Bất Diệt Thần Vương

Chương 355: Đưa đến đại hội Long Môn




Đúng lúc này, có lẽ bởi trong cơ thể đang có Kim Long, Chu Yếm từ từ tỉnh lại.

Nháy mắt khi vừa tỉnh lại, Chu Yếm nhìn thấy nguyên một đám đông vây quanh người mình.

- Thúc, thúc tổ? Các ngươi..., ta... ?

Chu Yếm thảng thốt kêu lên.

- Đừng căng thẳng, trước cứ bình phục tâm tình cái đã!

Chu Hồng Y khuyên nhủ.

- Vì sao? Đúng rồi, sao ta không mặc áo? Bụng của ta,, trên bụng ta là cái gì?

Chu Yếm cả kinh kêu nói.

Chỉ thấy, đồ án Kim Long trên bụng Chu Yếm bất ngờ chậm rãi di động, cảnh này dọa cho Chu Yếm kinh hồn táng đảm.

- Ta nói rồi, đừng căng thẳng, không lại kích thích Kim Long đang được phong ấn trong bụng ngươi! Tâm tình của nó sẽ biến hóa theo ngươi!

Chu Hồng Y giải thích nói.

- Kim Long? Con Kim Long kia? Ở trong bụng ta!

Chu Yếm thất thanh kinh hãi.

Ầm ầm!

Trong bụng lập tức cuộn trào như là sông cuộn biển gầm, Kim Long cũng theo đó nóng động bất an.

- Ta bảo rồi, đừng kích động, đừng kêu gào, hù sợ Kim Long, Kim Long mà bị kích thích phát nổ, ngươi liền chết không chỗ chôn!

Chu Hồng Y trầm giọng nói.

- Cái gì? Còn phát nổ?

Chu Yếm bị dọa cho cả người xụi lơ ra đất.

- Hừ, ai bảo ngươi bị Kim Long cắp ở trên miệng? Vừa rồi ta muốn cứu ngươi, Kim Long lại không chịu há mồm, may mà nó chủ động chui vào trong bụng ngươi, chúng ta mới thừa cơ phong ấn nó lại!

Chu Hồng Y trầm giọng nói.

- Ta, ta không biết gì cả!

Chu Yếm hoảng hốt nói.

- Ngươi không biết? Thế lúc trước sao ngươi lại ở trong lòng đất? Ngươi không chui xuống dưới đó, Kim Long làm sao lại nhìn chằm chằm ngươi? Ngươi mà đứng cách xa chút, Kim Long làm sao tìm được? Ngươi vừa khéo ở ngay dưới chỗ chúng ta đang áp chế Kim Long, nó không tìm ngươi thì tìm ai?

Chu Hồng Y lạnh lùng nói.

- Ta? Ta, ta bị Vương Khả gài!

Chu Yếm bi phẫn hét lên.

Nếu không phải vì đi tìm Vương Khả, sao ta lại bị Kim Long để mắt tới được?

- Vương Khả?

Chúng nhân sửng sờ.

- Chuyện này thì liên quan gì đến Vương Khả?

Chu Hồng Y khó hiểu nói.

Chu Yếm há hốc mồm, chuyện này phải giải thích thế nào đây? Thúc tổ chính đang phụng lệnh Ma Tôn truy bắt Đồng An An, ta lại cùng Đồng An An bắt tay truy sát Vương Khả? Chuyện này làm sao nói ra được?

- Ai? Ai đang nhắc đến ta đấy?

Một tiếng la lớn truyền đến từ sau lưng đám đông.

Cả đám quay đầu nhìn tới, chỉ thấy Vương Khả khiêng theo một tên mập đi đến.

- Vương Khả, ngươi đây là... !

Chu Hồng Y kinh ngạc nói.

- À, vừa rồi lúc các ngươi đi bắt Kim Long, Chu Yếm hiệp trợ ta bắt được tên tội phạm Ma Tôn muốn bắt này, các ngươi nhìn xem, có bắt sai không?

Vương Khả quẳng Đồng An An xuống đất.

- A!

Đồng An An bị ném mạnh xuống đất, hét thảm một tiếng.

Vừa mở mắt, chợt thấy Vương Khả, Đồng An An đang định phát tác, lại thấy mình đang bị một đám người vây quanh.

Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm?

- Ta, ta … các ngươi nhận lầm người!

Đồng An An kinh khiếu quay đầu muốn chạy.

Oanh!

Nháy mắt, một sợi dây xích lao đến trói chặt Đồng An An.

- Đồng An An? Ngươi còn định chạy trốn? Hừ!

Chu Hồng Y hừ lạnh một tiếng.

- Ta, ta, Chu đường chủ, tha mạng!

Đồng An An hoảng sợ quỳ xuống xin tha.

Đồng An An hướng Chu Hồng Y xin tha, đồng thời cũng nhìn Tử Bất Phàm, ánh mắt không ngừng biến ảo, tựa như đang mong cầu Tử Bất Phàm cứu mình vậy.

Sắc mặt Tử Bất Phàm tối sầm. Cứu ngươi? Ngươi điên rồi, dưới hàng trăm con mắt nhìn chằm chằm, ta làm sao cứu? Nếu ta cứu ngươi ngay dưới ánh nhìn của hàng trăm con mắt thế này, khác gì công nhiên ngỗ nghịch ý chí Ma Tôn, đồ ngu!

Tử Bất Phàm nghiêng đầu quay đi, Đồng An An cũng hiểu, không thể đương chúng cầu xin Tử Bất Phàm được, thế là lại quay sang Chu Hồng Y.

- Hừ, tha mạng? Ngươi đi mà nói với Ma Tôn!

Chu Hồng Y lạnh giọng nói.

Dứt lời, Chu Hồng Y nhìn sang Chu Yếm nói:

- Vương Khả nói là sự thật? Ngươi hiệp trợ Vương Khả, bắt được Đồng An An?

Chu Hồng Y hỏi.

Chu Yếm:

-... !

Làm sao bây giờ? Ta nên nói thế nào đây?

Nói không phải? Là ta hợp tác với Đồng An An muốn đuổi giết Vương Khả? Nhưng mà, ta dám nói ư? Nghe được lời này, thúc tổ cũng phải quân pháp bất vị thân!

- Đúng, đúng vậy, là ta hiệp trợ Vương Khả!

Chu Yếm buồn bực nói ra lời trái với lương tâm.

- Chu Yếm, quả nhiên là ngươi, xem ra trước kia là ta hiểu lầm ngươi! Lần này bắt được Đồng An An, thật phải đa tạ ngươi, ha ha ha!

Vương Khả cười to nói.

Vương Khả cười, Đồng An An lại cười không ra. Ánh mắt chất đầy phẫn hận trừng nhìn Chu Yếm.

- Chu Yếm, tên vương bát đản, không phải ngươi nói hai ta bắt tay truy sát Vương Khả ư? Ngươi gạt ta, ngươi gạt ta, ngươi và Vương Khả là cùng một bọn! Ở Thần Long Đảo, ngươi phối hợp Vương Khả hại ta! Bây giờ, ngươi lại phối hợp Vương Khả lừa ta, Chu Yếm, ta dù có làm quỷ cũng sẽ không tha cho ngươi!

Đồng An An oán hận gào thét.

Chu Yếm:

-... !

Ta đúng là hợp tác với ngươi, nhưng then chốt là, thúc tổ ta đang ở chỗ này, ta không thể nói được! Hắn mới là chỗ dựa lớn nhất của ta!

- Làm không tệ, Chu Yếm! Ngươi rốt cục cũng hiểu chuyện!

Chu Hồng Y trầm giọng nói.

Chu Yếm cố nặn ra ý cười ngại ngùng

Uy hiếp của Đồng An An không có hiệu quả với Chu Yếm, nhưng Tử Bất Phàm ở bên thì lại khác.

Hành động của Đồng An An đều là nàng đứng sau giật dây, kết quả lại bị Chu Yếm gài?

- Chu Yếm, ngươi cầm chỗ tốt từ ta! Lại không giúp ta làm việc?

Tử Bất Phàm trầm giọng nói.

Nét cười trên mặt Chu Yếm lập tức cứng lại.

Chân Nguyên Huyết mà hắn dùng để đột phá Kim Đan Cảnh là do Tử Bất Phàm đưa cho, kết quả, hắn chẳng những không hoàn thành nhiệm vụ Tử Bất Phàm giao phó, còn hết lần này tới lần khác làm trái ý Tử Bất Phàm, giờ biết giải thích thế nào đây?

- Chân Nguyên Huyết mà Chu Yếm lấy được từ ngươi, đợi chút nữa ta giúp hắn trả ngươi!

Chu Hồng Y hờ hững nói.

Thấy Chu Hồng Y có vẻ giận, Tử Bất Phàm không khỏi phiền muộn.

- Ta không để ý chút Chân Nguyên Huyết kia, ai! Được rồi, tạm thời khoan nhắc tới chuyện này!

Tử Bất Phàm bực bội nói.

- Chu Yếm, trong cơ thể ngươi đang chứa Kim Long mà ta muốn, ngươi trước đi theo ta!

Tử Bất Phàm lần nữa nhìn vào Chu Yếm.