Nhưng giờ, đám đông nhìn chằm chằm Trần Thiên Nguyên, trước đó Trần Thiên Nguyên lại đã đáp ứng.
Trong cảnh lúng túng, Trần Thiên Nguyên đành phải mặt không đổi sắc bước lên đài cao.
- Cho mời, điện chủ Tây Lang Điện Thiên Lang Tông, Mạc Tam Sơn lên đài!
Vương Khả hô.
Mạc Tam Sơn cũng đen mặt bước lên đài cao. Lão tử sập bẫy tên nhãi Vương Khả kia rồi. Mẹ nó, đường đường đại lão Nguyên Anh Cảnh, giờ lại phải đi lên diễn trò cắt dây? Mẹ nó chứ!
- Cho mời phó điện chủ Đông Lang Điện, Mộ Dung Lục Quang lên đài!
Vương Khả hô.
Mộ Dung Lục Quang cũng đen mặt bước lên đài. Lão tử không biễu diễn Tru Ma Bạt Kiếm Thuật, lại đi diễn trò cắt dây? Ngươi điên rồi đấy phỏng!
- Điện chủ Nam Lang Điện tạm thời không cách nào góp mặt, cho mời đệ tử thân truyền, thủ tọa Nam Lang Điện, Thiết Lưu Vân lên đài!
Vương Khả kêu lên.
Lời này Vương Khả nói rất xảo diệu, tuy nói điện chủ Nam Lang Điện không tham dự cắt băng, nhưng nghe vào trong tai tất cả mọi người lại thành điện chủ Nam Lang Điện không cách nào chạy đến, đành phải để đồ đệ lên thay?
Thiết Lưu Vân lại không cảm thấy xấu hổ. Phối hợp với sư đệ Vương Khả, có gì mà mất mặt? Vương Khả sư đệ vì chính đạo trường tồn, lúc trước đến cả mạng đều không cần, ta còn sợ gì mất mặt?
- Sư huynh của ta, cũng là điện chủ Bắc Lang Điện không cách nào đích thân tới, ta thân làm sư đệ, phó điện chủ Đông Lang Điện, thay mặt sư huynh cắt băng!
Vương Khả nói.
Đám tu giả quanh bốn phía không có gì dị nghị.
- Cho mời, đại sư tỷ Kim Ô Tông, đại sư tỷ mỹ lệ nhất của Thập Vạn Đại Sơn lên đài!
Vương Khả kêu lên.
Trong đám đông, Trương Ly Nhi mỉm cười bước lên.
Trương Ly Nhi cũng không cảm thấy mất mặt, cái này thì có gì mà mất mặt? Trần Thiên Nguyên đều lên, ta sợ cái gì, lại nói, đều là vì vét tiền, mất mặt chút lại đã sao?
Nguyên cả đám đứng thành một dãy, Vương Khả lo lắng mấy người sư tôn đứng lâu lúng túng, cho nên lược bớt phân đoạn khách quý phát biểu.
Chúng nữ tử mặc sườn xám bưng khay đi đến trước mặt các khách quý.
- Chư vị khách quý, cầm kéo lên, chúng ta bắt đầu đi!
Vương Khả nói.
Trần Thiên Nguyên mặt đen lên gật đầu. Cơ mặt Mạc Tam Sơn càng là co quắp liên hồi, lão tử đường đường đại lão Nguyên Anh Cảnh, thật phải bồi các ngươi chơi trò cắt dây ở chỗ này? Tông chủ, ngươi nói một câu xem nào? Chúng ta thật phải đi ra cắt băng? Mặt mũi biết để vào đâu!
- Cắt băng!
Vương Khả lớn tiếng hét to.
Oanh!
Dựa theo bản vẽ U Nguyệt công chúa lưu lại lúc trước, Vương Khả lại tạo một nhóm lớn Thịnh Điển Chi Quang, nháy mắt nở rộ sáng bừng cả góc trời.
Toàn bộ bốn phía quanh cao ốc Thần Vương bỗng chốc thụy khí xung thiên, hào quang tản khắp tứ bề, nương theo đó là dàn nhạc được Vương Khả chuẩn bị sẵn, nháy mắt, không khí điển lễ khai trương được kéo lên.
Dải lụa màu bị cắt đứt, tuyên cáo công ty Thần Vương chính thức khai trương!
- Sinh ý thịnh vượng! Tài nguyên quảng tiến!
“Tay trong” được Vương Khả bố trí sẵn trong đám đông lập tức hô lên.
- Sinh ý thịnh vượng! Tài nguyên quảng tiến!
Thật nhiều “tay trong” đồng thanh kêu lớn.
Lúc này, cường giả đến từ các đại tiên môn mới đột nhiên ý thức được một chuyện.
- Trần trưởng lão, liệu có phải chúng ta nghĩ lầm rồi không? Công ty Thần Vương chẳng qua chỉ một nhà hiệu buôn bình thường?
Tôn trưởng lão nói.
- Khai trương một hiệu buôn mà thôi, chúng ta lại từ xa xôi dẫn theo một đống đệ tử đến cổ động giúp người ta?
Trần trưởng lão cũng há hốc mồm, ngạc nhiên nói.
- Có phải chuyện bé xé ra to quá không?
- Ta đâu biết... !
- Nhưng có người đang kêu sinh ý thịnh vượng, tài nguyên quảng tiến?
Trong đám đông, vô số cường giả tiên môn đều dùng ánh mắt hoài nghi nhân sinh nhìn Vương Khả, bọn họ trao đổi ánh mắt cho nhau, ai nấy đều có cảm giác bị chơi xỏ, nhưng mà, nhìn lại nguyên một đám quý khách Thiên Lang Tông, Kim Ô Tông trên đài lại cảm thấy không quá giống.
- Xem không hiểu!
Tôn trưởng lão nhíu mày nói.
- Cứ nhìn xem, đợi lát nữa là rõ ràng chân tướng cả thôi!
Trần trưởng lão hít sâu một hơi nói.
Chúng nhân đè nén huyết áp dâng cao trong người, mí mắt mấp máy yên ắng chờ đợi.
Trong khi đó đám người Trần Thiên Nguyên, Mạc Tam Sơn vừa cắt băng xong liền vội không kịp đợi tránh xuống dưới đài.
Nói thế nào mình cũng là người có thân phận, làm sao lại có cảm giác đứng ra chống lưng cho Vương Khả, giúp hắn gạt người? Chúng ta đều mắt lừa Vương Khả? Then chốt là, lúc trước bọn hắn đều tự nguyện! Mẹ nó!
Trước lúc xuống đài, Trần Thiên Nguyên hung hăng trừng nhìn Vương Khả một cái, ý tứ rất rõ ràng, cắt băng cái khỉ khô, sao ngươi không nói sớm. Nói sớm ta đã không tới!
Vương Khả rụt rụt đầu.
- Được rồi, hôm nay mỗi người đến đây tham dự điển lễ khai trương công ty Thần Vương sẽ được tặng một món quà lưu niệm tinh mỹ, mời mọi người dời bước tiến vào đại sảnh lầu ba cao ốc Thần Vương, nơi đó đã bố trí sẵn chỗ ngồi cho chư vị, ta sẽ long trọng giới thiệu cho mọi người về sản phẩm của công ty Thần Vương! Chư vị, mời!
Vương Khả đứng ra, cao giọng hô lên.
Bên ngoài, dàn nhạc tấu lấy nhạc khúc khiến người phấn khích, trên trời Thịnh Điển Chi Quang nở rộ, giờ này khắc này, điển lễ khai trương của công ty Thần Vương tuy không dám nói thịnh đại long trọng, chí ít cũng là náo nhiệt phi phàm.
Có lẽ, trên Thập Vạn Đại Sơn suốt nhiều năm qua, chưa từng có cảnh tượng nào náo nhiệt đến thế.
Trần Thiên Nguyên lo lắng có người trong đồng đạo hỏi dò thâm ý của phân đoạn cắt băng, vội vã tiến vào cao ốc Thần Vương tránh né, quá mất mặt, tên nghiệt đồ này thật quá biết gây chuyện.
Lượng lớn nhân viên được Vương Khả huấn luyện nghiêm chỉnh mời chúng nhân tiến vào cao ốc Thần Vương.
Có thang máy, có thang cuốn, nhưng đối với cường giả tiên môn mà nói, lầu ba? Nơi đó trống huơ trống hoác, nhảy một cái liền lên.
Trong lòng chúng nhân tràn đầy nghi hoặc, đến cùng muốn làm gì? Công ty Thần Vương này muốn làm cái gì? Mua bán cái gì? Mời chúng ta tới làm trò chắc?
Đương nhiên, cũng có rất nhiều người ánh mắt nông cạn, bị cảnh trí sang trọng của cao ốc Thần Vương làm cho kinh hãi.