Nhiếp Thiên Bá cố kìm nén cảm giác phẫn nộ trong lòng, đắng chát nói:
- Mời bọn họ ngày mai tới, trao đổi chuyện ta thiếu nợ!
Nhiếp Thiên Bá tựa hồ phải dùng hết toàn bộ khí lực mới nói ra được câu này.
- Vâng!
Tên đệ tử Nhiếp gia lập tức lui ra khỏi đại sảnh.
Đưa mắt nhìn theo tên đệ tử Nhiếp gia kia rời đi, sắc mặt Nhiếp Thiên Bá lúc xanh lúc tím.
- Vương Khả, hiện tại ta phải hoàn thành nhiệm vụ đường chủ gửi gắm, không tiện xử lý ngươi. Hừ, ngươi chờ đấy, chờ hoàn thành xong nhiệm vụ đường chủ giao phó, ta đảm bảo sẽ khiến ngươi phun ra gấp mười số tiền đã gạt ta, ta phải khiến ngươi không được chết tử tế!
Nhiếp Thiên Bá âm thầm hạ quyết tâm.
Người áo đen không nguyện ý giúp, giờ mình cũng không cách nào ứng phó Vương Khả và Trương Chính Đạo, đành trước phải nuốt xuống cục tức này.
Nhưng mà, Vương Khả vừa xuất hiện, chuyện không thuận lòng cứ theo đó tới tấp mà đến. Chưa tới hai canh giờ sau, tên đệ tử Nhiếp gia kia lại đã quay trở về.
- Gia chủ, ta tới phủ đệ các đại gia chủ, gửi lời mời đến bọn hắn, nhưng bọn họ nói, ngày mai không rảnh đến!
Đệ tử Nhiếp gia nói.
- Cái gì? Ngày mai không rảnh? Chẳng phải đoạn thời gian trước còn ngày ngày tới cửa đòi nợ ư? Ta thật không dễ dàng mới đồng ý mời bọn hắn đến thương lượng chuyện nợ nần, sao bọn họ lại không đến?
Nhiếp Thiên Bá tròn mắt kinh ngạc hỏi.
- Bọn họ nói, ngày mai Vương Khả tiếp khách ở Công Nhất Trà Xã, muốn bàn chuyện làm ăn với mọi người! Thế nên, không có thời gian đến!
Đệ tử Nhiếp gia giải thích nói
- Vương Khả? Mẹ nó, Vương Khả mời tiệc, bọn họ đều đi. Ta mời tiệc, không ai đi cả? Bọn họ không muốn đòi nợ nữa?
Nhiếp Thiên Bá trừng mắt hỏi.
- Bọn họ nói, trên tay bọn họ có giấy nợ, ngươi chạy không thoát! Nhưng, mua bán với Vương Khả, một khi lỡ qua liền mất!
Tên đệ tử Nhiếp gia nói tiếp.
- Khinh người quá đáng!
Nhiếp Thiên Bá giận mắng.
- Còn nữa, ngày mai bọn họ tới Công Nhất Trà Xã không phải để ăn tiệc, chỉ là đến nghe Vương Khả nói chuyện, đồng thời yêu cầu chỉ cho phép Tiên Thiên Cảnh trở lên tham dự!
Đệ tử Nhiếp gia cung kính báo nói.
Bành!
Nhiếp Thiên Bá hung hăng ném mạnh chén trà trong tay xuống đất.
…..
Ngày hôm sau!
Nhiếp Thiên Bá khoác lên một thân áo bào đỏ, che khuất thân hình, rốt cục hắn vẫn không nhịn được cục tức trong lòng, lặng lẽ đi tới Công Nhất Trà Xã!
Đợi đến cửa Công Nhất Trà Xã đã thấy phía ngoài bu đầy người.
- Sao còn chưa mở cửa?
- Đúng vậy, hôm qua Vương gia chủ đã dặn rồi mà!
- Ta đi hỏi chưởng quỹ Công Nhất Trà Xã. Làm cái gì?
- Ngươi tìm chết đấy à, rõ ràng Công Nhất Trà Xã là sản nghiệp của Vương Khả, đám kia cũng là người Vương Khả, ngươi không muốn làm ăn với Vương Khả nữa?
- Nhưng mà, nhưng mà... !
- Không nhưng nhị gì hết, hiện tại sinh ý của Vương gia chủ lớn lắm, đêm qua, ta mời tiểu nhị Công Nhất Trà Xã uống rượu mới biết! Hắn đúng là một bước lên trời!
- Hả?
- Có biết bảo hiểm của công ty Thần Vương không? Một phần năm ngàn cân linh thạch, đệ tử tiên môn tranh nhau mua!
- Bảo hiểm kia, tối hôm qua ta cũng nghe, công ty Thần Vương đúng là tài đại khí thô!
- Ngươi nói xem, Vương Khả đào đâu ra nhiều tiền như vậy?
- Không chừng Vương Khả chỉ là người phát ngôn được Thiên Lang Tông đẩy ra thôi, bối cảnh của công ty Thần Vương thực ra là Thiên Lang Tông!
- Đừng nói nữa, cẩn thận Vương Khả nghe được! Nhìn xem, mở cửa!
- Mở cửa? Được, nhanh, cùng ta đi vào!
...
...
...
Đám đông lập tức tràn vào Công Nhất Trà Xã.
Nhiếp Thiên Bá lẫn ở trong đó, tùy theo biển người tiến vào.
Vẫn là hậu viện lần trước, trong hậu viện có tiểu nhị Công Nhất Trà Xã đứng chờ sẵn, đồng thời còn có một chiếc đài cao.
Nguyên một đám cường giả Chu Tiên Trấn ùa vào, lại đến một cái ghế ngồi đều không có, nhưng mà, ai cũng không phàn nàn. Bọn họ sống ở dưới đáy tu tiên giới cũng không dễ dàng!
Cùng lúc đó, trong một đại sảnh khác ở Công Nhất Trà Xã.
Vương Khả đặt chén trà xuống, nhìn về phía chưởng quỹ nói:
- Tối hôm qua sai các ngươi tán rải tin tức, làm đến đâu rồi?"
- Gia chủ yên tâm, tất cả mọi người đã biết rõ chuyện về công ty Thần Vương, đặc biệt là bảo hiểm ngoài ý tử vong, tất cả mọi người đều đã biết!
Chưởng quỹ cung kính nói.
- Biết được là tốt, đỡ mất công đến lúc đó phải thuật lại, người đến đông đủ rồi, đi thôi!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Vương Khả, ngươi, ngươi…. không phải muốn đi chiêu mộ Tiên Thiên Cảnh ư? Chuyện đó thì liên quan gì tới bán bảo hiểm?
Trương Chính Đạo ngạc nhiên hỏi.
- Chiêu mộ Tiên Thiên Cảnh, thuận tiện bán bảo hiểm luôn! Làm sao, không được?
Vương Khả hỏi lại.
- Thật muốn bán bảo hiểm? Trên Chu Tiên Trấn này liệu có mấy người mua được nổi? Ngươi vét được tiền không?
Trương Chính Đạo ngạc nhiên nói.
- Đây là nghiệp vụ bình thường, tập trung theo dõi học tập, sau này nghiệp vụ viên đều dựa hết vào ngươi!
Vương Khả vỗ vỗ vai Trương Chính Đạo, đạp bước đi ra đại sảnh.
Chu Tiên Trấn, hậu viện Công Nhất Trà Xã!
Dưới ánh nhìn chăm chăm của hàng trăm người, Vương Khả bước lên đài cao.
- Vương gia chủ!
Bốn phía rộ lên từng tràng tiếng chào hỏi cung kính.
Chính là các đại gia chủ Chu Tiên Trấn được Vương Khả mời tới, ngoài ra còn rất nhiều cường giả Tiên Thiên Cảnh, lúc này cả đám đều đang mong đợi nhìn Vương Khả.
Trước kia, chúng nhân ở cùng một giai tầng, đều là tầng đáy Tu Tiên Giới, nhưng dựa vào cái gì mà bây giờ Vương Khả lại phong sinh thủy khởi như thế? Không lý nào! Chúng ta có gì kém hắn? Đố kỵ hận! Chẳng qua, quan hệ không thể náo cương, chúng ta có thể đi đến độ cao ngang với Vương Khả hay không, phỏng chừng phải trông cậy hết vào tụ hội lần này.
- Cảm tạ chư vị tới Công Nhất Trà Xã hôm nay, thực sự là quá nể mặt Vương Khả ta! Thôi, không nói nhảm nữa, giờ ta trực tiếp đi thẳng vào vấn đề!
Vương Khả vừa cười vừa nói.
- Được!
Tất cả mọi người đều mong ngóng nhìn Vương Khả.
- Vương Khả ta kiếm tiền, có ghê hay không?
Vương Khả trực tiếp cao giọng hỏi nói.
Nghe được tiếng hét, Trương Chính Đạo ở cách đó không xa trợn tròn mắt, mẹ nó chứ, lần đầu tiên thấy có người ngay câu diễn giảng thứ nhất đã dày mặt vô sỉ, thổi da trâu chính bản thân như vậy! Vương Khả, mặt của ngươi đâu?