- Hắn đi theo ngươi? Ngươi muốn long mạch kia làm gì?
Chu Hồng Y nghi hoặc hỏi.
- Cái này ngươi đừng quản, yên tâm, nhiều nhất nửa năm, đợi ta lấy ra long mạch trong cơ thể hắn, ta sẽ trả lại Chu Yếm nguyên vẹn cho ngươi!
Tử Bất Phàm khẳng định nói.
- Không được, long mạch này quá nguy hiểm, lúc nào cũng có thể phát nổ, ngươi phải nói rõ ràng cho ta mới được!
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Hừ, ta cứ không nói đấy!
Tử Bất Phàm chu mỏ nói.
Chu Hồng Y:
-... !
- Cả tên Đồng An An này nữa, giao hết cho ta xử lý!
Tử Bất Phàm lại chỉ vào Đồng An An đứng ở bên cạnh.
Cả người Đồng An An khẽ run lên, trên mặt chớp qua một tia cuồng hỉ, cúi đầu, không dám để người khác nhìn ra khác thường trên mặt, cuối cùng Tử đường chủ cũng chịu cứu ta.
- Đồng An An?
Chu Hồng Y khẽ nhíu mày.
- Tử đường chủ, ngươi có phải hơi quá phận rồi không? Tên Đồng An An này là chiến lợi phẩm của ta, ta còn muốn cầm hắn đi lĩnh thưởng!
Vương Khả lập tức nói.
- Ngươi muốn thưởng cái gì? Ta đã đáp ứng không truy cứu gia tộc Vương thị, ngươi còn muốn đối đầu với ta?
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Không phải, không phải, việc nào ra việc đó! Chuyện ngươi không nhắm đến ta, không nhắm đến gia tộc Vương thị là do Chu đường chủ đứng ra thu xếp, hắn mới là người giúp ta giải quyết!
Vương Khả lập tức kêu nói.
Ngươi còn muốn ăn chỗ tốt hai đầu? Làm gì có chuyện đó?
- Tử Bất Phàm, lúc trước ngươi đáp ứng ta, chỉ cần giúp ngươi bắt lấy Kim Long, ngươi liền không nhắm đến Vương Khả và gia tộc hắn nữa, sao ngươi lại lật lọng?
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
Tử Bất Phàm rất là buồn bực, hung hăng trừng nhìn Đồng An An, thằng ngu này, sao cứ bị Vương Khả bắt là thế nào!
- Đúng vậy, Chu đường chủ, ngươi phải làm chủ cho ta, tên Đồng An An này là ta bắt được, giờ giao cho ngươi, nhờ ngươi giúp ta lĩnh thưởng! Ta còn muốn dựa vào hắn kiếm tiền, à không, dựa vào hắn lĩnh thưởng!
Vương Khả vội vàng nói.
- Ngươi muốn thưởng cái gì?
Chu Hồng Y nghi hoặc nói.
- Ngươi giao Đồng An An cho Ma Tôn, cứ nói, ta không muốn ban thưởng tài vật, ta muốn xây một tòa cao ốc Thần Vương mới, sau đó mời Ma Tôn tới tham dự lễ cắt băng khai trương chi nhánh công ty!
Vương Khả mong đợi nói.
Chu Hồng Y:
-... !
Tử Bất Phàm:
-... !
- Mặt ngươi dày thật đấy, còn muốn để Ma Tôn cắt băng cho ngươi?
Chu Hồng Y không đáng nói.
- Có gì mà không được? Ngươi xem, trọn cả Thiên Lang Tông đều nể mặt công ty Thần Vương của ta, Ma Tôn có tới cũng đâu tính mất mặt! Ta thân là Thần Long đà chủ, vì Ma Tôn phân ưu giải nạn, bắt được Đồng An An, Ma Tôn hẳn cũng nên thông cảm cho kẻ dưới chúng ta làm việc gian nan, tới ủng hộ tinh thần mới đúng! Cắt cái băng mà thôi! Chẳng mất bao nhiêu thời gian, thời điểm chi nhánh công ty khai trương hoàn toàn có thể chọn vào lúc Ma Tôn rảnh rỗi!
Vương Khả sốt sắng nói.
Chu Hồng Y:
-... !
Tử Bất Phàm:
-... !
- Vương Khả, ngươi đúng là người si nói mộng!
Tử Bất Phàm không đáng nói.
- Có phải người si nói mộng hay không ta không biết, nhưng, nhắc một tiếng cũng đâu có sao? Vạn nhất Ma Tôn đáp ứng cũng nên?
Vương Khả mong đợi nói.
Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm:
-... !
Đáp ứng? Ma Tôn đáp ứng mới là lạ!
- Tử đường chủ, ngươi muốn dẫn đi Đồng An An thì cũng được, nhưng ngươi phải giúp ta nhắc lời này đến tai Ma Tôn! Ta rốt cục chỉ là một tên đà chủ, không tiện báo lên vượt cấp! Ngươi giúp ta nhắc với Ma Tôn, tên Đồng An An này liền cho ngươi!
Vương Khả nói thẳng.
- Ta đã nói với ngươi rồi, Ma Tôn không đời nào đáp ứng! Ngươi nghe không thủng à?
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Nhưng mà, biết đâu đấy? Vạn nhất Ma Tôn đáp ứng thì sao? Vạn nhất Ma Tôn đáp ứng, ngươi cũng tới cắt băng khai trương chi nhánh công ty Thần Vương, thế nào?
Vương Khả đề nghị.
Tử Bất Phàm:
-... !
Tử Bất Phàm bị sự cố chấp của Vương Khả dọa sợ, dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết, Ma Tôn không đời nào đáp ứng.
- Được rồi, nếu Ma Tôn đáp ứng, ta liền bồi Ma Tôn cùng tới cắt băng cho công ty Thần Vương gì kia của ngươi! Còn nữa, đưa Đồng An An cho ta, ta sẽ đi nói với Ma Tôn!
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Được rồi! Vậy quyết định vậy đi!
Vương Khả lập tức vui vẻ ra mặt.
Tử Bất Phàm:
-... !
- Chu Hồng Y, tạm thời cứ vậy đã, ngươi giúp ta bắt long mạch, ta đáp ứng ngươi, không nhắm đến Vương Khả và gia tộc của hắn nữa, nhưng mà, nếu có đường chủ nào khác nhắm đến, vậy thì không trách ta được!
Tử Bất Phàm hít sâu một hơi rồi nói.
- Được rồi!
Chu Hồng Y gật đầu đồng ý.
- Chu Yếm, ngươi đi theo ta!
Tử Bất Phàm quay sang Chu Yếm, ra lệnh nói.
- Không được, Chu Yếm không thể đi theo ngươi, ngươi còn chưa nói cho ta biết, ngươi muốn Kim Long này làm gì?
Chu Hồng Y lập tức trầm giọng nói.
- Ta làm gì, không cần ngươi quản!
Tử Bất Phàm lập tức trừng mắt nói.
- Không được! Ngươi phải nói rõ ràng!
Chu Hồng Y nhíu mày nói.
Tử Bất Phàm đang định phát nộ, Vương Khả thấy thế không ổn, lập tức ngăn ở giữa hai người.
- Tử đường chủ, ngươi không nhìn ra à? Chu đường chủ đang quan tâm ngươi!
Vương Khả lập tức xoa dịu Tử Bất Phàm.
Tử Bất Phàm hơi ngớ, hỏa khí vừa muốn toát ra bỗng chốc tiêu tán.
Chu Hồng Y ở bên trừng mắt nhìn Vương Khả, ngươi lại lảm nhảm gì đấy, ai nói ta quan tâm nàng?
Trong mắt Tử Bất Phàm tràn đầy nhu tình, trầm mặc một lát rồi nói:
- Không lâu sau đại hội Long Môn sẽ diễn ra, ta muốn dùng long mạch vào lúc đó!
- Đại hội Long Môn?
Chu Hồng Y sửng sốt. Hiển nhiên nghĩ mãi mà không ra lúc đó thì cần long mạch để làm gì.
- Được rồi, giờ ta có thể mang người đi được rồi chứ?
Tử Bất Phàm hỏi.
- Kim Long trong cơ thể Chu Yếm có thể nổ tung bất cứ lúc nào, nguy hiểm lắm!
Chu Hồng Y cau mày nói.
Tử Bất Phàm còn chưa cất tiếng, Vương Khả ở bên lại đã chen miệng vào, nói:
- Chu đường chủ đang lo vạn nhất Kim Long phát nổ sẽ khiến ngươi bị thương!
- Vương Khả, ngươi đừng lắm mồm!
Chu Hồng Y trừng mắt nói.
Ta đang nói chuyện với Tử Bất Phàm, ngươi cứ chõ mõm vào làm gì?