- Hôm qua đi mua lúc trời đã tối muộn, ánh sáng không tốt lắm, lúc ấy ta đi tiệm may kia, có mỗi kiểu áo khoác này là bán sẵn! Còn là một tên đệ tử Thiên Lang Tông định chế, ta liền mua xuống!
Người kia nói.
- Ngươi không thể chạy thêm mấy tiệm khác xem xem?
Đồng An An trừng mắt nói.
- Chạy rồi, không có!
Người kia nói.
Đồng An An:
-... !
Chạy cái rắm, ngươi vội vã quay về chơi mạt chược đúng không?
- Đàn chủ, phía công ty Thần Vương rộ lên động tĩnh không nhỏ, hình như sắp bắt đầu! Giờ mà lên trên trấn đi mua áo khoác, sợ rằng không kịp nữa!
Một tên thuộc hạ khác nhắc nhở.
Đồng An An:
-... !
Quét nhìn mười tên thuộc hạ trước mắt, Đồng An An gắng gượng đè ép huyết áp đang lên cao.
- Được rồi, mười tên đầu trọc các ngươi đứng tách ra cho ta, lần lượt tiến vào tham dự điển lễ khai trương cao ốc Thần Vương, đừng dựa chung một chỗ, còn chê không đủ bắt mắt ư? Tách ra, không có lệnh của ta, tuyệt đối không được phép đứng gần nhau!
Đồng An An trừng mắt nói.
- Vâng!
Mười tên đầu trọc đồng thanh ứng tiếng.
Đồng An An nhìn xuống áo khoác màu hồng phấn nữ tính trong tay, cơ mặt co quắp một lúc lâu, lát sau mới nhịn xuống cảm giác ghê tởm, mặc vào.
Đồng An An vốn hơi béo, mặc lên chiếc áo khoác nhỏ nữ tính này, thịt thừa liền bị siết đi ra, nhìn rất quỷ dị. Cũng may áo khoác có may liền mũ choàng, Đồng An An tức tối đeo lên.
Mười một người phân tán tiến tới quảng trường cao ốc Thần Vương.
Lúc này quảng trường bên ngoài cao ốc Thần Vương đã tụ đầy người, hơn mười tiên môn chính đạo ở Thập Vạn Đại Sơn đều có đệ tử đến đây, một tông tới hơn mười người, chẳng mấy chốc, trên quảng trường đã có hơn hai ba ngàn người.
Đồng An An và mười tên đầu trọc lẫn trong đám đông đi tới quảng trường.
Trên đường gặp phải một ít đệ tử Thiên Lang Tông, đệ tử Thiên Lang Tông thấy bộ dạng mập mạp kết hợp với áo khoác màu hồng phấn kia của Đồng An An đều bất giác tránh người, nghiêng đầu đi.
- Đại sư huynh, không phát hiện nam tử nào có dung mạo, thể hình tương tự Đồng An An!
Một tên đệ tử hướng về phía Mộ Dung Lục Quang ở trong góc, bẩm báo nói.
- Tìm, tiếp tục tìm, Đồng An An dù có cải trang thì cũng không biến hình được! Người béo như thế đâu khó tìm, tra cho kỹ, tất cả nam tính to béo, các ngươi lại gần xác minh xem xem!
Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.
- Vâng!
Tất cả nam tính to béo đều bị thuộc hạ Mộ Dung Lục Quang để ý tới, lại vừa khéo để lọt mất “nữ tử áo hồng phấn” Đồng An An.
…..
Một gian phòng ngủ bên trong cao ốc Thần Vương.
Trong tay Trương Ly Nhi cầm lấy bản vẽ cao ốc.
- Tất cả các nơi đều đi qua một lần?
Trương Ly Nhi trầm giọng hỏi.
- Tỷ, ngươi yên tâm đi, mọi ngóc ngách chúng ta đều điều tra qua mấy lần, trừ tầng cao nhất ra, tầng cao nhất là văn phòng của Vương Khả, còn những nơi khác chúng ta đều tra xét rất kỹ!
Trương Thần Hư vỗ ngực nói.
- Văn phòng Vương Khả?
Trương Ly Nhi cau mày nói.
- Không sai, là thư phòng của Vương Khả, còn dán biển gọi cái gì là văn phòng Vương Khả, cái tên lạ thật! Nơi đó không cho người tiến vào! Mà lại, hình như còn có pháp bảo che lấp khí tức, rèm cửa sổ cũng bị kéo xuống, tiếng động ánh sáng bên trong không lọt ra được! Đó là nơi duy nhất chúng ta không đi qua, mỗi lần Vương Khả đến đều tiến vào văn phòng! Nơi đó rất thần bí!
Trương Thần Hư giải thích nói.
- À?
Hai mắt Trương Ly Nhi thoáng nhắm lại.
Tầng cao nhất? Văn phòng Vương Khả? Có trận pháp ngăn cách âm thanh, ánh sáng? Nơi tốt! Đó chẳng phải là nơi thích hợp cho mình gõ ám côn?
- Ha ha ha, các ngươi làm tốt lắm, quay đầu phối hợp ta!
Trương Ly Nhi trầm giọng nói.
- Tỷ, ngươi yên tâm, tất cả chúng ta đều nghe ngươi!
Trương Thần Hư vỗ ngực bảo chứng.
- Ừ, thời gian không còn nhiều, đi, chúng ta trước đi cắt băng cho Vương Khả, cắt băng xong, hắn sẽ giúp ta vét tiền, ha ha ha!
Tâm tình Trương Ly Nhi rất là sướng khoái, hớn hở nói.
…….
Thiên Lang Tông, Ngộ Kiếm Phong!
- Vương Khả, người đều đến cả rồi, ngươi sao chẳng gấp gáp gì cả!
Trương Chính Đạo vội vàng nghênh đón Vương Khả.
- Gấp cái gì? Trên quảng trường ngoài cao ốc Thần Vương đã bố trí người tổ chức tiệc đứng, thời gian còn chưa tới!
Vương Khả nhìn vào trong gương, phun keo tạo kiểu tóc.
- Ngươi đến nhiều chút cũng không sao, then chốt là, ngươi định kết thúc chuyện này thế nào? Hôm nay công ty Thần Vương khai trương, cửa hàng lại trống rỗng, cái gì cũng không có?
Trương Chính Đạo buồn bực nói.
Đến hôm nay, Trương Chính Đạo vẫn không thấy cái gọi là sản phẩm của Vương Khả đâu cả. Ngươi mở cửa hàng, định bán rắm chắc? Làm ra động tĩnh lớn như vậy chỉ là để mời đệ tử các đại tiên môn đến ăn uống vui đùa?
- Sản phẩm đã thiết kế xong! Yên tâm đi, hôm nay nhất định sẽ phát đại tài! Ngươi kéo tới nhiều người như vậy, hoa hồng cũng sẽ lớn vượt ngoài sức tưởng tượng!
Vương Khả tự tin nói.
- Sản phẩm? Thương phẩm đúng không, nó ở đâu? Mắt ta mù rồi? Sao ta chẳng thấy gì cả?
Trương Chính Đạo khó hiểu nói.
- Lát nữa sẽ biết, được rồi, chúng ta đi!
Vương Khả chỉnh lý đầu tóc xong xuôi, tự tin nói.
Quảng trường trước cửa cao ốc Thần Vương!
Hai lão giả mặc đạo bào tay nâng chén pha lê, nhấp một ngụm rượu nho bên trong, sau đó đồng loạt khẽ nhíu mày.
- Trần trưởng lão, rượu này vị quai quái, nhưng cũng không tính khó nuốt, chỉ là đống … đồ đựng này nhìn có vẻ rất phong cách!
Một tên trưởng lão cười nói.
- Đúng là có phong cách, nhưng chỉ là chất liệu thông thường, trong đan lô của ta cũng đốt ra được pha lê như thủy tinh thế này, không tính là thứ quý hiếm gì. Đúng rồi, Tôn trưởng lão ngươi thân phận tôn quý, thời gian vàng ngọc, sao có rảnh đến tham gia điển lễ khai trương của công ty Thần Vương này, thật là hiếm lạ!
Trần trưởng lão cười nói.
- Chẳng phải ngươi cũng thế? Hắc hắc, người tới nhiều thật! Các môn các phái đều có không ít người đến đây! Chỉ là hơi loạn chút, lai lịch công ty Thần Vương này thế nào, ngươi biết không?
Tôn trưởng lão hiếu kỳ hỏi.
- Ta cũng không rõ ràng, nhưng, trường diện như thế ngươi còn không nhìn ra được?
Trần trưởng lão thấp giọng nói.