Bất Diệt Thần Vương

Chương 286: Chữ của nhị sư huynh




Ta ra bảo hiểm tử vong ngoài ý muốn trị giá hai trăm năm mươi cân linh thạch, phần bảo hiểm kia chẳng lẽ không cần tiền?

Vương Khả trừng mắt hỏi ngược lại.

- Ngươi đánh rắm, đó chỉ là một tờ giấy lộn, giống hệt sản phẩm tài chính lần trước! Đến lúc đó, còn không phải ngươi nói cái gì là cái gì?

Nhiếp Thiên Bá trừng mắt nói.

- Ai bảo là giấy lộn? Công ty Thần Vương của ta dựng lên cao ốc Thần Vương lớn như vậy, không lẽ chỉ để chơi đùa? Đệ tử các đại tiên môn trong Thập Vạn Đại Sơn mua sắm bảo hiểm từ ta, bọn họ đều tin tưởng công ty Thần Vương, làm sao đến trong miệng ngươi lại thành lừa gạt? Hóa ra, ngươi còn thông minh hơn cả đệ tử các đại tiên môn!

Vương Khả khinh thường nói.

- Rốt cuộc, đều là lời nói phiến diện từ ngươi, ta không tin... !

Nhiếp Thiên Bá lạnh giọng nói.

- Ta cần ngươi tin chắc? Với bộ dạng này của ngươi, ta thèm vào thu nhận đấy. Hừ, tín dự của công ty Thần Vương như thế nào? Các vị, hôm nay ta để cho các ngươi nhìn xem, miễn cho luôn có người đứng ngoài nói nhảm!

Vương Khả cũng lạnh giọng đáp trả.

Nói đến đây hắn liền vung tay lên, lập tức, đám tiểu nhị Công Nhất Trà Xã khiêng ra từng tác phẩm hội họa được đóng gói cẩn thận.

- Đây là... ?

Đám đông hiếu kỳ nghi hoặc.

Chỉ thấy, trên mỗi tác phẩm hội họa đều có tám chữ lớn “Công ty Thần Vương, đáng được tin cậy” ! Dưới cùng là một hàng chữ ký nhỏ.

- Thấy không? Đây là các sư huynh Thiên Lang Tông viết cho ta! Các ngươi không tận mắt chứng kiến cảnh công ty Thần Vương khai trương, khả năng sẽ không tin, ta không trách các ngươi, nhưng mà, những người này, chắc các ngươi đều quen biết cả chứ? Có cả kí tên, các ngươi có thấy quen mắt không?

Vương Khả trầm giọng nói.

- Ồ, đó là chữ của đại sư huynh Thiên Lang Tông, Mộ Dung Lục Quang, trước kia ta từng gặp qua, đúng là bút tích của hắn, còn cả kiếm ý trong nét bút lông kia nữa, không sai, ta có thể bảo đảm!

Có gia chủ đột nhiên kêu nói.

- Đó là chữ của nhị sư huynh Thiên Lang Tông, Thiết Lưu Vân!

- Đệ tử Thiên Lang Tông này, ta cũng biết nét chữ của hắn, hắn từng ở trọ qua trong khách sạn của ta, không sai, chính là khí tức này!

- Ta cũng nhận biết... !

...

...

...

Các đại gia chủ quanh bốn phía dồn dập nhận nét viết.

Nhiếp Thiên Bá đen mặt lại, trân trối nhìn về phía tám chữ lớn kia.

Công ty Thần Vương, đáng tđược in cậy?

Vì sao? Vì sao Thiên Lang Tông lại chống đỡ Vương Khả? Những lời không muốn mặt như vậy mà cũng đồng ý viết ra được?

- Thấy không? Những cái khác ta liền không cầm! Ta lấy ra những lời chúc mừng này là để khiến mọi người yên tâm! Công ty Thần Vương ta làm ăn lớn như vậy, sao có thể không uy tín được? Chư vị, bảo hiểm giá trị hai trăm năm mươi cân ở ngay chỗ này, ai nguyện ý, lát nữa tới đăng ký một lần, sau đó cùng theo ta tới khu vực phàm nhân kiếm tiền, đồng thời giải quyết nỗi lo về sau! Để các ngươi có thể thỏa thích hưởng thụ khoái cảm kiếm tiền trong khu vực phàm nhân! !

Vương Khả hướng xuống đám đông bên dưới, kích động nói.

Hiển nhiên, rất nhiều người đã bắt đầu động tâm.

- Vậy chúng ta có thể mua riêng bảo hiểm này không?

Không biết là ai đột nhiên hô ra một câu.

- Muốn mua riêng? Cũng được! Nghiệp vụ chính của công ty Thần Vương là mua bán bảo hiểm, các ngươi muốn mua, chúng ta hoàn toàn hoan nghênh!

Vương Khả cười nói.

- Thật ư?

Có người kinh hỉ nói.

- Thật! Một phần bảo hiểm có giá trị năm năm! Điều này chắc các ngươi đều biết, thật ra, không chỉ người được ta chiêu mộ có thể mua bảo hiểm, các ngươi dù có đi theo Nhiếp Thiên Bá cũng có thể mua sắm bảo hiểm từ ta!

Vương Khả giải thích nói.

- Cái gì? Tiếp nhận Nhiếp Thiên Bá chiêu mộ cũng có thể mua bảo hiểm từ ngươi?

Đám đông bốn phía kinh ngạc nói.

- Đúng! Công ty Thần Vương là một tổ chức làm sinh ý đơn thuần, không tham dự tranh đấu với bất kỳ thế lực nào, các ngươi mua, chúng ta liền bán!

Vương Khả giải thích nói.

Phía dưới, thần sắc Nhiếp Thiên Bá không giấu được vẻ phức tạp, Vương Khả làm thế là có ý gì? Không phải ngươi muốn giúp quân phiệt sau lưng mình ư? Giờ sao còn đẩy Tiên Thiên Cảnh muốn chiêu mộ ra ngoài?

- Nhiếp gia chủ, lúc trước ngươi đáp ứng cho ta sáu trăm cân linh thạch, ta tiếp nhận ngươi chiêu mộ, ta nguyện ý đi theo ngươi, ngươi có thể đưa tiền trước cho ta được không?

Một tên cường giả Tiên Thiên Cảnh vội vàng nói.

- Ta? Chúng ta không phải đã nói rồi đi? Đợi đến lúc đi ta, ta đưa trước cho ngươi một nửa, một nửa còn lại đến lúc triệt để nhập ngũ lãnh binh mới lấy?

Nhiếp Thiên Bá trầm giọng nói.

- Nhưng mà, giờ ta muốn mua bảo hiểm! Ngươi đưa cho ta, ta cũng chỉ cầm được có năm mươi cân linh thạch thôi!

Tên Tiên Thiên Cảnh kia nôn nóng nói.

Cơ mặt Nhiếp Thiên Bá thoáng khẽ co giật. Nhiếp Thiên Bá cho rằng Vương Khả lừa đảo, dù Vương Khả có nói đến hoa bay đầy trời hắn cũng sẽ không tin cái bảo hiểm quỷ quái kia.

Chỉ là, ngươi muốn mua bảo hiểm của Vương Khả ngay trước mặt ta là có ý gì? Ta bỏ ra sáu trăm cân linh thạch thuê ngươi, ngươi xoay người lại đưa hai trăm năm mươi cân cho Vương Khả?

- Không được, chúng ta đã thỏa thuận rồi!

Nhiếp Thiên Bá trầm giọng nói.

- Có phải ngươi không tiền, cố ý tay không bắt sói?

Tên cường giả Tiên Thiên Cảnh kia nghiêm mặt hỏi lại.

- Ai tay không bắt sói? Ai tay không bắt sói? Ở chỗ ta là vàng ròng bạc trắng, ở chỗ Vương Khả hắn chỉ là một tờ giấy lộn, ai tay không bắt sói?

Nhiếp Thiên Bá trừng mắt phẫn nộ nói.

- Nhiếp Thiên Bá, ngươi nói thì cứ nói chứ đừng vu khống ta, ta không để yên cho ngươi đâu! Cái gì mà một tờ giấy lộn? Ngươi cầm tờ giấy lộn ra cho mọi người nhìn, xem có ai nhận hay không? Cái này của ta gọi là bảo hiểm! Bình thường phải mất năm ngàn cân linh thạch mới được một phần, xem nể tình mọi người quen biết đã lâu, chỉ cần hai trăm năm mươi cân linh thạch, ngươi đang bôi nhọ lương tâm ta!

Vương Khả trừng mắt nói.

- Lương tâm cái rắm! Ngươi có lương tâm chắc? Cái đó của ngươi chính là tờ giấy lộn!

Nhiếp Thiên Bá quát.

- Ngươi mới là giấy lộn, thuê người ta đi bán mạng, còn keo kiệt bủn xỉn như thế, người ta đáp ứng đi theo ngươi đánh trận, bán mạng cho ngươi, ngươi phải cầm tiền ra đi chứ! Cầm ra, ngươi nói ngươi không phải tay không bắt sói, ngươi đưa tiền cho hắn đi!