếm cả kinh kêu lên.

Xà Vương nhìn thấy long khí vờn quanh người Chu Yếm, ánh mắt nó sáng lên, há miệng hút vào.

- Hô!

Một cỗ long khí hình tròn bị Xà Vương hút vào trong miệng.

Xà Vương nhắm mắt, vẻ mặt hưởng thụ, ngay sau đó, nó phun một đống thủy tinh từ trong miệng, mảnh vụn thủy tinh trôi nổi giữa không trung, nhờ long khí tẩm bổ mà được ghép lại.

Nó được chữa trị từng chút một, chỉ trong giây lát, những mảnh vụn kia đã được ghép lại thành một hình tròn hoàn mỹ.

- Nội đan của ta đã được chữa lành? Đúng là long mạch Kim Long, chỉ một chút long khí thôi đã giúp ta chữa lành nội đan, hay, hay lắm!

Xà Vương hưng phấn nói.

Sau khi hưng phấn, Xà Vương nuốt nội đan, đầu rắn đến gần Chu Yếm.

- Ngươi đừng ăn ta, thúc tổ của ta là Chu Hồng Y, ngươi đừng ăn ta! Ta dẫn ngươi đi tìm Vương Khả, được không?

Chu Yếm cầu xin.

- Ha ha ha, ta ăn ngươi, ta sẽ không sợ Chu Hồng Y nữa, ăn ngươi, ta cũng có thể tự mình đi ăn Vương Khả, Kim Long trong cơ thể ngươi mới là thứ ta muộn ăn nhất! Ha ha!

Xà Vương hưng phấn nói.

Trong miệng rắn phun ra một cốt sáng, chặt đứt dây thừng trói Chu Yếm, dù sao, nếu Xà Vương muốn nuốt Chu Yếm, cũng chẳng thể nuốt luôn cả cây cột trói hắn.

Chu Yếm hoảng sợ bò lên, trên bụng còn cắm một thanh đao, Xà Vương trước mắt há to miệng muốn nuốt hắn xuống.

Chu Yếm tuyệt Vọng.

- Mẹ nó, vì sao chứ?

Giờ phút này, tu vi bị phong ấn, hoàn toàn không có sức phản kháng, cứ như vậy mà bị ăn sao?

- Ta không cam lòng, cùng lắm thì chết chung!

Chu Yếm rống lên một cách tuyệt vọng.

- Chết chung? Chỉ với ngươi? Nhanh nhảy vào miệng của ta đi!

Xà Vương há to miệng.

Trên mặt Chu Yếm hiện lên sự hung ác, hai tay túm chặt chuôi đao trên bụng, bỗng nhiên xoay tròn.

- Kim Long, ngươi nổ đi, ta cũng không sống nổi.

Chu Yếm bi phẫn gào lên.

Quả nhiên, một lần xoay đao đã thay đổi đao pháp Mạc Tam Sơn đâm vào, một cỗ lực lượng kích thích Kim Long trong bụng.

- Graooo!

Kim Long trong bụng hét thảm một tiếng, giống như bị kích thích, đau đớn quằn quại.

- Oanh!

Một tiếng nổ lớn vang lên, Kim Long đánh bay chuôi đao kia.

Đao bay khỏi bụng, Chu Yếm mở to mắt nhìn, chuyện gì thế này? Kim Long có thể tự mình đánh bay chuôi đao kia? Vì sao lúc trước không làm? Chu Yếm đâu biết được, không phải Chu Yếm không có lực lượng đánh bay đao, mà là lúc trước Mạc Tam Sơn dùng đạo pháp, đâm trúng một tử huyệt trên người Kim Long, dù sao, phải có hai cường giả như Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm mới có thể trấn áp Kim Long, thật sự nó không chịu nổi một kích sao?

Vừa rồi Chu Yếm xoay đao lung tung, rời khỏi tử huyệt, nên đao lập tức bị bắn ra ngoài.

Thanh đao bay rất nhanh, cái miệng to như chậu máu của Xà Vương cũng không kịp khép lại, thanh đao trực tiếp đâm sâu vào trong cổ họng.

Cộng thêm đây là đao của Mạc Tam Sơn, trên thân đao còn có một cỗ bảo khí pháp bảo bùng phát, ngay cả Kim Long còn bị đâm, uy lực đến mức nào.

- Oanh!

- A! !! !

Xà Vương hét thảm thê lương.

- Ầm ầm!

Xà Vương liều mạng uốn éo cuống họng, uốn éo thân mình, muốn phun thanh đao cực nóng như bàn ủi kia ra, nhưng rắn không có tay, cũng không thể bưng cổ họng, nên nó chỉ có thể uốn éo.

Trong chớp mắt, Xà Vương giãy dụa, tạo ra tiếng nổ ngập trời, ngay cả mấy nam tử ngất trên mặt đất cũng bị nó đánh bay ra ngoài, Xà Vương uốn éo trong một lỗ đất lớn, đất đá không ngừng bay lên.