Vương Khả cũng nhỏ giọng nói với Chu Hồng Y.
Cơ mặt Chu Hồng Y thoáng giật nhẹ, ngươi muốn ta hi sinh nhan sắc thành toàn ngươi? Mẹ nó! Ngươi điên rồi!
- Tử đường chủ, trong phòng ngủ bên kia còn có suối nước nóng, ngươi và Chu đường chủ có thể cùng ngồi xuống thư giãn thân thể, sau đó lại giao lưu tâm sự! Nơi đó giường chiếu rộng rãi ấm cúng! Cách âm rất tốt!
Vương Khả nhỏ giọng nói với Tử Bất Phàm.
Tử Bất Phàm trừng mắt nhìn Vương Khả. Tắm suối nước nóng? Phòng ngủ? Giường chiếu rộng rãi? Cách âm rất tốt?
- Được rồi, Vương Khả, đừng nói nữa, ý Tử Bất Phàm là muốn trấn áp long mạch dưới Thanh Kinh, không phải chuyện dơ bẩn như ngươi nghĩ đâu!
Chu Hồng Y trừng mắt nói.
- Hả? Không thể nào?
Nét mặt Vương Khả cứng lại.
- Lạc lạc lạc lạc, thật ra, đề nghị vừa rồi của Vương Khả cũng không phải không được!
Tử Bất Phàm cười khanh khách nói.
Chu Hồng Y đen mặt lại.
- Long mạch?
Vương Khả tròn mắt nhìn Tử Bất Phàm và Chu Hồng Y!
Long mạch cái gì? Sao vừa nãy các ngươi lại nói chuyện ám muội thế?
- Ngươi không biết?
Chu Hồng Y nghi hoặc nói.
- Biết cái gì?
Vương Khả khó hiểu hỏi.
- Ở khu vực phàm nhân có ba đại vương triều, mặc dù không ngừng cải triều hoán đại, nhưng sau mỗi lần cải triều hoán đại, vị tri triều đô đều chưa từng thay đổi, vẫn tọa lạc trên ba dải long mạch! Phía dưới Thanh Kinh chính là một long mạch như thế!
Chu Hồng Y giải thích nói.
- Long mạch? Sao trước kia ta chưa từng nghe qua, nó có tác dụng gì? Phù hộ một nước?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
Chu Hồng Y lắc đầu, lại không giải thích gì thêm.
- Chu đường chủ, ngươi mới nói được một nửa thôi! Long mạch kia rốt cục dùng để làm gì?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Ngươi không cần quản nhiều như vậy đâu, rốt cuộc, long mạch không phải thứ tốt! Cũng chẳng liên quan nhiều lắm đến quốc vận một nước!
Chu Hồng Y lắc đầu.
- Không liên quan tới quốc vận?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
Chu Hồng Y lại nhìn sang Tử Bất Phàm:
- Tử Bất Phàm, chẳng lẽ ngươi không biết? Long mạch mở ra, sẽ dẫn tới mầm họa!
- Ta không quản, ta chỉ muốn long mạch này! Ngươi có giúp ta không!
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Ta đã nói với ngươi rồi!
Chu Hồng Y phẫn nộ nói.
- Chu đường chủ, ngươi còn chưa nói rõ ràng, long mạch này thật không có chút liên hệ nào đến quốc vận? Vậy vì sao quốc đô vương triều lại được xây dựng trên đầu long mạch?
Vương Khả lại nghi hoặc hỏi.
- Long mạch mở ra sẽ có thể lần nữa sinh sôi! Phía dưới Thanh Kinh sẽ chỉ không thấy long khí trong một thời gian ngắn, nhưng sau một thời gian uẩn dục, lại sẽ sinh ra long mạch mới!
Chu Hồng Y giải thích nói.
- Vậy nếu Tử đường chủ thích, ngươi giúp nàng một chút thì đã có sao? Nàng chống lưng cháu trai nhất thống thiên hạ, mục đích chỉ là vì long mạch này! Đưa long mạch cho nàng, nàng liền không quản chuyện cháu trai tranh bá nữa. Như vậy chẳng phải tất cả đều vui vẻ?
Vương Khả nghi hoặc nói.
- Vương Khả nói không sai, Chu Hồng Y, ngươi giúp ta thu hoạch long mạch! Ta sẽ không nhắm đến Vương Khả và gia tộc Vương thị của hắn nữa, thế nào?
Tử Bất Phàm cũng cười nói.
- Đúng, Chu đường chủ, ngươi còn do dự gì nữa? Chuyện này cũng đơn giản thôi mà!
Vương Khả lập tức tiếp lời.
- Ngươi không hiểu, long mạch kia là mầm họa! Hại người hại mình! Một khi bạo phát, Tử Bất Phàm nàng cũng phải bị nổ chết!
Chu Hồng Y trừng mắt giải thích nói.
- Ngươi đang quan tâm ta?
Ánh mắt Tử Bất Phàm chợt khẽ sáng lên.
Thần sắc Vương Khả lại không giấu được vẻ cổ quái:
- Ý ngươi là, long mạch này chính là một trái lựu đạn? Lựu đạn siêu cấp? Có thể nổ tung bất cứ lúc nào! Không phân địch ta, hết thảy đều bị nổ sạch?
- Lựu đạn? Ách, ta không biết ngươi đang nói tới cái gì, chẳng qua, ý tứ đại khái chính là như vậy!
Chu Hồng Y gật đầu xác nhận.
Vương Khả thoáng nhìn xuống dưới chân, cơ mặt khẽ co giật, giờ mình đang đứng trên một trái lựu đạn? Gia tộc Vương thị đang đứng trên lựu đạn để nhất thống thiên hạ?
Tê !
Vương Khả hít sâu một hơi khí lạnh.
- Chu đường chủ, ngươi đã đáp ứng giúp ta giải quyết phân tranh với Tử đường chủ, bây giờ Tử đường chủ đã chịu nhượng bộ, chỉ yêu cầu ngươi lấy ra long mạch mà thôi, ngươi cùng động thủ với nàng một lần thì đã sao! Ngươi mà không lấy ra long mạch này, gia tộc Vương thị cũng không dám xử lý triều chính ở chỗ này, ai biết long mạch sẽ nổ lúc nào!
Vương Khả lo lắng nói.
- Chu Hồng Y, ngươi thấy sao? Ngươi không cần lo lắng cho an nguy của ta, ta muốn khống chế long mạch này, tự nhiên sẽ có cách! Ngươi chỉ cần giúp ta bắt nó lại là được!
Tử Bất Phàm cười nói.
- Không được! Long mạch há có thể dễ dàng mở ra? Phải biết nó đang bị phong ấn!
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Thế nên, ngươi đoán xem, vì sao mấy năm nay ta phải tìm đủ mọi cách bắt lại Trương Ly Nhi?
Tử Bất Phàm cười nói.
- Hả?
Mọi người dồn dập quay sang nhìn Tử Bất Phàm.
- Trương Ly Nhi không phải đại tiểu thư Kim Ô Tông, nàng đến từ Trương gia ở bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, là hậu nhân đích hệ của Trương thiên sư! Thân mang Đạo Mạch Tổ Huyết, có thể phá giải hết thảy phong ấn đạo mạch trên thế gian! Dùng máu của nàng, liền có thể cấp tốc phá mở phong ấn, thả ra long mạch!
Tử Bất Phàm trịnh trọng nói.
- Đạo Mạch Tổ Huyết?
Chu Hồng Y sửng sốt nhìn Trương Ly Nhi.
- Không cần hoài nghi, ta xuất thân từ đâu, chắc ngươi cũng rõ ràng, trước kia ta từng là đệ tử Kim Ô Tông, bí ẩn này của Kim Ô Tông, ta biết rõ hơn bất kỳ ai! Dùng máu Trương Ly Nhi, có thể cấp tốc mở ra phong ấn! Bây giờ chỉ còn thiếu mỗi cái gật đầu của ngươi!
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Nhưng làm vậy phải rút sạch máu trong người nàng?
Chu Hồng Y nhíu mày nói.
- Này, Tử đường chủ, vừa rồi ngươi đã đáp ứng ta không giết Trương Ly Nhi, rút khô máu trong người Trương Ly Nhi, nàng làm sao còn sống được?
Vương Khả lập tức lên tiếng ngắt lời.
- Không sao, năm ngoái, đệ đệ Trương Ly Nhi cũng từ bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn đi đến Kim Ô Tông! Em trai ruột của Trương Ly Nhi cũng là hậu nhân Trương gia, cũng có Đạo Mạch Tổ Huyết!