Bất Diệt Thần Vương

Chương 383: Mở Long Mạch?




Vương Khả cười nói.

Trong nháy mắt, trên bàn rượu trở nên vui vẻ hòa thuận.

Sắc mặt Trương Chính Đạo ngồi bên cạnh cứng đờ, mẹ nó, bây giờ Vương Khả lăn lộn tốt như vậy sao? Vì sao chứ?

- Vương Khả, ngươi tìm hiểu tình hình Ma Giáo ở Thanh Kinh?

Thiết Lưu Vân tò mò hỏi.

Vương Khả gật đầu một cái.

- Không sai, chính là lần đại hội Long Môn này, ta chỉ muốn thông báo với các vị, phải cực kỳ cẩn thận! Bởi vì trong đó có nguy hiểm.

- A?

Sắc mặt đám người trở nên nghiêm túc.

- Không biết mấy đường chủ Ma Giáo muốn làm gì, mở long mạch Kim Long ở Thanh Kinh, sợ là muốn đánh cho chính đạo trở tay không kịp trong đại hội Long Môn này!

Vương Khả nói.

- Mở Long Mạch?

Sắc mặt đám người kia càng căng thẳng hơn.

- Không sai, hành động lần này của Ma Giáo rất lớn! Ta mất rất nhiều công sức mới biết rõ được! Lần đó suýt chút nữa ta đã bị tà ma đánh chết!

Vương Khả giải thích.

- Cái gì? ??

Mọi người thay đổi sắc mặt.

- Đương nhiên, lúc đó vì cứu đám đệ tử chính đạo Kim Ô Tông, ta và đám đường chủ Ma Giáo đã đánh cược, để cứu được bọn họ, ta phải chịu 100 chưởng! Nhưng cũng may là ta đã cứu được đệ tử Kim Ô Tông, cũng nhân cơ hội đó lấy được lòng tin của đệ tử Ma Giáo, nên mới đưa tin tức ra ngoài được.

Vương Khả giải thích.

- Ngươi bị đánh 100 chưởng? Bọn họ chỉ đứng nhìn? Đám ta mà càn rỡ này!

Thiết Lưu Vân lập tức tức giận nói.

- Đại sư huynh, ngươi đừng tức giận, đây là chuyện ta nên làm! Đương nhiên, một thời gian nữa sẽ có tin tức truyền ra ngoài, các ngươi biết rõ trong lòng là được rồi! Không cần phải nói ra ngoài!

Vương Khả khuyên nhủ.

Vương Khả đang chuẩn bị tâm lý cho bọn họ trước, đỡ sau này có kẻ vu oan cho hắn.

- Vương huynh đệ, ngươi chịu khổ rồi!

Triệu Tứ cảm động nói.

- Không có gì! Không phải ta đang rất tốt sao? Hơn nữa ta còn thăm dò được, Ma Giáo đang luyện một loại tà pháp gì đó.

- Tà pháp?

Đám người sững sờ.

- Đúng vậy, bọn họ muốn bắt một số người đặc biệt để luyện ma đan!

Vương Khả giải thích.

- Ma đan? Đó là gì?

- Ta cũng không rõ lắm, dù sao cũng là dùng người sống luyện đan, cực kỳ tà ác, cũng rất quan trọng đối với Ma Giáo!

Vương Khả nói.

- Là người nào trong Ma Giáo làm?

Thiết Lưu Vân tò mò hỏi.

- Ta cũng không biết, cấp bậc quá cao, ta không tìm hiểu được!

Vương Khả bốc phét.

- Chẳng lẽ là Ma Tôn?

Sắc mặt mọi người thay đổi.

Ma Tôn muốn luyện ma đan? Đây không phải là việc nhỏ.

- Vương huynh đệ, ngươi biết Ma Giáo cần những người nào luyện đan không?

Triệu Tứ hỏi.

- Ta có biết một chút, hôm qua ta đã nói với Trương Chính Đạo, đợi tối nay ta sẽ bảo hắn tổng kết ra một danh sách, phiền các vị giúp ta khuyên những đệ tử chính đạo này, nói bọn họ nên cẩn thận, tốt nhất là quay về sơn môn bế quan đi.

Vương Khả giải thích.

- Nguy hiểm như vậy sao?

Triệu Tứ trầm giọng nói.

- Đúng rồi, Triệu Tứ huynh đệ, tên của ngươi cũng nằm trong danh sách! Ngươi cũng nên cẩn thận, tốt nhất là quay về tránh nạn đi!

Vương Khả nói.

- Ta?

Triệu Tứ biến sắc.

Hắn bị Ma Tôn theo dõi, đâu chỉ nguy hiểm! Triệu Tứ kinh hãi đến mức chảy mồ hôi lạnh cả người.

- Cám ơn Vương huynh đệ đã thông báo!

Triệu Tứ biết ơn nói.

- Vương huynh đệ, ngươi cực khổ rồi!

Cả đám người nhao nhao cảm ơn.

Chỉ có Trương Chính Đạo đang choáng váng. Ma đan? Cái này là cái quỷ gì vậy? Hôm qua ngươi đâu nói cho ta?

Vương Khả nháy mắt với Trương Chính Đạo, hắn lại nhìn về phía Triệu Tứ đang lo lắng, bỗng nhiên Trương Chính Đạo hiểu rõ tất cả.

Ma đan? Ma đan cái rắm! Vương Khả muốn đuổi đám người mua bảo hiểm về trong sơn môn lánh nạn.

Vì đại hội Long Môn sẽ xảy ra đại chiến, đến lúc đó có rất nhiều người chết đi, lỡ may những người mua bảo hiểm kia chết hết, vậy thì công ty Thần Vương sẽ phải chịu thiệt thòi lớn?

Biện pháp tốt nhất là kêu bọn họ cút xa một chút, không, bảo bọn họ bế quan một lần!

Vương Khả, lúc ngươi tìm cơ, thì có thể tìm lí do vô sỉ hơn nữa được không?

- Đúng vậy, Vương Khả đã nói với ta, đợi ta viết lên đơn, sẽ nhờ mọi người đi khuyên nhủ giúp ta!

Trương Chính Đạo nhanh chóng vỗ ngực phối hợp với Vương Khả.

Đám người gật đầu đồng ý.

- Các vị, hôm nay mời mọi người đến còn muốn nhờ mọi người giúp đỡ.

Vương Khả trịnh trọng nói.

- Vương huynh đệ, có gì thì ngươi cứ nói!

Mọi người nhìn về phía Vương Khả.

- Như mọi người cũng biết, bây giờ ta trà trộn vào ma giáo, mặc dù chưa bại lộ, nhưng đã bị rất nhiều tà ma theo giõi! Thật ra cũng không phải vì an nguy của ta! Ta chỉ muốn cứu nhiều đệ tử chính đạo ra hơn thôi! Vì vậy, ta vẫn còn muốn đi vào Ma Giáo!

Vương Khả nói.

- Vương Khả, ngươi làm vậy rất nguy hiểm!

Thiết Lưu Vân lo lắng nói.

- Ta biết là nguy hiểm, nhưng ta không thể không làm vậy! Ta đã bước lên con đường này thì không thể quay đầu, nhưng ta làm vậy thì có rất nhiều người nghi ngờ, mọi người hiểu cho ta là ta đã vui mừng lắm rồi!

Vương Khả nói.

- Ai không hiểu? Nếu ai dám vu khống ngươi, Triệu Tứ ta là người đầu tiên không tha cho hắn!

Triệu Tứ trợn mắt nói.

- Không sai, Vương huynh đệ cứu chúng ta ở Đảo Thần Long, ngay cả ở Thanh Kinh cũng đã cứu đệ tử Kim Ô Tông, người như vậy kẻ nào dám vu khống, ta sẽ liều mạng với kẻ đó!

Lại thêm một người vội vàng nói.

- Cám ơn mọi người đã hiểu, bên chính đạo ta đã yên tâm, quan trọng nhất là bên Ma Đạo nghi ngờ thân phận của ta, vì vậy ta muốn giấu diếm bọn họ! Nên mới phải làm phiền mọi người!

Vương Khả giải thích.

- Che giấu thế nào?

Thiết Lưu Vân tò mò hỏi.

Trương Chính Đạo cũng trừng to mắt, mẹ nó, ngươi còn giấu? Bây giờ ngươi đã nói xổ ra hết rồi, chỉ thiếu bắc loa hét lên bốn phía nữa.

- Ta muốn xây cao ốc Thần Vương thứ hai, dùng để mê hoặc Ma Giáo!

Vương Khả nói.

- A?

Mọi người khó hiểu.

- Chính là xây ở trung tâm Long Tiên Trấn!

Vương Khả giải thích.

- Long Tiên Trấn hình tròn, trung tâm chính là hội trường đại hội Long Môn, ngươi muốn xây ở đó sao?

Thiết Lưu Vân trừng mắt ngạc nhiên nói.

- Đúng vậy! Vùng đất trống Long Tiên Trấn rất phức tạp, liên lụy đến bố cục của nhiều tiên môn!