Bất Diệt Thần Vương

Chương 253: Tiền bảo hiểm sẽ gánh hết




Vương Khả giải thích nói.

- À!

Rất nhiều người trong đại sảnh không kìm được gật đầu.

Thì ra là thế, trước đó còn tưởng tiền bảo hiểm kia ở đâu ra, thì ra là tiền chúng ta mua sắm bảo hiểm, mới rồi còn tưởng Vương Khả là thương nhân lòng dạ hiểm độc, không ngờ, hắn cũng là vì những liệt sĩ đã hi sinh!

Chúng ta đều hiểu lầm công ty Thần Vương!

Nhất thời, ánh mắt chúng nhân trong đại sảnh nhìn Vương Khả nhu hòa đi không ít.

Chỉ có Đồng An An là trố mắt đứng nhìn, hắn muốn làm khó dễ Vương Khả, làm sao giờ lại thành giúp Vương Khả được đến tín nhiệm từ mọi người?

- Không đúng, ai có thể chứng minh chúng ta mua sắm bảo hiểm tử vong ngoài ý muốn?

Đồng An An nắn bóp cuống họng hỏi.

- Chúng ta ký hợp đồng, công ty Thần Vương soạn sẵn hiệp ước, giấy trắng mực đen, tuyệt đối không sai được!

Vương Khả hài lòng nói.

Nữ lang áo hồng này quá cấp lực, đều không cần ta giải thích, ngươi hỏi ra, hiệu quả tốt gấp vạn lần chính miệng ta tự diễn giảng.

- Giấy trắng mực đen? Không giả được ư? Vạn nhất có người cầm hợp đồng giả lừa gạt tiền bảo hiểm thì sao? Công ty Thần Vương các ngươi có bao nhiêu tiền để bị lừa?

Đồng An An the thé hỏi.

Đồng An An tưởng rằng vạch trần được âm mưu của Vương Khả, ngữ khí có vẻ khá là hưng phấn.

- Hỏi hay lắm!

Vương Khả hớn hở nói.

Lại hỏi rất hay? Nét mặt Đồng An An cứng đờ. Mẹ nó, từ lúc nào ta lại thành vai phụ cho ngươi?

- Các vị, mời nhìn!

Vương Khả mở miệng nói.

Hô!

Trong tay Vương Khả đột nhiên nhiều thêm một chiếc ấn lớn hình vuông hệt như ngự tỉ.

- Hả?

Đám đông lộ vẻ nghi hoặc.

Chỉ thấy, trên bàn trước mặt Vương Khả có một trờ giấy, Vương Khả ấn đại ấn lên đó.

Ông!

Nháy mắt khi đại ấn đắp lên, tựa hồ có một cỗ hồng quang chớp hiện, ẩn ẩn thấy được một con Hồng Long xoay tròn vờn quanh đại ấn, rót vào trang giấy trắng.

Khoảnh khắc khi đại ấn được lấy lên, chợt thấy trên mặt đại ấn có hai chữ “Thần Vương” được khắc ngược.

Trên hai chữ “Thần Vương” đỏ hồng kia mơ hồ có một con Hồng Long vờn quanh, thật lâu không tán, sau đó chìm vào trang giấy, biến mất không thấy đâu nữa.

- Nhìn thấy không?

Vương Khả vừa cười vừa nói.

- Đạo Linh Ngọc?

Mạc Tam Sơn trên tầng hai cả kinh kêu lên.

- Đạo Linh Ngọc?

Trong đại sảnh, vô số người lộ vẻ kinh ngạc.

Trần Thiên Nguyên cũng không giấu được kinh ngạc, mấy tháng qua Vương Khả đào đâu ra Đạo Linh Ngọc?

- Đạo Linh Ngọc, thiên hạ khó tìm, chỉ có hoàng triều tu tiên bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn hiếm hoi lắm mới có một khối, dùng làm ngự tỉ đế vương, hắn…. hắn … làm sao có được?"

- Đạo Linh Ngọc, bảo vật vô giá, làm sao công ty Thần Vương lại có Đạo Linh Ngọc?

- Công ty Thần Vương quả nhiên bối cảnh thâm hậu, bằng không làm sao có được loại trân bảo trong truyền thuyết như thế?

- Vừa rồi ta còn hoài nghi thực lực công ty Thần Vương, giờ xem ra, là ta tầm mắt thiển cận!

Đạo Linh Ngọc vừa ra, chúng nhân trong đại sảnh không khỏi ồ lên, ai nấy đều càng thêm kinh kỳ đối với thân phận Vương Khả.

Trương Ly Nhi nhìn chằm chằm Đạo Linh Ngọc, tròng mắt sáng lên vẻ đố kỵ khó mà che giấu.

- Tỷ, mắt ngươi sao thế?

Trương Thần Hư hiếu kỳ nói.

- Đứa bại gia này, Đạo Linh Ngọc, hắn lại cầm đi luyện hóa thành con dấu “Thần Vương”. Sao lại lãng phí thế được!

Trương Ly Nhi tức giận nói.

- Lãng phí?

- Ngươi không biết? Đạo Linh Ngọc chỉ có thể luyện hóa một lần, một lần định hình, vĩnh thế không biến! Nói cách khác, thứ đó giờ vĩnh viễn chỉ có thể là Thần Vương Ấn, dù cướp về cũng không cách nào luyện hóa thành thứ khác, tên bại gia!

Trương Ly Nhi thấp giọng chửi rủa.

- Tỷ, ngươi định đoạt luôn Đạo Linh Ngọc kia?

Trương Thần Hư thấp giọng kinh ngạc nói.

- Im mồm, tập trung lắng nghe!

Trương Ly Nhi trừng nhìn đệ đệ.

Trương Thần Hư:

-... !

- Các vị, hiệu quả của Đạo Linh Ngọc thế nào, chắc không cần ta phải giải thích nhiều, khí tức Thần Vương Ấn rất đặc thù, trên mỗi một phần hợp đồng đều sẽ con dấu của Thần Vương Ấn, tuyệt đối không khả năng có người lừa gạt thành công!

Vương Khả cười nói.

Có vài người không hiểu, nhưng, không ít người hiểu, đại sảnh lập tức rộ lên tiếng nghị luận, chẳng mấy chốc cả đám đều biết được. Đồng thời, nguyên một đám càng thêm kinh thán đối với bối cảnh của Vương Khả.

Chỉ có Đồng An An là buồn bực không thôi, làm sao lại thành giúp Vương Khả lấy được tín nhiệm?

- Vậy vạn nhất, chúng ta mua bảo hiểm của ngươi, công ty Thần Vương lại cuỗm tiền bỏ trốn thì sao? Thế chẳng phải tiền của chúng ta đổ sông đổ biển?

Nữ lang áo hồng không cam tâm, tiếp tục chất vấn nói.

Đại sảnh yên tĩnh.

- Ha ha ha ha ha!

Vương Khả cười to.

- Ha ha ha ha ha!

Rất nhiều người trong đại sảnh cũng cười theo.

Đồng An An quét mắt nhìn chung quanh, các ngươi cười cái gì? Cười cái gì? Vương Khả cười, các ngươi cũng cười? Các ngươi có biết không, năm đó lão tử chính vì bị tiếng cười của Vương Khả hù dọa, kết quả bị hắn lừa thảm, các ngươi còn cười?

- Vị nữ đạo hữu áo hồng này, ngươi thấy mọi người đều cười đúng không? Câu hỏi như thế vốn không cần ta giải thích, nhưng ngươi đã hỏi, vậy ta cũng nói hai câu!

Vương Khả cười nói.

- Đầu tiên, nhìn thấy Thần Vương Ấn trong tay ta không? Ta luyện chế một khối Đạo Linh Ngọc vô giá thành Thần Vương Ấn. Chỉ là để lừa năm ngàn cân linh thạch của ngươi? Dùng vào lừa gạt? A, ha ha!

Vương Khả cười lớn.

Rất nhiều người trong đại sảnh cũng cười, dùng Đạo Linh Ngọc đi lừa năm ngàn cân linh thạch, ai cũng không tin trên đời lại có đứa ngốc như vậy.

- Ta nói cho các ngươi biết, đừng thấy hôm nay các vị tiền bối Thiên Lang Tông, Kim Ô Tông tới cắt băng khánh thành cho cao ốc Thần Vương mà tưởng rằng công ty Thần Vương là do hai đại tiên môn đỉnh cấp chống lưng, mặc dù cá nhân ta có quan hệ rất khăng khít với hai đại tông môn, nhưng, công ty Thần Vương không có quan hệ gì với hai đại tiên môn cả, một chút quan hệ cũng không có!

Vương Khả cười giải thích nói.

- Ha ha ha!

Đám đông cũng cười.

Vương Khả, ngươi đang đùa chắc? Chuyện rõ ràng như ban ngày còn chối, Thiên Lang Tông, Kim Ô Tông chống lưng cho ngươi, bằng không sao lại tới cắt băng khánh thành? Tất cả mọi người đều tưởng rằng Vương Khả đang nói ngược, không mấy ai để tâm.