Bất Diệt Thần Vương

Chương 377: Đại Uy Thiên Long




Hòa thượng Giới Sắc cau mày nói.

- Ít nhất phải ghi đây là cấm địa, không được phá hoại! Ta không biết bên dưới có Huyết Ma, lúc đó Nhiếp Thiên Bá muốn giết ta, ta chỉ có thể tự vệ! Ta phải tự bạo phi kiếm mới có thể sống sót được, đại sư, cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp! Lúc đó, ta bạo phi kiếm để cứu ba mạng người, ngươi thử nói xem, nếu là ngươi, không biết dưới miếu hoang trấn áp Huyết Ma, ngươi có muốn cứu người không?

Vương Khả giải thích.

Hòa thượng Giới Sắc khẽ nhíu mày.

- Cái gọi là người không biết không có tội, chuyện này không liên quan đến ta! Nếu ngươi lập một tấm bảng mà ta còn phá, lúc đó trách ta được? Mà ta lại không biết gì! Hơn nữa, nếu ngươi muốn trách thì phải trách Nhiếp Thiên Bá, nếu hắn không muốn giết chúng ta, ta chẳng cần phải bạo phi kiếm làm gì, càng không thể thả Huyết Ma ra được! Ngươi thấy đấy, có nên trách Nhiếp Thiên Bá không?

Vương Khả khuyên nhủ.

Giới Sắc nghe Vương Khả vòng quanh, cũng cảm thấy có lý.

- Hơn nữa, Huyết Ma còn chui vào người Nhiếp Thiên Bá, hắn được nhiều chỗ tốt mà! Đại Sư, kẻ cầm đầu là Nhiếp Thiên Bá! Ta là thanh niên ba tốt không nhặt của rơi trên đường, ngươi thấy đấy, ngay cả nóc Trấn Ma Tự bị sét đánh, chuyện chẳng liên quan đến ta, nhưng ta cũng cho thuộc hạ sửa lại giúp ngươi, ta đây là người tốt! Kẻ xấu là Nhiếp Thiên Bá, tất cả là do hắn làm!

Vương Khả chỉ vào Nhiếp Thiên Bá cách đó không xa.

Hòa thượng Giới Sắc im lặng một lúc, phát hiện đúng là có chuyện như vậy, hắn lạnh lùng nhìn Nhiếp Thiên Bá.

Nhiếp Thiên Bá cứng đờ, tên Vương Khả không biết xấu hổ này!

- Vương Khả, dù ngươi có đổ lung tung cũng vô dùng, hừ, ngươi nên biết, bạn cũ của ngươi cũng đến thăm đấy!

Nhiếp Thiên Bá cười lạnh nói.

- Bạn cũ của ta?

Vương Khả sững sờ.

Ngươi từ xa đuổi theo đến đây là vì tìm bạn cũ cho ta? Ta đang hiểu nhầm ngươi sao?

- Xà Vương, đã tìm được rồi, Vương Khả ở đây!

Nhiếp Thiên Bá rống to một tiếng.

- Rống!

Sau một gò núi cách đó không xa, bỗng nhiên có một cái đầu rắn lớn nhô lên.

Đầu rắn dữ tợn, ngửa đầu lên cao tận năm tầng, chỉ quấy đuôi đã vọt đến trước Trấn Ma Tự.

- Ở bên kia, Vương Khả ở đó!

Nhiếp Thiên Bá hưng phấn chỉ Vương Khả.

- Rống ~~~~~~~~!

Xà Vương hưng phấn rống to một tiếng, há miệng dữ tợn về phía Vương Khả, mối thù đánh nát nội đan không đội trời chung, lúc trước còn bị Ma Tôn dạy dỗ một lần, làm cho hắn mất hết mặt mũi, cuối cùng bây giờ cũng có thể tìm Vương Khả báo thù rồi lộ ra vẻ dữ tợn, nát nội đan mối thù, không đội trời chung, lúc trước lại bị Ma Tôn sửa chữa một phen, dẫn đến bản thân mất hết mặt mũi, bây giờ, rốt cục có thể tìm Vương Khả báo thù.

Vương Khả nhìn thấy to lớn Xà Vương, trong lòng khẽ hơi trầm xuống một cái, liếc nhìn 1 bên Giới Sắc hòa thượng.

Phát hiện ánh mắt hòa thượng Giới Sắc vẫn bình tĩnh, không hề sợ hãi.

Hòa thượng kia không sợ? Không sợ càng tốt!

- Xà Vương, không phải ngươi đang ở đảo Thần Long sao? Vì sao lại đến đây?

Vương Khả nhíu mày quát.

- Vì sao Xà Vương đến đây? Đương nhiên là ta mời hắn đến, Chu Yếm nói cho ta biết nơi ở của Xà Vương, cũng nói cho ta biết Xà Vương hận ngươi thấu xương, nên ta mời bạn cũ của ngươi đến, ha ha ha, Vương Khả, ngươi thấy bạn cũ đến có vui không?

Nhiếp Thiên Bá cười to nói.

Vương Khả sầm mặt lại, quay đầu nhìn về phía Chu Yếm.

- Chu Yếm, ngày nào ngươi không gây tai họa thì không chịu được đúng không? Khó trách đám người kia gọi ngươi là sao chổi, hôm nay là lần thứ mất rồi? Lão tử xui tám đời mới phải trông nom ngươi!

Sắc mặt Chu Yếm cứng đờ, hắn căm hận nói.

- Ai muốn ngươi trông nom?

- Hừ, nếu ta không trông nom ngươi, ngươi đã xong đời từ lâu.

Vương Khả quát lên.

- Hừ, Vương Khả, ngươi lo Xà Vương trước đi, còn trông nom ta? Ta thấy ngươi còn khó giữ mạng được đấy!

Chu Yếm trợn mắt nói.

Nếu bây giờ thấy Vương Khả chết, Chu Yếm cùng bằng lòng. Chỉ là thời gian không phù hợp, tên Nhiếp Thiên Bá bệnh tâm thần kia, lúc nào tìm đến không được, lại chọn ngay lúc này? Nếu Vương Khả chết, hòa thượng Giới Sắc, đệ tử Thiên Lang Tông sẽ tha cho ta chắc, ta phải làm sao bây giờ? Thôi, đợi lúc nữa đại chiến, ta sẽ trốn đi.

Vương Khả đang lén lấy pháp bảo ra, đề phòng Xà Vương nổi giận, lúc Chu Yếm chuẩn bị chạy trốn thì thấy Xà Vương vốn đang hung hãn với Vương Khả, nay lại nhìn về phía Chu Yếm.

- Ngửi ngửi!

Xà Vương khịt khịt mũi. Bỗng nhiên, hai mắt nó sáng lên, nhìn về phía Chu Yếm.

- Xà Vương, ngươi làm gì vậy? Vương Khả ở bên kia, Vương Khả ở bên kia mà, ngươi tìm ta làm gì?

Chu Yếm cảm thấy không đúng, cả kinh kêu lên.

- Long khí? Trên người ngươi có long mạch chi khí? Long khí trên người Nhân Vương cũng không nồng đậm như vậy, trừ phi, trừ phi đó là Long Mạch Kim Long?

Bỗng nhiên Xà Vương kích động nói.

- Ngươi, ngươi muốn làm gì?

Bỗng nhiên Chu Yếm có dự cảm xấu.

Nhìn lại thấy hai mắt Xà Vương tỏa ra ánh sáng xanh, giống như xuyên thấu qua bụng Chu Yếm để thấy cự long bị phong ấn.

- Là thật, là thật? Bụng của ngươi bên trong bịt lại một cái long mạch Kim Long? A, ha ha ha! Đồ tốt, nuốt ăn Kim Long, ta cái kia mới vừa sửa xong nội đan, liền có thể đột phá đến Đan Anh cảnh, a, rống, nhanh đến miệng ta bên trong đến!"

Bỗng nhiên Xà Vương nói tiếng người, dữ tợn nói với Chu Yếm.

- Cái gì? Ngươi, ngươi, ngươi muốn ăn ta? Ta là cháu trai Chu Hồng Y, không phải ngươi nói không ăn ta sao?

Chu Yếm cả kinh kêu lên.

- Ta sợ Chu Hồng Y, nhưng, chỉ cần ta ăn ngươi, tu vi đến Đan Anh cảnh, ta sẽ không sợ Chu Hồng Y nữa, long mạch, long mạch, ha ha ha, không ngờ lần ra khỏi Chướng Hải lại có thu hoạch lớn thế này, ha ha ha, rống!

Xà Vương dữ tợn cười to.

- Không muốn, không muốn!

Chu Yếm hoảng sợ trốn vào trong cổ miếu.

- Nhìn xem, ta nói rồi, Chu Yếm, ngôi sao tai họa nhà ngươi, kết quả vẫn là ngươi đen đủi, mẹ nó, ông đây dẫm phải sh.t chó mới phải đi chùi đít cho ngươi!

Vương Khả trừng mắt mắng.

Quay đầu, Vương Khả nhìn về phía hòa thượng Giới Sắc.

- Đại sư, súc sinh này lại muốn phá Trấn Ma Tự! Ngươi muốn ngăn nó không?