Bất Diệt Thần Vương

Chương 244: Kích động




- Đại sư huynh vẫn cứ hấp tấp như thế, ai! Không đủ trầm ổn!

Vương Khả lắc lắc đầu về lại Ngộ Kiếm Phong.

…..

Cao ốc Thần Vương, trong một gian phòng khách.

Trương Ly Nhi đứng trước cửa sổ, nhìn xem phòng ốc sạch sẽ sáng bóng này, thần sắc rất là kinh kỳ, trên mặt lại lộ ra ý cười.

- Tỷ, ngươi không phải nói đến tìm Vương Khả gây sự, buộc hắn trả tiền ư? Vừa rồi ngươi làm gì? Mặt mũi chúng ta đều mất sạch!

Trương Thần Hư tức giận nói.

- Ta vừa đến, nhìn bộ dạng phô trương này của cao ốc Thần Vương, ta liền hiểu!

Trương Ly Nhi híp mắt nói.

- Hiểu cái gì?

Trương Thần Hư ngơ ngác nói.

- Vương Khả muốn vét tiền, hơn nữa còn vét một mẻ lớn!

Trương Ly Nhi kích động nói.

- Sau đó thì sao?

Trương Thần Hư khó hiểu nói.

Trương Ly Nhi nhíu mày nhìn đệ đệ:

- Ngươi ngu à?

- Ta?

Nét mặt Trương Thần Hư cứng đờ.

- Hiện tại chúng ta có thể móc được bao nhiêu tiền từ trong tay Vương Khả?

Trương Ly Nhi trợn mắt nói.

- Hả?

- Cứ từ từ, đợi công ty Thần Vương khai trương, đợi khi Vương Khả kiếm tiền, vét thật nhiều tiền, mập rồi, chúng ta lại... !

Trương Ly Nhi hưng phấn nói.

- Tìm hắn đòi tiền?

Thần sắc Trương Thần Hư cũng khẽ động.

- Đánh rắm, đường đường chính chính đòi hắn thì đòi được bao nhiêu?

Trương Ly Nhi trừng mắt.

- Hả? Vậy làm thế nào?

- Gõ ám côn, lấy hết tiền hắn vét được lần này, nhét vào trong túi chúng ta! Ta không muốn mấy cắc bạc lẻ, ta, ta muốn tất!

Trong mắt Trương Ly Nhi lóe lên quang mang hưng phấn.

- Muốn tất?

Trương Thần Hư há hốc mồm kinh ngạc.

- Không sai, ta muốn tất, cố chờ, nhịn đi!

Trương Ly Nhi phấn khích nói.

- Khó trách người ta gọi ngươi là nữ thổ phỉ!

Trương Thần Hư cổ quái nói.

- Nữ thổ phỉ cái gì? Còn không phải vì ngươi vô năng? Ngươi xem đệ đệ người ta kiếm tiền cho tỷ tỷ tiêu, nhìn lại ngươi xem? Ngày ngày chỉ biết bồi tiền! Nếu ngươi có bản lĩnh kiếm tiền cho ta tiêu, ta còn cần tính toán ư? Thanh danh của ta đều bị ngươi làm hỏng!

Trương Ly Nhi trừng nhìn đệ đệ.

Nét mặt Trương Thần Hư lập tức cứng đờ:

- Tỷ, ta, ta …. Đừng nhắc tới chuyện này nữa được không? Nói xem chuyện bảo an lần này đi? Vì cái gì? Tại sao đệ tử Kim Ô Tông chúng ta lại phải làm bảo an cho Vương Khả?

- Ngươi biết cái gì! Ngươi không có thân phận, làm sao tiện gõ ám côn người ta? Nghe cho kỹ đây, đoạn thời gian này, các ngươi ngày ngày tuần tra khắp trong ngoài cao ốc Thần Vương, thăm dò rõ ràng từng ngóc ngách cao ốc Thần Vương cho ta! Vẽ lại bản vẽ thật cặn kẽ! Bảo an, không phải chính là tuần tra ư? Mỗi một góc đều không được bỏ qua, nhớ chưa? !

Trương Ly Nhi trừng mắt nói.

- Hả? Được rồi!

Trương Thần Hư sắc mặt cổ quái nói.

Chín ngày sau, Thiên Lang Tông, trong một gian đại điện ở Tây Lang Phong!

Điện chủ Tây Lang Điện Mạc Tam Sơn nhàn nhã uống trà xanh, ngồi bên cạnh là Mộ Dung Lục Quang, sắc mặt nhìn có vẻ rất khó coi.

- Ngày mai sẽ là ngày công ty Thần Vương của Vương Khả khai trương! Làm sao, đến giờ ngươi vẫn chưa nắm xuống được Trương Ly Nhi? Lại mũi dính đầy tro quay về đây?

Mạc Tam Sơn nhấp một ngụm trà, bình tĩnh nói.

Cái khuôn mặt người chết kia, dù có đang cười cũng vô cùng kinh dị.

- Mạc điện chủ, chuyện này buồn cười đến vậy ư?

Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.

- Không có gì buồn cười cả, chỉ là cảm thấy hơi kỳ quái, mấy ngày gần đây, mỗi lần Vương Khả đến cao ốc Thần Vương, Trương Ly Nhi đều tươi cười đón chào, sao đến lượt ngươi lại mặt lạnh như tiền? Tên Vương Khả kia thì có điểm nào tốt hơn ngươi?

Mạc Tam Sơn nhấp ngụm trà, thản nhiên nói.

Sắc mặt Mộ Dung Lục Quang tái xanh.

- Luận về tu vi, ngươi quăng Vương Khả không biết bao xa! Luận về thân phận, Vương Khả dù cũng là Đông Lang phó điện chủ, nhưng, mọi người đều biết đó là hư, chỉ có ngươi sau này mới có tư cách kế thừa vị trí điện chủ Đông Lang Điện! Luận về tướng mạo, Mộ Dung Lục Quang ngươi cũng ngọc thụ lâm phong! Ha ha, chẳng lẽ mấy cô nương xinh đẹp kia đều mắt mù … U Nguyệt công chúa như thế, Trương Ly Nhi cũng như thế? Vứt phác ngọc là ngươi không cần, lại đi nhặt cục đá vừa thối vừa cứng Vương Khả kia? Hắc, đúng là quái lạ!

Mạc Tam Sơn cười nói.

Mặt Mộ Dung Lục Quang đen như đáy nồi:

- Mạc điện chủ, ngươi có lời gì cứ nói thẳng! Đừng vòng vo nữa được không? !

- Ta chỉ là hiếu kỳ thôi, chẳng qua, ở chỗ Tây Lang Điện này của ta quả thật tra ra được một ít tin tức!

Mạc Tam Sơn bình tĩnh nói.

- Hả?

- Lúc trước Vương Khả đáp ứng phối hợp chúng ta dẫn ra Đồng An An, tin tức lần này chính là có liên quan đến Đồng An An, hắn đến rồi!

Mạc Tam Sơn hờ hững nói.

- Đến? Ai đến?

Mộ Dung Lục Quang sững sờ.

- Đương nhiên là Đồng An An! Hắn muốn đến tham dự điển lễ khai trương công ty Thần Vương!

Mạc Tam Sơn nhấp ngụm trà, nhẹ giọng nói tiếp.

- Thật hay giả đấy? Tên Đồng An An này muốn tìm chết à! Vương Khả mời bao nhiêu cường giả chính đạo đến đây, hắn còn muốn tự chui đầu vào lưới?

Mộ Dung Lục Quang cả kinh kêu lên.

- Không sai được, ta xác minh qua mấy lần, Đồng An An muốn ám sát Vương Khả ngay trong ngày khai trương công ty Thần Vương!

Mạc Tam Sơn giải thích nói.

- Ngay trong ngày khai trương? Đến cả Ma Tôn đều không có bản lãnh như thế. Khoan nói xung quanh có vô số cao thủ chính đạo, lúc đó ngay cả tông chủ cũng có mặt tại hiện trường!

Mộ Dung Lục Quang kinh ngạc nói.

- Bởi vì Vương Khả núp trong Thiên Lang Tông suốt chín tháng nay, Đồng An An lo lắng Vương Khả sẽ cứ tiếp tục súc ở trong này, thế nên, hắn bí quá hoá liều! Lấy Kim Đan Cảnh ám sát Tiên Thiên Cảnh Vương Khả, độ khó cũng đâu lớn? Hơn nữa, chỉ ngày mai Vương Khả mới ra ngoài trong thời gian dài, tông chủ có thể thời thời khắc khắc ở sát bên người Vương Khả không? Nhiều người như vậy, một khi loạn lên mới càng thuận tiện ám sát!

Mạc Tam Sơn nói.

Trên mặt Mộ Dung Lục Quang hiện ra biểu tình cổ quái, sau đó gật đầu một cái, tiếp nhận lý do này.

- Vậy chúng ta có cần thông báo cho tông chủ không?

Mộ Dung Lục Quang hỏi.

Mạc Tam Sơn lắc đầu:

- Đây cũng là nguyên nhân ta tìm ngươi, ta cảm thấy, lần này không cần thông báo tông chủ!

- Vì sao?

Mộ Dung Lục Quang nhíu mày nói.